Tiên Ngục

Chương 55: Dược viên linh thảo (hạ)



Tô Triệt mắt không liếc ngang, giữ đúng khuôn phép đi hơn nửa canh giờ, cuối cùng nhìn thấy một miếng bia đá ghi “Dược viên cấm địa, không có phận sự miễn vào” chặn giữa lối đi.

Sơn đạo phía sau tấm bia đá bị sương mù che phủ, chỉ dùng mắt thường thì không thể nhìn ra huyền cơ bên trong. Nhưng, năng lực thăm dò của lão Hắc cực kỳ đặc thù, có thể nhìn thấu vài chục trượng, quan sát thấy toàn bộ cảnh tượng bên trong sương mù.

– Chủ nhân, sương mù phía trước là một tòa mê trận đại hình, không biết cách đi chính xác, chắc chắn sẽ lạc bên trong.

Trong Tiên ngục, lão Hắc ưỡn ngực kiêu ngạo nói:

– Nhưng, mê trận này không thể làm khó lão Hắc ta, ta đã nhìn thấy, mặt còn lại của sương mù có một túp lều tranh, bên trong có một luyện khí hậu kỳ nội môn đệ tử tọa trấn ở đó.

– Đúng vậy, ngươi đúng là có bản lĩnh.

Tô Triệt trong lòng trả lời:

– Nhưng, cho dù có bản lĩnh, chúng ta cũng không dám tùy tiện bạo lộ, vẫn nên ngoan ngoãn hành sự theo quy củ.

Lão Hắc hắc hắc cười, ồm ồm đồng ý.

Tô Triệt lấy ra ngọc phù thân phận của mình, cung kính hành lễ với tâm bia đá, nói:

– Huyền Cơ Phong đệ tử ngoại môn Tô Triệt, lúc nãy nhận được truyền tín của Ngọc Thanh sư huynh, mệnh ta đến đây báo cáo.

Câu nói này liên tục hét ba lần, bên trong sương mù bước ra một thanh niên trẻ tuổi mặc trang phục đệ tử nội môn, nhìn chỉ khoảng hai hai hai ba tuổi, Luyện khí thất tầng tu vi.

– Là Tô Triệt phải không?

– Vâng.

– Ừm, Ngọc Thanh sư huynh đúng là có dặn dò trước. Ngọc phù thân phận đưa ta xem.

Đạo nhân trẻ tuổi tiến đến gần hơn.

Tô Triệt đưa ngọc phù thân phận bằng hai tay, đạo nhân trẻ tuổi nhận xong kiểm tra rất nhanh, nhưng không lập tức trả lại, mà quay người bước đi, chỉ nói một câu:

– Đi theo ta.

Tô Triệt theo chân hắn đi vào khu vực sương mù bao phủ, trái mấy bước, phải mấy bước, thỉnh thoảng còn lùi mấy bước, phương pháp di chuyển tương đối phức tạp. Rất nhanh, hai người xuyên trận mà đi, đến mặt còn lại của sương mù.

Lão Hắc nói không sai, gần đó có một túp lều tranh, có lẽ là vị trí trực thủ của vị đệ tử nội môn này, xa hơn chính là những mảnh dược điền khai khẩn quây quanh thân núi. Mỗi mảnh dược điền có hàng rào cách ly, còn có thể nhìn thấy những túp lều tranh rải rác quanh đó.

Tô Triệt trong lòng thầm đoán:

– Những túp lều này có lẽ chính là chỗ ở tạm thời cho đệ tử quản sự… Nói trắng ra, một dược đồng, điều kiện ăn ở khẳng định không bằng nơi tu luyện chính thức.

Đạo nhân trẻ tuổi lúc này mới trả ngọc phù thân phận lại cho Tô Triệt, lại chỉ một con đường giữa các dược điền nói:

– Cứ đi thẳng theo con đường này, khoảng chừng vài trăm trượng, sẽ nhìn thấy một tòa viện lạc, ngươi đến đó tìm một vị Trần tổng quản.

– Biết rồi, đa tạ sư huynh.

– Đi đi.

Đạo nhân trẻ tuổi thần tình bình thản khoát khoát tay. Cho đến khi Tô Triệt hành lễ cáo từ đi được khoảng vài chục trượng, đạo nhân trẻ tuổi mới lẩm bẩm một mình:

– Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất đã có thể đến đây trông coi dược viên, cũng không biết, tiểu tử này có quan hệ gì với Ngọc Thanh sư huynh? Tô Triệt, mười bốn tuổi, mới nhập môn chưa được một tháng…

Đúng theo chỉ dẫn của hắn, Tô Triệt cứ đi thẳng thuận theo con đường nhỏ, chưa được bao lâu quả nhiên nhìn thấy một tòa viện lạc, chiếm địa khoảng chừng một mẫu, trong phiến dược viên này, có thể coi là tòa kiến trúc chính thức nhất.

– Chủ nhân, bên trong chỉ có một trung niên tu sĩ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, có lẽ chính là Trần tổng quản.

Lão Hắc nhắc nhở nói:

– Nhưng, người này đang càu nhàu mắng người, xem ra tâm trạng không tốt.

– Hắn đang mắng ai?

Tô Triệt lập tức dừng bước chân, đối phương nếu như tâm trạng không tốt, bản thân đương nhiên không nên đi vào lúc này, tránh gặp phải rủi ro vô cớ.

Lão Hắc trả lời:

– Nghe không rõ, hắn mắng rất mơ hồ, cũng không nói rõ danh tính… Hình như là, tiểu tử chết tiệt gì đó, không biết trời cao đất dày, chờ đấy rồi ta cho biết tay.

Tô Triệt nghe mà giật mình, mặc dù không thể liên quan đến mình nhưng cũng ngầm phân tích:

– Trần tổng quản này mắng người sau lưng mà còn lẩm bẩm thành tiếng, chứng tỏ cũng là loại hiềm nghi bụng dạ hẹp hòi, xem ra, không dễ để làm bạn với hắn.

Tạm thời không tiện vào trong báo cáo, vị trí lúc này của Tô Triệt cách tòa viện lạc còn vài chục trượng, về lý, với năng lực thần thức trúc cơ sơ kỳ của Trần tổng quản, có lẽ không thể thăm dò được đến đây. Cái này cũng thể hiện năng lực thăm dò của lão Hắc cực kỳ bất phàm, phạm vi bao phủ thần thức gần như tương đương Trúc cơ hậu kỳ.

Mấy ngày trước, Tô Triệt lại đi chuyến Truyền công các, tặng chút lễ phẩm cho Trịnh quản sự, thuận tiện tra cứu một số thư tịch, biết được: Phạm vi thần thức của Trúc Cơ sơ kỳ đại khái khoảng từ hai mươi trượng đến ba mươi trượng, Trúc Cơ trung kỳ khoảng từ bốn mươi trượng đến sáu mươi trượng, Trúc Cơ hậu kỳ khoảng từ bảy mươi trượng đến một trăm trượng…

Thực lực của lão Hắc chỉ là Luyện Khí kỳ tầng ba, mà đã có năng lực thăm dò nhìn thấu một trăm trượng, tuyệt đối có thể gọi là ưu thế lớn nhất của Tô Triệt.

Sớm kiểm tra thấy tâm trạng Trần tổng quản không tốt, Tô Triệt có thể đứng ngoài kiên nhẫn chờ đợi một lúc, đến khi nào vị tâm trạng vị tổng quản đại nhân bên trong bình phục, đi vào cũng không muộn.

Lợi dụng lúc nhàn rỗi, Tô Triệt nhìn ngó xung quanh, đương nhiên cũng sẽ mượn nhờ năng lực thăm dò của lão Hắc, cẩn thận quan sát xem mấy miếng dược điền quanh đó trồng các loại linh thảo gì.

Huyền ly hoa, thất tinh thảo, thiên kim thảo, hà thủ ô, hỏa luyện quả, vong ưu quả, phượng vĩ thảo…

– Khu vực này, đều là sơ phẩm và trung phẩm linh thảo, niên đại cũng không cao, không được tính là quý giá.

Tô Triệt trong lòng suy đoán:

– Chứng minh, ở đây chỉ là khu vực bên ngoài dược viên linh thảo, không được coi là dược viên cấm địa chân chính.

– Vâng, chủ nhân.

Lão Hắc cũng nói:

– Căn cứ ký ức Hàn Hữu Minh, động phủ bí mật mà cha hắn phát hiện, rất gần dược điền trông cực phẩm linh thảo, ở đó mới là khu vực trung tâm dược viên, muốn đến gần đó, độ khó không nhỏ.

– Không vội, không vội.

Tô Triệt trước giờ luôn theo đuổi tâm thái bình hòa, lúc này cũng là như vậy:

– Nóng vội không ăn được đậu phụ nóng! Vừa mới đến đây, việc gì cũng không vội được, làm rõ tình hình rồi nói.

Việc Tô Triệt đứng im tại chỗ nhìn ngó xung quanh, thu hút không ít sự chú ý của các đệ tử quản sự gần đó, tất cả đều đang âm thầm suy đoán:

– Đệ tử ngoại môn Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất đến đây làm gì? Nhìn bộ dạng, hình như là đến tìm tổng quản báo cáo… Không phải chứ, ngưỡng cửa dược viên quản sự đệ tử từ lúc nào trở nên thấp như vậy?

Lão Hắc cảm nhận được những ánh mắt đấy, nhắc nhở nói:

– Chủ nhân, có mấy tên đang ở trong lều của chúng, dùng ánh mắt thiếu thiện ý quan sát chúng ta.

– Có lẽ là quản sự đệ tử ở đây, họ đều là tu vi gì?

Tô Triệt không thấy có gì ngạc nhiên, bản thân đúng là thực lực quá thấp, đến đây rõ ràng tương đối chướng mắt.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.