“Cậu muốn nghe chuyện của ai tiếp nào?”
Song Tử lúc bấy giờ đã đánh nhau với Song Ngư xong, lại quay sang Nhân Mã cười toe toét như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Nhân Mã suy nghĩ một chút, đánh mắt vòng quanh lớp, rồi dừng lại ở cậu bạn cao ráo đang ngồi kế anh mình.
“Là Xử Nữ, đúng không?” Nhân Mã hỏi, hơi ngập ngừng.
“Exactly!” Song Tử búng tay cái chóc, bắt đầu chỉnh sửa tư thế ngồi, như để chuẩn bị cho một bài thuyết trình dài 10 cây số “Có thấy lên cậu ta kỳ không?”
“Kỳ?” Nhân Mã giật mình “Có phải cậu ấy tên Nữ, trong khi bản thân là nam không?”
“Lại exactly!” Song Tử vỗ tay “Cậu ta từng thề đến năm 18 tuổi sẽ làm giấy tờ đổi tên. Tớ đang mong chờ lắm đây.”
Nhân Mã ngẩn người, nhìn lại cậu bạn đang ngồi ở phía sau Song Tử.
Thật ra cậu ta rất đẹp trai, không hề có vẻ gì là nữ cả, ngược lại, từng đường nét trên khuôn mặt cậu ta còn rất mạnh mẽ: mắt híp, hơi xếch lên; chân mày cao và rậm, sống mũi gọn gàng, môi mỏng cương nghị và chính trực. Thậm chí, cậu ta còn cao như cây sào, cao bằng Thiên Yết, trong khi Thiên Yết đã cao lắm rồi. Đặc điểm duy nhất khiến cậu ta trông giống con gái, đó chính là nước da trắng đến gần như trong suốt, trắng như bạch tạng, khiến biết bao thiếu nữ nhìn vào phải ghen tị.
“Nhưng mà cậu đừng có coi thường cái tên Nữ đó nhé!” Song Tử lắc lắc ngón trỏ “Cái tên đó ban cho cậu ta một vạn đặc điểm giống con gái…”
Song Tử chưa nói hết câu, đã nhận được một cú bổ từ trên đỉnh đầu của người ngồi dưới: “Nói xấu gì bố đó?”
Song Tử quay người lại, lè lưỡi: “Có nói gì đâu.”, rồi quay lên, ra hiệu với Nhân Mã: “Thấy chưa, cậu ta nhạy bén khác thường với những lời xì xầm sau lưng. Đó chẳng phải đặc tính của đàn bà con gái sao? Thiệt là tệ hết sức!”
Song Tử trong phút chốc quên mất rằng mình cũng nằm trong hàng ngũ “đàn bà con gái”, chưa kịp suy nghĩ đã phán “tệ” luôn.
“Không những nhạy bén, mà cậu ta còn khéo léo y hệt con gái. Nữ công gia chánh siêu đỉnh. Công dung ngôn hạnh hội tụ đủ. Thậm chí còn là thủ khoa đầu vào lớp chuyên văn hai năm trước nữa.”
“Này!” Khoé môi Xử Nữ giật giật “Đang quảng cáo tôi đấy phỏng?”
Song Tự trực tiếp bỏ qua những cú huých thô bạo từ phía đằng sau lưng, miệt mài kể chuyện: “Đó là năm duy nhất trong lịch sử có một người con trai đạt điểm thủ khoa lớp chuyên văn. Vào năm học, cậu ta cũng đã chứng minh bản thân bằng những lần săn điểm 9, 10; hai năm liền là thủ khoa khối. Về điều này, Ma Kết ghét cậu ta lắm.”
“Ma Kết?”
“Là cái cô bạn sẽ vô ngồi với Cự Giải đó. Chút nữa kể sau.” Song Tử phẩy phẩy tay, sự chú ý vẫn tập trung hết vào cậu bạn trai trên Nữ “Cậu ta hai năm liền được chọn vào đội tuyển văn để tham dự giải cấp thành phố, và năm nào cũng giành được huy chương vàng. Về điều này, Thiên Bình ghét cậu ta lắm. À, Thiên Bình chính là cái cô bạn xinh xinh, chắc là chút nữa sẽ vô ngồi với cậu đó.”
Nhân Mã: “…” Sao cái bạn tên Nữ này lại đi gây thù chuốc oán khắp nơi thế này? Cậu ta ngồi với anh trai mình, chắc sẽ không mang lại phiền phức gì cho anh ấy chứ?
“Nói tóm lại là một cậu trai vàng trong làng học giỏi.” Song Tử đập bàn “Tuy nhiên, cậu ta có một thói quen đáng ghét, đó chính là luôn than thở mình chưa học bài, mình không làm được bài, trong khi điểm phát ra thì cao chót vót.”
Lúc bấy giờ, Nhân Mã mới lại ngó về phía sau, nhận ra cậu bạn Xử Nữ đang đỏ mặt, và lớp da trắng muốt lại càng làm nổi bật sự xấu hổ đó hơn nữa. Cậu bạn ngượng nghịu nắm tay lại thành đấm, đưa lên che mặt, ho khù khụ. Nhờ vậy mà Nhân Mã còn biết được bàn tay của Xử Nữ thực sự là cực phẩm: các khớp ngón tay dài và thon, trắng trẻo mịn màng, khi nắm lại còn để lộ gân xanh, cực kỳ thu hút.
“Xử Nữ nhìn đẹp ha, đẹp ha?” Song Tử huơ huơ tay trước mặt cô bạn Nhân Mã lúc này đã đâm ra ngẩn ngơ vì nhan sắc của người đẹp “Da trắng, mịn màng không tì vết. Thật ra, đây là kết quả của quá trình dày công dưỡng da và chăm sóc.”
Xử Nữ phản đối: “Gì chứ? Tôi là đẹp tự nhiên 100% đó.”
“Ờ.” Song Tử cười hì hì “Ba phần tự nhiên, bảy phần nhân tạo. Bữa nào cậu có cần đi mua mỹ phẩm gì gì đó, nhất định phải dẫn 1 trong 2 người này theo: Thiên Bình hoặc Xử Nữ. Đi với Xử Nữ, cậu không chỉ lựa chọn được mỹ phẩm với giá rẻ bèo, mà còn vô cùng chất lượng nữa.”
“Gì mà giá rẻ bèo chứ.” Xử Nữ càu nhàu “Mỹ phẩm tôi dùng là đồ hàng hiệu đàng hoàng, chỉ là chịu khó canh sale xíu thôi.”
Cả nhóm cùng cười vang. Ngay cả Thiên Yết vốn luôn giữ trạng thái khuôn mặt đông cứng như tảng băng, cũng không kiềm được mà khoé môi cong lên rõ rệt.
“Còn có một đặc điểm nữa.” Song Tử cười cười “Không biết là tốt hay xấu. Đó chính là cậu ta cực kỳ si tình.”
Mặt Xử Nữ đỏ bừng. Lần này có lẽ không phải vì xấu hổ nữa, mà là tức giận thì đúng hơn. Anh chồm hẳn người lên phía trước, thành công dùng bàn tay đẹp của mình bụm miệng Song Tử lại: “Này, này! Đừng có đem chuyện riêng của tôi đi rêu rao tùm lum.”
Song Tử khó khăn lắm mới gỡ được tay Xử Nữ ra khỏi gương mặt mình, miệng thổi phì phì cho mấy sợi tóc rối bay ra: “Có sao đâu? Không phải chuyện này cả trường đều biết rồi sao? Tôi không kể thì người khác cũng kể.”
Xử Nữ nhất quyết bụm miệng Song Tử lại, rít qua kẽ răng: “Ừ, nhờ ơn cậu mà cả trường biết rồi đó.”
Trong khi Xử Nữ và Song Tử đang vật nhau thì Song Ngư rất hào hứng chống cằm, chồm lên phía trước: “Chuyện này tớ cũng biết. Song Tử bận rồi thì tớ kể cho cậu nghe.”
Xử Nữ: “…”
Chuyện là bạn Xử Nữ đẹp trai, cao ráo, học giỏi của chúng ta (đã từng) có mối tình gà bông tuyệt đẹp với một cô bạn hot girl của trường cấp 2 Con Ngựa Vằn. Hai người từng oanh tạc các bảng xếp hạng về nhan sắc, về độ đẹp đôi cũng như trình độ học vấn. Hai người là đôi bạn cùng yêu, cùng tiến đích thực, ai nhìn cũng ngưỡng mộ, ai nhìn cũng tấm tắc khen. Cả hai nghe đồn yêu nhau thắm thiết lắm, còn hẹn với nhau đăng ký thi vào lớp chuyên văn của Đại Bàng Vĩ Đại.
Sau khi trải qua kỳ thi gắt gao của hội đồng giáo dục, Xử Nữ nghiễm nhiên lọt vào top những người đạt điểm cao nhất và có một chân trong lớp chuyên văn của Đại Bàng Vĩ Đại. Tuy nhiên, bạn nữ kia, vì một chút kém may mắn, đã bị out khỏi danh sách trúng tuyển của Đại Đại, đành phải tiu nghỉu thu dọn hành trang xuống Thỏ Mây Thơm Tho.
Bạn Xử Nữ đẹp trai, cao ráo, học giỏi của chúng ta vì sợ người yêu buồn, nên đã dứt khoát từ bỏ Đại Bàng Vĩ Đại để về với Thỏ Mây Thơm Tho, mong muốn trải qua 3 năm thanh xuân lãng mạn và đẹp đẽ bên người yêu của mình. Họ được xếp vào lớp chuyên văn, vẫn luôn giữ lời hứa giúp nhau học tập.
“Nào ngờ đâu…” Song Ngư đặt tay nơi ngực, vật vã như thể bản thân đang đau lòng lắm “Bạn Xử Nữ đã bị chính người yêu của mình cắm cho một cái sừng to thật to mà mãi đến tận cuối học kỳ I năm lớp 10 mới biết.”
Khoé môi Xử Nữ giật liên hồi, trên trán cơ hồ đã xuất hiện vài vạch hắc tuyến.
Anh vẫn không quên được, nói cách khác là anh thề sẽ không bao giờ quên buổi chiều ngày hôm ấy, sau giờ tan học đội tuyển văn, anh còn định rủ người yêu đi ăn bánh flan ở tiệm ăn vặt gần trường, thì cô ấy đã bảo anh lên sân thượng nói chuyện riêng. Anh cứ nghĩ là cô ấy nổi hứng muốn ngắm hoàng hôn, chỉ hai người với nhau, dù sao thì cô ấy cũng là tuýp người lãng mạn. Nhưng không ngờ…
“Chia tay đi!”
Trong lòng Xử Nữ chấn động khôn nguôi, nhưng anh vẫn cố tỏ ra bình tĩnh hết sức có thể, chầm chậm thốt ra mấy chữ, ánh mắt băng lãnh chết người: “Lý do?”
Cô gái khoanh tay, quay mặt đi, làm những sợi tóc mảnh nương theo làn gió chiều bay lất phất.
“Bởi vì anh tên Nữ.” Cô gái nhếch môi cười khẩy “Tôi không chấp nhận được việc người yêu mình lại mang một cái tên đầy nữ tính như thế.”
Xử Nữ căm phẫn vô cùng. Anh vẫn luôn ghét cái tên của mình, anh chỉ là không ngờ nó đã mang đến hằng hà sa số rắc rối như vậy. Ngay cả bạn gái (cũ) của anh cũng dùng cái tên đó mà sỉ nhục anh.
Song Tử nhân cơ hội Xử Nữ đang ỉu xìu hồi tưởng lại quá khứ, lại gỡ tay anh ra khỏi mặt mình.
Ngay lúc đó, cửa lớp bật mở. Nắng sớm được dịp tràn, tạo thành bức màn ánh sáng mỏng đẹp đẽ. Một mỹ nhân xuất hiện, chói loá, rạng ngời tựa bức tranh đồ sộ thời Phục Hưng đương đại: mắt xếch phượng hoàng; lông mi rậm, dài, cong vút; sống mũi thanh mảnh, cao ráo; môi mọng đỏ chói, thu hút mọi ánh mắt đổ dồn về.
Được rồi, có thể thấy được cô nàng này đi học trang điểm rất đậm.
Cô đánh mắt về phía đám người đang tụm năm tụm sáu nói chuyện rôm rả, thậm chí còn trộm nhìn mình chỉ trỏ, thì không tránh khỏi khó chịu.
“Kìa, tới rồi!” Song Tử hạ giọng thì thầm.
“Ai?” Nhân Mã hiếu kỳ nhìn ra cửa chính, trông thấy một đại mỹ nhân trang điểm lố bịch, đột nhiên cảm thấy biết ơn anh trai của mình vạn phần vì buổi sáng còn tẩy trang giúp cô “Không lẽ là… người yêu của Xử Nữ.”
“Người yêu cũ.” Xử Nữ làu bàu đính chính, đoạn giới thiệu luôn “Tên là Thiên Cáp.”
Nhân Mã lập tức trưng ra vẻ mặt thông cảm: “Có người yêu cũ học chung lớp, cũng không dễ dàng gì nhỉ? Nhưng mà, công nhận Thiên Cáp đẹp thật.”
“Đẹp cái búa á.” Xữ Nữ khinh bỉ chửi một câu “Giữa tôi với cô ta, chưa biết ai đẹp hơn ai đâu.”
Nhân Mã thảng thốt, trộm nghĩ: “Không lẽ chia tay xong, Xử Nữ sốc quá nên mới thành ra tính nết giống đàn bà con gái?”
Đổi lại, Song Tử có vẻ đã chiêm nghiệm ra chân lý này từ lâu, chỉ rất chân thành mà vỗ vai Xử Nữ: “Nhưng tôi thấy cậu phản ứng như vậy chiều hôm đó thật không xứng mặt nam nhi xíu nào.”
Song Ngư định hỏi: “Cậu ta là nam nhi hả?”, nhưng chợt nghĩ đến trận phong ba bão táp sau khi mình thốt ra câu này, đành ngậm miệng lại.
“Song Ngư.” Song Tử gọi “Giờ cậu làm Thiên Cáp đi. Tớ sẽ thị phạm cho cậu ta coi.”
Song Ngư hiểu ý bạn mình, ngay lập tức chỉnh lại tư thế, bày ra vẻ mặt lạnh lùng, kiêu ngạo: “Chia tay đ!”
“Chia tay đi!”
Trong lòng Xử Nữ (Song Tử) chấn động khôn nguôi, nhưng anh (cô) vẫn cố tỏ ra bình tĩnh hết sức có thể, chầm chậm thốt ra mấy chữ, ánh mắt băng lãnh chết người: “Lý do?”
Cô gái khoanh tay, quay mặt đi, làm những sợi tóc mảnh nương theo làn gió chiều bay lất phất.
“Bởi vì anh tên Nữ.” Cô gái nhếch môi cười khẩy “Tôi không chấp nhận được việc người yêu mình lại mang một cái tên đầy nữ tính như thế.”
Ánh mắt Xử Nữ (Song Tử) quét một lượt trên cơ thể mảnh mai của người thiếu nữ. Nắng chiều phủ lên anh (cô), khiến từng sợi tóc chợt ánh lên như phát sáng.
“Nếu nói về tên…” Xử Nữ (Song Tử) nhếch môi, cười khẩy “Thì cái tên của cô chẳng phải cũng khiến người ta dễ nhầm lẫn sao?”
“Ý anh là gì?” Thiên Cáp lập tức quay đầu lại, trừng mắt, ánh mắt bừng lên như có lửa.
“Thiên Cáp… Thiên Cáp…” Xử Nữ (Song Tử) lặp đi lặp lại cái tên như tụng kinh, giọng nói thể hiện nhiều phần chế giễu “Cô có biết bài hát ‘Một con vịt’ không?”
“Một con vịt?” Nhân Mã ngẩn người “Đây là bài gì thế?”
Dường như chỉ chờ có thế, Song Tử lập tức hất mặt, ra hiệu: “Song Ngư, lên!”
“Một con vịt ấy hả?” Song Tử bắt đầu nâng âm lượng giọng nói lên, gần như là hét to “Chính là vì Một con vịt xoè ra hai cái cánh, nó kêu rằng…”
Song Ngư liền bè theo phụ hoạ, cùng với chất giọng lảnh lót của Song Tử tạo thành một dàn đồng ca: “Nó kêu rằng: cáp cáp cáp, cạp cạp cạp…”
Rất nhanh sau đó, Thiên Yết và Nhân Mã cùng tái mặt nhìn thân ảnh xinh đẹp của Thiên Cáp đang tiến về phía mình. Mặt cô nàng vênh, mắt trừng to ra, trông vô cùng đáng sợ: “Các cậu muốn gì?”
•••••
_____________________
__còn tiếp__