Xuyên Nhanh: Mười Kiếp Nhân Duyên

Chương 2: Thị nữ của Diêm Vương



– cô tên Nguyễn Kỳ Như?

– không phải là Hạ Kỳ Như, HẠ KỲ NHƯ NHÉ!!!!!!!!!!!!

Hạ Kỳ Như gào lên đầy bất lực, cô đã đi qua đủ 18 tầng địa ngục, gặp đủ 18 vị phán quan, chịu đủ trừng phạt…không phải là tai qua nạn khỏi tránh được trừng phạt 18 tầng địa ngục rồi mà ai nấy đều khăng khăng cô là Nguyễn Kỳ Như, đáng sợ hơn là cái cô Nguyễn Kỳ Như này còn có bát tự thậm chí là giờ sinh trùng khớp tới từng con số với cô nữa, thế nên Hạ Kỳ Như muốn kêu oan cũng kêu không nổi.

– ta biết rồi ngươi gào to như thế làm gì hả?

Phán quan cũng gào lại, bởi vì trước đó đã nghe nói linh hồn này rất đặc biệt nên cũng không tức giận lắm khi bị cô gào lên như vậy, phần nhiều là hắn tò mò muốn gặp cô gái này hơn, sau khi nhìn sổ sinh tử lại quan sát người Hạ Kỳ Như vài vòng, phán quan cũng hiểu vì sao linh hồn này đặc biệt rồi, đến hắn làm phán quan ở đây đã hơn nghìn năm cũng chẳng nhìn thấu điểm đặc biệt của cô kia mà.

– kỳ lạ thật đấy, số mệnh thì đã tận nhưng vì sao Âm giới lại không thu nạp chứ?

Vị phán quan nhìn Hạ Kỳ Như đứng yên tĩnh một góc ở trước mặt thì nhíu mày.

Không chỉ không thu nạp cô mà còn coi cô như vô hình nữa cơ, tất cả mọi hình phạt đều vô hiệu với cô, quỷ sai cũng không một ai chạm vào cô được nói gì tới bắt được cô.

Âm giới không thu nạp nhưng cô cũng không thể rời khỏi đây được nói đúng hơn là không rời khỏi Bạch Vô Thường quá xa được, Bạch Vô Thường ở đâu cô sẽ ở đấy, thế nên một vị quan dẫn hồn như Bạch Vô Thường giờ lại chịu trách nhiệm dắt một linh hồn lang thang hết tất cả các tầng địa ngục thế này đây.

Bạch Vô Thường thấy các phán quan cũng không giải thích được thì chỉ có thể đưa đến chỗ Diêm Vương định đoạt mà thôi.

Thế là đám quan nha ở Âm giới liền thấy vị Bạch Vô Thường vốn cao ngạo lạnh lùng kia lại vừa đi vừa xoa cằm vẻ suy nghĩ sâu xa mà bước đi từng bước, Hạ Kỳ Như ở phía sau thì ra sức chạy về hường ngược lại nhưng lần nào chạy đi cũng bị kéo trở về bên Bạch Vô Thường một cách kỳ quái.

– Ngươi là…

– Hạ Kỳ Như.

Hạ Kỳ Như nhanh nhảu nói, nói thật sau khi trải qua 18 tầng địa ngục nhìn thấy đủ mọi loại hình phạt tra tấn, thấy đủ loại hình người xấu xí ghê rợn thì bây giờ với Hạ Kỳ Như mà nói chẳng có gì có thể khiến cô sợ hãi được nữa, Diêm Vương cũng chẳng ngoại lệ, càng huống hồ Diêm Vương này vô cùng đẹp trai nhé.

– to gan, ai cho ngươi cướp lời Diêm Vương hả?

Một vị quan bên cạnh quát to, tên này mặc trang phục cổ trang màu đen, tóc dài búi cao thành hình củ tỏi, nhìn chẳng khác nào mấy thư sinh thời xưa, mỗi tội mặt hắn xấu, xấu đau xấu đớn luôn, đứng ở cạnh Diêm Vương đại nhân càng nhìn không nổi, thật sự là quá xấu.

Hạ Kỳ Như thấy hắn xấu liền không thèm tiếp mà cúi đầu xuống nhìn sàn nhà, nhìn lâu hơn cô sợ mắt mình sẽ bị tật mất.

– Hạ Kỳ Như, ngẩng đầu lên cho ta.

Hạ Kỳ Như liền ngoan ngoãn ngẩng đầu lên, Diêm Vương nhíu mày nhìn cô một lát rồi lại xoa cằm vẻ suy tư.

– mệnh cách rất bình thường không có gì nổi bật…khoan đã Bạch Vô Thường, đem sổ sinh tử của Hạ Kỳ Như lại đây.

– vâng.

Trước mặt Diêm Vương liền hiện lên một cuốn sổ nhỏ màu vàng óng.

– thì ra là vậy.

Diêm Vương cuối cùng cũng hiểu ra mà gật gật đầu rồi nói với Bạch Vô Thường.

– từ giờ Hạ Kỳ Như sẽ đi theo ta học việc, ngươi đi nhập thông tin của cô ta vào hệ thống Âm phủ đi.

– vâng, thưa đại nhân.

Bạch Vô Thường hơi khom người xuống rồi lui ra ngoài, cái tên xấu xí bên cạnh Diêm Vương liền thắc mắc.

– Đại nhân, linh hồn này có gì đặc biệt vậy ạ?

Sao ngài phải giữ cô ta lại bên mình chứ?

– ngươi không cần quan tâm, cứ làm tốt việc của mình là được rồi.

– Hạ…người đâu rồi?

Diêm Vương nhìn đại điện văng tanh làm gì còn ai thì nhíu mày nói.

Trong lúc đó ở bên ngoài đại điện.

– sao cô lại ra đây?

Bạch Vô Thường nhíu mày nhìn Hạ Kỳ Như, Hạ Kỳ Như chán nản nhìn hắn.

– tôi mà biết được tôi đã sớm rời khỏi đây để về nhà rồi.

– theo ta vào trong đi không đại nhân sẽ tức giận đấy.

Bạch Vô Thường nói xong liền đi vào trong, thế là Hạ Kỳ Như lại được đưa vào Đại điện.

– ta hiểu rồi.

Diêm Vương nghe Bạch Vô Thường kể lại mọi chuyện thì hiểu, hắn hơi lẩm nhẩm cái gì đó rồi lại nói một câu.

– kết.

Xong xuôi lại nhìn Bạch Vô Thường.

– được rồi, ngươi đi làm việc đi.

Bạch Vô Thường lại đi ra ngoài, Hạ Kỳ Như tưởng bản thân lại bị kéo đi tiếp nhưng mà Bạch vô Thường đi rất lâu cô cũng không bị dịch chuyển vẫn ngồi yên ở Đại điện thì thở phào.

Cuối cùng cũng có thể thoát khỏi tên mặt phấn đó rồi.

Hạ Kỳ Như lẫn Bạch Vô Thường không hiểu lý do vì sao nhưng Diêm Vương thì biết, người làm phép cướp thân thể Hạ Kỳ Như ở Dương giới vì ngăn cô quay trở về mà làm phép phá đi lớp bảo vệ linh hồn Hạ Kỳ Như đi, triệt để biến cô thành Nguyễn Kỳ Như chân chính, nhưng linh hồn Hạ Kỳ Như lại vô cùng đặc biệt, sau khi mất đi lớp bảo vệ nó liền bám víu vào Bạch Vô Thường để có thể tránh chịu trừng phạt ở 18 tầng Địa ngục hoặc bị ác linh ăn mất linh hồn.

Rất thông minh.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.