8h tối, tại nhà Evan… – Hyejin à, đưa mình đến đây làm gì chứ? – Mindy miễn cưỡng bị kéo vào trong nhà.
– Mình có một bất ngờ cho cậu, ngồi đây nhé. – Hyejin ép cô xuống ghế sofa ngồi..
Nhìn thấy bóng Hyejin chạy mất hút, Mindy ngồi trên ghế mà thở dài. Rảnh rỗi sinh nông nổi, cô đứng lên, đi khám phá xung quanh nhà. Kết lại, dưới tầng chả có gì đáng xem, cô bắt đầu mò lên lầu. Trên nhà thì chỉ có mỗi một phòng ngủ của Evan và phòng đọc sách. Đầu tiên, cô đi vào phòng đọc sách.
Trời ơi, sao mà tên này có thể lắm sách đến như vậy? Cả 3 mặt gian phòng đều đựng những tủ sách cao ngất, còn có cả cái thanh bên cạnh để tiện lấy sách nữa. Ngoài sách ra, còn có một cái bàn và cái ghế ở cạnh cửa sổ, dùng để ngồi đọc sách. Nhưng điều làm cô chú ý đó là khung ảnh trên bàn. Tấm ảnh được lồng vào khung vô xùng cẩn thận, mặt kính trơn bóng, chứng tỏ ngừoi chủ thường xuyên lau khung ảnh. Điểm đặc biệt là trong khung ảnh, có một cô gái đang cầm bó hồng trên tay cười tươi. Ánh nắng chiếu xuống, càng làm cho nụ cười của cô thêm xinh đẹp. Sao tên đó lại có ảnh của mình nhỉ? Đây là tấm ảnh khi cô cầm bó hồng mới ngắt từ vườn đến tặng cho bác gái (ý chỉ mẹ Evan, Emily)
Khó hiểu đặt khung ảnh xuống, cô đi ra khỏi phòng, tiến xuống nhà ngồi. Vừa đặt chân xuống cầu thang thì có giọng con trai vang lên
– Em có vẻ rất thích tấm ảnh đó nhỉ?
Ngó ngang ngó dọc, không thấy ai, càng quái lạ hơn.
– Đừng nhìn ngó như thế chứ, em sẽ mỏi cổ đấy. Nếu muốn gặp anh thì hãy ra sân sau đi, anh chờ em ở đó.
Cô như một cỗ máy, nghe theo lời mà đi ra sân sau. Vừa đến, cô lấy tay bịt mồm, kiềm chế không khóc. Cả một thảm cỏ xanh trải dài ở sân sau đã được thay tếh bằng hàng trăm ngọn nến lung linh, khắc ra một câu to lớn ở đó
” Anh yêu em, Mindy”
Cô chưa kịp lên tiếng thì lại có giọng nói vang lên.
– Em thấy đẹp chứ? Nếu đẹp thì hãy đến vườn hồng đi, có bất ngờ phía trước.
Cô cố gắng bước chân đến vườn hồng của Evan. Những bông hồng bây giờ đã không còn nữa, chỉ là một khoảng không rộng lớn….
Bùm
Một tiếng nổ không quá to vang lên, hàng nghìn cánh hoa hồng rơi xuống, lung linh khắp cả vườn. Cánh hồng không ngừng rơi, bỗng Evan từ xa mặc một bộ âu phục đen, tay cầm bó hoa hồng to tướng đi tới trước mặt cô. Không để cô kịp nói, anh đã lên tiếng trước.
– Em biết trong khoảng thời gian em đi du học, anh đã chăm sóc chúng vô cùng cẩn thận. Bây giờ em về rồi, anh nên tặng chúng lại cho em. Mindy à, ở đây có bao nhiêu cánh hoa, là bấy nhiêu tình cảm mà anh dành tặng cho em, không thể kể xiết.
Anh từ từ quỳ gối xuống, nắm lấy tay cô.
– Em đồng ý làm bạn gái anh chứ?
Không nói không gì hết, cô chỉ gật đầu lia lịa, mặt đã sớm có những giọt nước mắt hạnh phúc trên đó. Evan vui sướng đứng lên ôm chặt lấy cô, xoay vòng vòng
– Aaa..Evan, thả em xuống, chóng mặt quá.
– Mindy, anh yêu em.
Anh dừng lại, hôn lên môi cô, nụ hôn của sự hạnh phúc. Trong một khung cảnh nơi những cánh hồng không ngừng rơi xuống, có hai con người đang ôm nhau, nhắm mắt tận hưởng phút giây này…
*********************
Đây là chap cuối của tuần này rồi, và anh Evan chị Mindy đã thành đôi. *rơi nước mắt* T.T