Trong một đoạn thời gian Lâm Tiểu Khởi bận rộn công việc, lại nhìn thấy Kỳ Phi Nhiên sắc mặt nhợt nhạt tiều tụy.
Lâm Tiểu Khởi rót một chén nước cho y: “Sao cậu biến thành bộ dáng này?” Chẳng lẽ y và Kỳ Việt còn chưa có hòa hỏa?
Câu trả lời tiếp đó của Kỳ Phi Nhiên phá vỡ phỏng đoán của cậu: “Cậu biết Kỳ Việt đi đâu không?”
Lúc y hỏi ra lời này còn có chút biệt nữu, trước kia bất luận y thái độ như thế nào đều là Kỳ Việt đuổi theo y, y đối với Kỳ Việt hờ hững Kỳ Việt liền nghĩ cách khiến y cao hứng, y tức giận Kỳ Việt liền đi dỗ y, cho dù lúc y không thích Kỳ Việt Kỳ Việt cũng cả ngày mặt dày mày dạn quấn y, thậm chí hù dọa chạy không ít người theo đuổi y.
Lâm Tiểu Khởi sửng sốt một chút: “Cậu ấy không về nhà?”
Kỳ Việt tới tìm cậu đều là chuyện của một tuần trước rồi, ngày đó mặc dù thái độ của Kỳ Việt có chút kỳ quái nhưng Lâm Tiểu Khởi cũng không để trong lòng, dù sao kể từ sau khi cậu trở về nước gặp lại Kỳ Việt không quá bình thường, cậu nghĩ tới Kỳ Việt nói như thế là cũng là người sắp 30 tuổi, để cho hắn một mình ở trong khách sạn còn có thể gây ra chuyện gì hay sao?
Kỳ Phi Nhiên vừa nghe lời của Lâm Tiểu Khởi liền biết cậu gặp qua Kỳ Việt, lo lắng trên mặt hơi trì hoãn chút, lập tức trên mặt khôi phục chút băng lãnh: “Cậu nói với anh ta nếu như anh ta không muốn tiếp tục với tôi nữa liền tự mình ra ngoài nói với tôi, không cần lén lén lút lút trốn sau lưng gửi tin nhắn, Kỳ Phi Nhiên tôi cũng không phải loại người mặt dày mày dạn này, phàm là anh ta nói một câu không nguyện ý tôi cũng sẽ không miễn cưỡng anh ta.”
Lời này nói ra giống như kim châm đâm nhói trái tim y, kể từ sau khi y tới thế giới này Kỳ Việt vẫn luôn dây dưa y, bất luận là đại mập 16 tuổi mập tới híp mắt lại kia, hay là bóng lưng trầm trọng kia sau năm trước lúc bị Kỳ gia đưa tới nước ngoài khóc to muốn y chờ hắn, hoặc là nam nhân thành thục hơn một năm này tới cùng sinh mệnh y càng quấn càng chặt, đều làm cho y càng thêm không buông tay……
Lâm Tiểu Khởi nghe tới mơ mơ hồ hồ: “Chờ chút, cậu nói cậu ta muốn chia tay với cậu? Làm sao có thể?! Cậu ta quả thực yêu cậu yêu tới tận xương tủy, sao sẽ dễ dàng chia tay!”
Kỳ Phi Nhiên nhìn Lâm Tiểu Khởi đầy mặt không thể tin cũng xác định phán đoán của mình: “Hôm đó sau khi rời khỏi nhà vẫn không trở về, ban đầu tôi chờ anh ấy về hoặc là gọi điện thoại cho tôi, nhưng anh là liền 3 ngày đều không tin tức, buổi tối mới gửi tin nhắn cho tôi nói anh ấy lần này sau khi lãnh tĩnh mới phát hiện anh ấy thích kỳ thực là nữ nhân, sau đó liền đề ra chia tay, liền lập tức gọi điện thoại cho anh ấy, nhưng điện thoại anh ấy đã tắt máy.”
Lâm Tiểu Khởi trợn mắt hốc mồm nghe Kỳ Phi Nhiên giải thích xong quá trình phát triển sự tình, cậu cẩn thận hồi tưởng trải qua ngày đó Kỳ Việt đến tìm y, sau đó nói với Kỳ Phi Nhiên: “Ngày đó cậu ấy vốn còn muốn ở phòng làm việc của tôi ngủ một đêm, tôi liền lôi kéo mới đưa cậu ấy tới khách sạn, còn tưởng rằng cậu ấy hôm sao liền trở về, sau đó tôi cũng xảy ra rất nhiều chuyện liền chưa kịp hỏi các cậu như thế nào, không nghĩ tới cậu ta vậy mà tới hôm nay vẫn không có âm tín. Bất quá tôi không tin cậu ấy muốn chia tay với cậu, cậu biết hồi đại học cậu ấy có bao thích cậu? Cậu ta không có bạn bè khác, mỗi ngày đi học nói với tôi nhiều nhất chính là cậu, chuyện lần này nhất định có người đang phá rối!”
Có giải thích của Lâm Tiểu Khởi biểu tình Kỳ Phi Nhiên rõ ràng hòa hoãn rất nhiều: “Tôi liền biết, nhất địn là Kỳ gia phá rối!”
Kỳ Phi Nhiên đã sớm đối với chuyện Kỳ Việt có hoài nghi, y không tin Kỳ Việt thật sự muốn chia tay với y, mặc dù ngày đó y nói chuyện quả thật nặng chút, hơn nữa trong lời nói có ý tứ bảo vệ học sinh theo đuổi y kia, nhưng y không có ý khác, đối phương chỉ là một học sinh của y mà thôi, bởi vì biểu lộ với mình liền bị Kỳ Việt đánh một trận làm cho y rất băn khoăn, chẳng những gánh vác tiền thuốc thang của học sinh còn mỗi ngày đều tới thăm hắn, đưa rất nhiều thuốc bổ, cũng vì vậy Kỳ Việt càng thêm bất mãn, hai người đại ầm ĩ một trận.
Ở trong lòng y đã sớm coi Kỳ Việt là người thân nhất yêu nhất, 12 năm trước y một thân một mình tới thế giới xa lạ này, nơi này và thế giới trước kia y ở không có bao khác nhau, ngoại trừ nơi này so với thế giới kia của bọn y hơi lạc hậu chút, hơn nữa thế giới này cũng có một Kỳ gia tương tự thế giới ban đầu của y.
Kiếp trước y là cô nhi không cha không mẹ, lại được gia chủ Kỳ gia thu dưỡng làm con cháu Kỳ gia đối đãi, trong thế giới Kỳ gia kia huynh hữu đệ cung vui vẻ hòa thuận, con của gia chủ cũng coi y là anh em ruột tới thăm, cuộc sống của y tới hạnh phúc mỹ mãn, tới giữa một lần tình cờ y vì cứu gia chủ bị người bắt cóc tiễn đưa tính mạng mình, mới đi tới thế giới này, y không quên kêu gào tê tâm liệt phế của gia chủ hạ nhiệm được y cứu trước khi chết.
Y xuyên qua liền được người Kỳ gia cứu, nhìn gia tộc tương tự Kỳ Phi Nhiên có một cảm giác thân thiết, lúc biết được Kỳ gia này đã gần suy bại chủ động xin đi giết giặc cứu vớt gia tộc sắp suy tàn này, y cho rằng nơi này cũng giống như Kỳ gia kiếp trước hòa thuận, dần dần y coi Kỳ gia này làm gia đình mới, sau đói dưới đáy lòng yên lặng nói với thân nhân kiếp trước mình ở nơi này sống rất tốt.
Nhưng biểu hiện giả dối cuối cùng là biểu hiện giả dối, sau khi tên mập Kỳ Việt lên đại học vẻ suy bại của Kỳ gia liền quét sạch, thay vào đó là một gia tộc một lần nữa sống lại, cũng là vào lúc này mâu thuẫn nội bộ Kỳ gia rốt cục bộc phát ra.
Nếu như nói Kỳ Phi Nhiên của quá khứ đối với Kỳ gia mà nói là cứu tinh trời giáng, như vậy Kỳ gia sau khi có khởi sắc liền coi Kỳ Phi Nhiên là một người ngoại lai tùy thời có thể chia cắt gia tộc bọn họ.
Ví dụ điển hình nhất chính là cha mẹ Kỳ Việt, bọn họ vẫn biết Kỳ Việt đang dây dưa Kỳ Phi Nhiên, mặc dù đối với việc này xem thường, nhưng địa vị của Kỳ Phi Nhiên ở Kỳ gia có thể nói trên vạn người, nếu như có thể cùng Kỳ Phi Nhiên làm tốt quan hệ vậy bọn họ cũng có thể ở Kỳ gia lấy được lợi ích càng lớn, vì vậy bọn họ phóng túng Kỳ Việt dây dưa, nhưng lúc Kỳ Phi Nhiên đối với Kỳ gia không còn quan trọng gì nữa bọn họ liền không tiếp tục tùy ý con trai cùng Kỳ Phi Nhiên ở chung một chỗ, biểu hiện rõ ràng nhất vẫn là sau khi Kỳ Việt lên năm 3 đại học đột nhiên bị đưa đi, khi đó Kỳ gia một lần nữa chấn hưng lên, cha mẹ Kỳ Việt củng cố địa vị, nhận được đồng ý của người nắm quyền Kỳ gia, bọn họ cũng không cần Kỳ Phi Nhiên nữa.
Kỳ Phi Nhiên đã sớm ở trong mặt lạnh cùng chỉ câu dâu mắng cây hòe ngày qua ngày của Kỳ gia ý thức thanh tỉnh rằng Kỳ gia này đã sớm không phải là Kỳ gia cậu trước kia ở tràn đầy ấm áp kia nữa, trước khi Kỳ Việt bị đưa đi làm ăn của Kỳ gia lại lần nữa gặp phải vấn đề, cần y giúp một phen lớn, y không có cự tuyệt, y chỉ là dựa vào phương thức này để hoài niệm gia đình trước kia, y sau khi cùng Kỳ gia nói xong làm xong chuyện này rồi liền rời khỏi Kỳ gia.
“Cho nên cậu sau đó rời khỏi Kỳ gia, Kỳ Việt sau khi trở về nước cũng cùng Kỳ gia thoát khỏi quan hệ ở chung một chỗ với cậu?” Lâm Tiểu Khởi sau khi nghe giải thích của Kỳ Phi Nhiên cho ra kết luận này.
Kỳ Phi Nhiên có chút mệt mỏi: “Đúng, từ đó về sau tôi và Kỳ gia cũng không có gặp mặt, trong nhà Kỳ việt còn có anh ruột, cha mẹ anh ấy vẫn luôn coi anh trai anh ấy là người nối nghiệp để bồi dưỡng, anh trai anh ấy cũng quả thực ưu tú hơn anh ấy rất nhiều, hơn nữa cậu cũng biết bộ dạng quá khứ kia của Kỳ Việt quả thực không được người chào đón, anh ấy sau khi trở về nước liền ở chung một chỗ với tôi, rất ít về nhà.”
Kỳ Việt từ nhỏ đã rất mập, hơn nữa theo tuổi tăng lên càng ngày càng mập, bình thường mà nói người lớn trong nhà đều rất đau lòng đứa nhỏ nhà mình, cho dù lớn lên tiếp tục mập cũng luôn cảm giác hắn gầy, luôn để cho hắn ăn nhiều một chút, nhưng nhà Kỳ Việt lại không phải như vậy, bởi vì Kỳ gia là một gia tộc lớn, giữa anh em trai chị em dâu trong nhà tránh không được các loại so sánh, anh cả của Kỳ Việt bởi vì quá mức ưu tú chiếm được tất cả khen ngợi, vì vậy Kỳ Việt liền nhận lấy mấy phê bình cực độ hỏng bét kia.
Người khác rõ ràng sẽ nói đứa nhỏ này trắng trắng mập mập bộ dáng có bao phúc khí, trong lòng lại che dấu không được ánh mắt khinh bỉ, thậm chí Kỳ Việt chính tai nghe được rất nhiều lời khó nghe, còn có mấy đứa nỏ ở nhà bị người lớn ảnh hưởng kia đuổi theo Kỳ Việt giễu cợt hắn, vì vậy Kỳ Việt từ nhỏ đã có tự ti trong tiềm thức.
Lâu ngày ngay cả cha mẹ ruột Kỳ Việt cũng cảm thấy con trai út gây thất vọng, không thể giống như con lớn làm cho bọn họ cảm thấy kiêu ngạo, ngược lại cả ngày mập như heo ở trước mặt bọn họ lúc ẩn lúc hiện.
Có lẽ Kỳ Việt đời này đã làm chuyện dũng cảm lớn nhất chính là bất chấp theo đuổi Kỳ Phi Nhiên, Kỳ Phi Nhiên là cứu thục trong cuộc sống u tối của hắn, cũng là người hắn tốn thời gian và tinh lực nhiều năm như vậy theo đuổi được.
Sở dĩ “Cậu ta thực là thích cậu thích tới trong xương, tin nhắn gửi cho cậu nhất định không phải lời thật lòng của cậu ấy.”
Kỳ Phi Nhiên cũng không có đem chuyện mình xuyên qua nói với Lâm Tiểu Khởi, đây là bí mật lớn nhất của y, ngay cả Kỳ Việt cũng không biết, người Kỳ gia ban đầu đều cho rằng y là người tổ tông hiển linh phái tới cứu vớt bọn họ.
Nhìn Kỳ Phi Nhiên biểu tình vẫn là mệt mỏi, Lâm Tiểu Khởi khuyên y: “Kỳ Việt một người lớn sống sờ sờ như thế nào cũng không thể vô duyên vô cớ mất tích, mặc dù chúng ta vừa rồi đều là suy đoán, nhưng cũng rất có thể là Kỳ gia muốn ngăn cản các cậu tiếp tục lui tới tính kế đi, nói không chừng người Kỳ gia hiện tại thấy Kỳ Việt có năng lực liền muốn tìm cậu ta về đấy.”
Kỳ Phi Nhiên lắc lắc đầu: “Nếu quả thật là như vậy tôi có thể như thế nào? Kỳ Việt dù sao cũng là người Kỳ gia, cha mẹ anh ấy nuôi lớn anh ấy cũng không phải vì để cho anh ấy phản bội gia tộc, hơn nữa……” Hơn nữa trong lòng y vẫn lo lắng Kỳ Việt thật sự muốn chia tay với y, cho dù là từng thích thời gian lâu dài hơn nữa cũng sẽ chán ngán đi, mặc dù thời gian bọn họ ở chung một chỗ chỉ có hơn 1 năm, nhưng thời gian quen biết rất dài a.
Lâm Tiểu Khởi một chưởng vỗ vào trên vai y: “Đừng suy nghĩ nhiều, vẫn là trước tiên tìm được Kỳ Việt rồi tính.”
Rất nhanh tin tức Kỳ Việt mất tích liền truyền đến trong tai bọn Kha Tòng (*) và Ninh Hải, đám bạn bè nhanh chóng chạy tới, tâm tình Kỳ Phi Nhiên không tốt, Lâm Tiểu Khởi liền thay y đem chân tướng sự việc nói một lần.
((*) Chỗ này phải là Kha Dĩ mới đúng nhể)
Cậu áy náy nhìn nhìn Nguyên Uyên: “Nếu như đêm đó chúng ta đưa cậu ấy về nhà hoặc để cậu ấy ngủ trong phòng làm việc của em là tốt rồi.”
Nguyên Uyên kéo cậu qua: “Loại chuyện này ai có thể nghĩ tới, cho dù không phải ở khách sạn cậu ấy cũng sẽ lấy phương thức khác biến mất, hiện tại quan trọng nhất chính là làm sao tìm được cậu ấy.”
Ninh Hải “Di” một tiếng: “Các cậu mới vừa suy đoán Kỳ Việt là bị người Kỳ gia mang đi?” Hắn vẫn đắm chìm trong thế giới của mình cũng không biết suy nghĩ cái gì, lúc này mới đột nhiên kịp phản ứng.
Kỳ Phi Nhiên ngẩng đầu khẩn trương mà nhìn hắn: “Cậu nghĩ tới cái gì?”
Ninh Hải: “Không có gì, chính là mấy hôm trước nghe nói Kỳ gia hình như có người cùng tiểu thư thế gia khác muốn đính hôn, đừng nhìn tớ như vậy, tớ là nghe sư huynh tớ nói, anh ấy có một người bạn là bác sĩ tư nhân nhà kia.”