Ngậm Đi Một Tiểu Phu Lang

Chương 8: Ác mộng liên tiếp!



Ngậm đi một tiểu phu lang

Edit: mimai

Beta: irisyen

Ngày lại ngày không nhanh không chậm mà trôi qua.

Ban đêm, Thần ca nhi lại nằm mộng, y lần nữa mơ thấy đứa bé trai mặc y phục màu hồng, lần này cảnh tượng đã thay đổi, y ở tại một địa phương xa lạ, đứa bé cũng không có dựa vào trước ngực y ngủ.

Trong mộng, nửa đêm khi y tỉnh lại, không kịp phòng ngừa đối diện một đôi mắt màu đỏ tươi, thủ phạm là đứa bé, nó cứ nhìn chằm chằm y, nếu không phải trước đây đã từng mơ thấy qua nó, Thần ca nhi thật sẽ bị ánh mắt ấy dọa sợ, chỉ nhìn như thế, trái tim y vẫn không chịu khống chế mà bang bang nhảy loạn, chỉ cảm thấy cặp mắt kia quá mức quỷ dị.

Nhận thấy được y hoảng sợ, đồng tử đứa bé có chút co rút lại, khuôn mặt nhỏ xinh xảo tràn đầy ủy khuất, cúi đầu ở trên vai y cắn một ngụm, hung tợn đến mức liền cắn ra máu.

Thần ca nhi đau đến sắc mặt dần trắng, hung hăng đẩy nó một phen.

Mùi máu tươi ở trong phòng lan tràn…… Đứa bé biểu tình hung dữ, đáy mắt cơ hồ có thể phun ra lửa, phảng phất ngay sau đó sẽ ăn luôn y!

Thần ca nhi đột nhiên từ trong mộng bừng tỉnh, trong nháy mắt còn có thể cảm giác được đau đớn trên vai, tim y đập nhanh lợi hại, khi quay đầu vừa lúc đối diện ánh mắt sâu thẳm của tiểu hồ ly, cặp mắt kia đồng dạng có chút hồng, Thần ca nhi biểu tình có chút hoảng loạn, vội vàng đem tiểu hồ ly ôm đến trước ngực.

Ánh trăng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, y cẩn thận quan sát một lát, thấy đôi mắt tiểu hồ ly như cũ là màu nâu, tim đập nhanh mới dần dần khôi phục bình thường. Bởi vì bị hoảng sợ, phía sau lưng Thần ca nhi thấm ra một tầng mồ hôi, khuôn mặt nhỏ tinh xảo cũng một mảnh tái nhợt.

Tiểu hồ ly vươn móng vuốt để trước ngực y, đáy mắt hiện lên đầy vẻ lo lắng, gần đây Thần ca nhi luôn có ác mộng, nó dĩ nhiên phát hiện. Ở nơi Thần ca nhi nhìn không thấy, đáy mắt tiểu hồ ly lại hiện lên một mạt ám quang*.

*Không rõ ràng, u ám.

Nó liếm liếm lòng bàn tay Thần ca nhi, cảm giác tê dại từ lòng bàn tay lan tràn đến đáy lòng, sắc mặt Thần ca nhi dần dần khôi phục bình thường, y đem tiểu hồ ly ôm đến trong lòng ngực, cảm xúc khẩn trương rốt cuộc đè ép xuống, bất tri bất giác liền ôm tiểu hồ ly một lần nữa tiến vào mộng đẹp.

Lần này tiểu hồ ly không có ngủ, khi nhận thấy được Thần ca nhi lại mơ gặp ác mộng, nó sẽ liếm một chút huyệt thái dương của y, thấy y ngủ an ổn, mới lười biếng nằm ở trước mặt y nhắm hai mắt lại.

Ngày hôm sau, lúc Thần ca nhi tỉnh lại, trừ bỏ nhớ rõ mơ thấy đứa bé trai mặc đồ hồng, chuyện khác trong mộng cơ bản đều quên mất.

Tiểu hồ ly ngồi xổm trước mặt y, đôi mắt to chớp cũng không chớp mà nhìn y chằm chằm, chóc lát lại cào y một cái, Thần ca nhi có chút sợ ngứa, nhịn không được cười né tránh, cho đến lúc nhìn thấy y cười, thần kinh căng chặt của tiểu hồ ly mới thả lỏng, nó nhảy đến trước ngực Thần ca nhi, ngáp một cái.

Không biết có phải học theo Thần ca nhi hay không, khi nó ngáp, còn sẽ dùng móng vuốt nhỏ che lại gương mặt, ưu nhã mà cũng kỳ cục, Thần ca nhi cong cong môi, nhịn không được hôn hôn cái trán nó.

Lỗ tai tiểu hồ ly run rẩy, còn duy trì động tác che mặt.

Sau khi phản ứng lại, lỗ tai nó có chút ửng hồng, ngồi ngay ngắn, nhịn không được ngắm Thần ca nhi một cái, móng vuốt nhỏ cuộn tròn lại, đôi mắt càng thêm sáng ngời.

Mấy đứa trẻ trong nhà, tính cách Thần ca nhi chững chạc nhất, khi bọn họ còn nhỏ, Lý Cẩn rất thích hôn bọn họ, Thần ca nhi mỗi lần được hôn đều cực kỳ ngượng ngùng.
Hôn xong chính hắn cũng sửng sốt một chút, vươn tay nhéo nhéo lòng bàn tay tiểu hồ ly.

Khi Thần ca nhi mặc quần áo, tiểu hồ ly lười biếng nằm ở trên giường, chốc lát lại ngắm y một cái, có chút uể oải ỉu xìu.

Thần ca nhi vẫn luôn chú ý nó, tự nhiên nhận ra nó mệt mỏi, chỉ cảm thấy mấy ngày nay tiểu hồ ly không có chút tinh thần, cho rằng nó ban ngày lại chạy loạn khắp nơi, Thần ca nhi lại dạy nó một phen, “Ngoan ngoãn ở nhà, không cho phép ra ngoài biết không?”

Tiểu hồ ly lỗ tai run run, ngao ô một tiếng.

Thần ca nhi sờ sờ đầu nhỏ của nó.

*

Thôn Vương gia ở cách vách thôn Trúc Khê, tan học, Vương Thụy hướng thôn Vương gia đi một chuyến, tính cách hắn rộng rãi, cũng biết làm việc, ở trong thôn có không ít tiểu đồng bọn, quan hệ tốt nhất cùng hắn là Vương nhị.

Vương Thụy không muốn nãi nãi nhìn thấy hắn, nên đi đường nhỏ, lúc Vương tiểu nhị đang về nhà thấy được liền chặn đường đi của hắn.
Vương nhị nhỏ hơn hắn một tuổi, nhìn thấy hắn liền kinh hỉ không thôi, “Thụy ca! Thật là ngươi!”

Vương Thụy bưng kín miệng hắn, “Ngươi nói cẩn thận một chút.”

Miệng Vương nhị hơi cong lên một chút, đôi mắt như cũ sáng lấp lánh.

Vương Thụy kéo hắn đến rừng cây nhỏ, “Ta muốn nhờ ngươi một chút việc, ngươi giúp ta hỏi thăm.”

“Chuyện gì? Thụy ca cứ việc phân phó.” Vương tiểu nhị vỗ vỗ ngực, một bộ biểu tình sẽ không chối từ.

“Nhị tỷ ngươi không phải làm đầu bếp ở chỗ Vương địa chủ sao? Có thể giúp ta hỏi thăm một sự kiện không?”

Vương tiểu nhị hạ mi, nhịn không được cười xấu xa nói: “Nhà Vương địa chủ? Thụy ca ngươi không phải là muốn biết việc hôn nhân của khuê nữ hắn đi?”

“Như thế nào? Ngươi biết?”

“Đương nhiên là biết, gần đây nhị tỷ và tẩu tử ta hay cùng nhau bát quái việc này, ngươi trước hết nói cho ta, ngươi hỏi thăm chuyện của nàng làm gì? Thụy ca! Ngươi không phải là coi trọng nàng đi?”
Vương tiểu nhị giả vờ khϊếp sợ mà bưng kín miệng.

Vương Thụy dở khóc dở cười mà xoa mạnh hắn đầu một chút, “Nói bậy gì vậy chứ! Ta còn chưa từng gặp qua nàng, thì lấy gì mà coi trọng.”

“Coi trọng cũng không hiếm lạ a, tỷ của ta nói nàng lớn lên xinh đẹp, so với tiểu thư gia đình giàu có ở huyện thành đều không kém hơn chỗ nào, điều đáng tiếc nhất chính là tuổi nàng đã lớn.”

“Được rồi, đừng nói những chuyện không có khả năng này, ta là giúp người khác hỏi thăm, không phải do biết nhị tỷ ngươi làm việc ở nhà Vương địa chủ sao? Ánh mắt Vương địa chủ không phải cực kỳ cao a, như thế nào chịu được đem nữ nhi gả đến thôn Triệu gia? Triệu lão thái sống như thế nào hắn không có khả năng không biết, này không phải đem khuê nữ đẩy vào hố lửa sao?”

“Triệu Đại Niên đã giúp vài chuyện ở nhà Vương địa chủ ngươi biết không?”
Vương Thụy lắc đầu, “Ta không chú ý quá đến chuyện của hắn, ngươi biết cái gì, cứ việc nói cho ta là được.”

“Triệu Đại Niên lúc đang làm công ở Vương gia thì giống như cứu nữ nhi hắn một mạng, cụ thể đã xảy ra cái gì nhị tỷ ta cũng không rõ lắm, nghe nó nữ nhi hắn đối Triệu Đại Niên rất có hảo cảm, ngươi cũng biết hắn rốt cuộc đã từng hòa li, Vương địa chủ tự nhiên không đồng ý, ngày thường, nữ nhi hắn tính cách vẫn luôn khá tốt, mọi việc cũng nguyện ý nghe cha nàng, đại khái là tuổi có chút lớn, cũng sốt ruột, liền cùng cha nháo một trận.”

“Lúc ấy nhị tỷ ta vừa lúc ở phòng bếp nhỏ nấu cơm, việc bọn họ nói đều nghe rõ ràng, Vương địa chủ thời trẻ tang thê, đối nữ nhi duy nhất thực sủng, thấy nàng khóc đến đáng thương liền đáp ứng rồi.”
Vương Thụy hơi hạ mi, “Nói như vậy việc hôn nhân này là ý tứ của Vương tiểu thư? Vương địa chủ liền như vậy đáp ứng? Không sợ Triệu lão thái đối nữ nhi hắn không tốt sao?”

“Giống như còn có cái ước định ba chương gì đó, nếu là nàng sống không tốt, Vương gia sẽ trực tiếp đem nữ nhi trở về, hay là để Triệu Đại Niên đi ở rể gì đó. Triệu lão thái đáp ứng rồi, Vương gia mới nguyện ý gả nữ nhi.”

“Được rồi, việc ta lại đây ngươi đừng nói cho người khác.”

Vương Thụy lặng lẽ trở về thôn Trúc Khê.

Hỏi thăm rõ ràng rồi, Vương Thụy không chỉ có không kiên định, ngược lại càng thêm nghi hoặc.

Triệu lão thái vẫn luôn là kẻ chê nghèo yêu giàu, có thể cưới nữ nhi nhà địa chủ làm con dâu phỏng chừng đang đắc ý, theo lý thuyết vì muốn để việc hôn nhân này thuận thuận lợi lợi, nàng càng không nên nhờ Thần ca nhi áp kiệu mới đúng, vợ mới cưới thấy con chồng trước, trong lòng có thể thoải mái sao? Nếu là nữ nhi nhà nghèo, muốn nhắc chuyện trước kia để cho đối phương một cái ra oai phủ đầu thì không nói, nhưng Vương địa chủ cũng không phải người dễ trêu chọc, chẳng lẽ còn có ẩn tình? 
Vương Thụy khẽ hạ mi.

Hắn không biết chính là tiểu hồ ly cũng tới thôn Vương gia.

Nó cho rằng Thần ca nhi là bởi vì chuyện của Triệu lão thái mới làm ác mộng, nhận thấy được lão thái lại đi đến thôn Vương gia, nó cũng lặng lẽ mà đi đến đó.

hết chương 8.

*Truyện edit phi lợi nhuận, chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác dưới mọi hình thức. Bản dịch này chỉ được đăng duy nhất tại truyenwk.com chính thức của Ngưng Bích Lâu – @ngungbichlaumiiris.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.