*Uỳnh*Sự va chạm của hai cổ năng lực lớn tạo một vùng nổ lớn.Khởi Yên bị đánh bay khỏi sàn và bất tỉnh còn Minh Hân thì hơi trùng xuống.
“Có thể tuyên bố kết quả được chưa?”Cô hơi mệt,nhưng gương mặt vẫn lạnh như vậy.
Trọng tài vẫn chưa hoàn hồn,vội công bố:”Trận tỉ thí này,người thắng là Cố tiểu thư”
“Hay lắm!Đúng là con gái của tể tướng.Nói đi!Ngươi muốn xin gì ở trẫm không?”Hoàng thượng thật hưng phấn a,ai ngờ người con gái nổi tiếng đanh đá của Tể tướng lại giỏi võ và bình tĩnh trong một trận đấu như vậy.
“Dân nữ không có nguyện vọng gì lớn lao,chỉ mong hoàng thượng có thể để dân nữ tự quyết hôn sự.”
“được Trẫm thành toàn,hôm nay xác thực được mở mang tầm mắt,mọi người hãy nghỉ ngơi.”Hoàng thượng nói xong thì rời đi.
Cô đi xuống,mẹ cô hoảng hốt chạy lại để xem:”Con có sao không?”
Cô lạnh mặt,đi ngang qua cả cha mẹ và em trai mình.Khi đi qua còn liếc nhìn cha cô,ông không nói gì nhưng tay thì đang siết chặt”Ta sai rồi sao?”
Minh Duy trầm mặt:”Tỷ tỷ của mình cư nhiên lại..”
“Kí chủ,ngài không sao chứ.”Tiểu Miêu lo lắng hỏi.
“Không sao đâu!Không hổ là nam chính,ta gần thua đấy!”
Cô đang trên đường tới phòng,ngày mai sẽ là ngày để các nữ tử cầm cờ thi họa.Cô không quan tâm mấy,chỉ muốn đi ngủ ngay thôi a.Đi được 1 khoảng thì cô gặp Y Nguyệt đang lén lút làm gì đó.
“Minh Hân à,ngày mai khi thức dậy,ngươi sẽ được đẹp mặt a!”
Cô mỉm cười,đây là đang hạ dược sao?Vậy cũng quá lộ liễu rồi!
Sau khi xong chuyện,Y Nguyệt vui vẻ quay lại phòng.
Y Nguyệt:Ngày mai,cả triều đình và Yên ca ca sẽ thấy được ngươi phóng đãng đến mức nào?Và sau đó Yên ca ca sẽ là của ta.Ha ha…sao chống mặt quá vậy nè?”
Bên ngoài,một hộ vệ được phái đến để bảo vệ Y Nguyệt.
“Tam tiểu thư,ngài cần ta giúp gì sao?”Tên hộ vệ bôngx bị Y Nguyệt lôi vào phòng.
“Yên ca ca,tối nay hãy cùng người ta vui vẻ nha!”
Trong phòng,cảnh xuân sắc thật khiến người ta đỏ mặt.
Minh Hân đang xem kịch ở ngoài nãy giờ trên một cái cây gần đó,cô đã lén tráo hương mà Y Nguyệt mang tới.
Cô đang trên đường về phòng,Tiểu Miêu hiện ra:”Kí chủ,ta phải off đến sáng mai để bảo trì,hãy cẩn trọng.”
“Uhm ta đã biết.”
Bước vào phòng,cô thấy người cô đang tìm nãy giờ.Thanh Huyền ngồi ưu sầu đang uống rượu.
Cô ngồi xuống:”Tỷ tỷ,có tâm sự gì sao?”
Nàng không nói gì,chỉ im lặng uống rượu.
Cô thắc mắc,hay là cãi nhau với Khởi Yên rồi?
Cô tiến đến muốn nắm lấy bình rượu thì bị nàng bế lên và đè xuống giường.
Ở gần thế này,cô ngửi được mùi rượu cực nồng trên người nàng.
“Tỷ tỷ”cô cố làm nũng vì nghĩ mình nàng tức giận nhưng nó chả khác gì thêm dầu vào lửa.
“Vừa nãy,nàng đã xin hoàng thượng cho mình được tự ý quyết định hôn sự?”
Cô cố gật đầu.
Nàng mỉm cười,nhưng trông thật bi thương:”Nàng muốn cưới Khởi Yên?”
Cô nghĩ nàng hiểu nhầm rồi,định lên tiếng giải thích thì nàng cắt ngang:”Nàng biết không?Ta đã thích nàng từ lâu rồi!Khi ta mới vào phủ,ai cũng cách xa ta,họ nghĩ ta là đứa con hoang,nghĩ ta là một sai lầm của tạo hóa.Bạn của ta quanh năm chỉ là bốn bức tường lạnh lẽo.Rồi nàng đến!Ta vẫn nhớ như in lần đầu gặp nàng.Tiểu muội nhỏ nhắn đáng yêu đã cứu ta khỏi vùng trời đen tối.Nàng cho ta ăn,tắm cùng ta,khiến mọi người xung quanh có cái nhìn khác về ta.Ta cũng cố gắng để trở nên thật tốt,cố để xứng với nàng.Nhưng khi biết nàng thích Tam Hoàng Tử,ta tuyệt vọng biết bao.Ta cố tiếp cận để tách hắn ra khỏi nàng,nhưng nó lại khiến hắn thích ta,càng khiến nàng ghét ta.Ta không quan tâm nếu nàng lợi dụng ta,chỉ mong nàng có thể cho ta 1 câu trả lời không?Có thể cho ta một cơ hội không?”
Thấy cô im lặng,nàng ưu thương cười.Quả nhiên,dù cố thế nào thì ta cũng chả bằng hắn.
Nàng định đứng dậy để ly khai,chợt cô kéo nàng xuống khiến môi hai người chạm nhau.Nàng hơi bất ngờ,nhưng rồi vui sướng tột độ,lưỡi hai người quấn lấy nhau,hô hấp dừng lại.Cho đến khi cả hai tách ra thì kéo ra một sợi chỉ bạc.
“Tỷ,nếu ta nói ta cố câu dẫn hắn để làm tỷ ghen,tỷ tin không?”
Nàng mỉm cười,nhưng lần này trong thật nguy hiểm,ôm chầm lấy cô:”Ta rất vui vì nàng chấp nhận ta.Nhưng nàng cũng thành công rồi đó.TA THỰC SỰ GHEN!Nàng nghĩ nên đền bù thế nào đây.”
Cô thở dài,xong thật rồi,e thẹn nói hay:”Ta không có gì cả,hay đêm nay để ta…”
Nàng cười thỏa mãn:”Hân nhi,đây là nàng nói!”
Tiểu kịch trường:
Tác giả: KHÔNGGGGG!Cải trắng nuôi bao năm bị heo ăn mất rồi
Huyền:Phụ thân đại nhân thỉnh bớt ưu thương^_^