*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạch Trà Trà lại thu một nửa quần áo bông trong tiệm bán quần áo mùa đông, còn có một nửa chăn bông trong cửa hàng bán chăn đệm.
Đột nhiên phát hiện trong bản đồ năng lượng, xuất hiện hai điểm màu xanh cùng bảy tám chấm đen nhỏ, đang tập hợp một chỗ nhanh chóng hướng phương hướng của bọn hắn di động.
Dựa theo tốc độ di chuyển này, hẳn là mở xe.
Không ngoài ý muốn, là người sống sót khác đến thu thập vật tư.
Bạch Trà Trà lại cấp tốc g.i.ế.c hai cái Zombie, lần này cố ý không có trốn tránh, để những cái kia dơ bẩn vật chất phun lên thân mình, còn cố ý ở trên mặt vuốt một cái.
Không biết người đến là tốt hay xấu, nàng gương mặt này quá mức nổi bật, có thể che khuất liền che khuất, miễn gây thêm phiền toái không cần thiết.
Đối phương người đông thế mạnh, bọn hắn chỉ có ba người, còn mang theo nàng cùng Bạch Nhã Ý hai cái vướng víu, hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt.
Một bên chú ý đám người này cách bọn họ khoảng cách, một bên nhanh chóng đến bên cạnh Ngũ Kim điếm quét sạch một phen, lần này nàng cái gì cũng không có lưu lại, toàn bộ đều lấy đi.
Còn có tiệm bách hóa cùng cửa hàng trà sữa bên cạnh, tất cả đều lấy đi không có bỏ qua.
Cảm giác không sai biệt lắm, Bạch Trà Trà đường cũ trở về, tìm được Hứa Tử Uyên cùng Bạch Nhã Ý đang thu vật tư ngay tại đồ đông lạnh siêu thị.
Vừa tụ hợp đang chuẩn bị đi tới một cửa tiệm khác, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân.
“Khải ca, dị năng của ngài thật lợi hại nha! Một chút liền giải quyết hết những quái vật này.”
“Cái này có gì khó! Các ngươi chỉ cần hảo hảo đi theo ta, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi.”
“Vâng vâng vâng, các huynh đệ đều biết Khải ca ngài trượng nghĩa!”
“Đúng vậy a đúng vậy a, đi theo Khải ca lăn lộn!”
Một đám người vừa đi vừa nói chuyện, cũng đi tới cửa siêu thị đồ đông lạnh, vừa vặn cùng Hứa Tử Uyên ba người đụng vào.
Bạch Trà Trà đứng sau lưng Bạch Nhã Ý nhìn sang, là một đám thanh niên khoảng hai mươi tuổi, nhìn dáng vẻ có chút không tốt.
Có đầu tóc vàng, tóc đỏ, còn có cả tóc tím, dẫn đầu người kia lại là đầu tóc xanh, bộ dạng cà lơ phất phơ hai tay đút túi, miệng bên trong nhai kẹo cao su, trên cánh tay còn xăm hình con hổ hoa văn.
Thoạt nhìn liền thấy không giống người dễ nói chuyện.
Cái này tóc xanh hẳn là Khải ca mà đám người này nói.
Nàng lại nhìn đến phía sau của đám người này, xuyên qua khe hở nàng thấy có hai t.h.i t.h.ể con Zombie ngã xuống đất.
Toàn bộ đầu Zombie đều bị đốt thành than.
Nhìn cách g.i.ế.c chắc là cái Hỏa hệ dị năng giả, hơn nữa lửa này còn rất lớn.
Bên người Khải ca là đầu tóc vàng nịnh hót, nhìn thấy ba người sau, huýt sáo, cười nói: “U là chời, Khải ca nhìn kìa, có người nhanh chân đến trước chúng ta.”
Tên tóc xanh Hỏa hệ dị năng giả được gọi là Khải ca không nói gì, trên dưới quét mắt một vòng Hứa Tử Uyên, trực giác cho thấy người này không đơn giản.
Đằng sau không biết là ai gây sự nói: “Nơi này là địa bàn của Khải ca, các ngươi thức thời liền đem đồ vật giao ra đây.”
Hứa Tử Uyên nhìn đối phương nhiều người, cũng đều là nam nhân, suy tư một chút, đang muốn nói chuyện.
Bạch Trà Trà thận trọng run giọng nói trước:
“Anh Tử Uyên, dù sao chúng ta cũng là vừa tới, trong siêu thị này cái gì cũng không có, giống như là sớm đã bị người khác vơ vét qua, chúng ta chuyển sang nơi khác tìm vật tư đi.”
Hứa Tử Uyên nghe nàng nói như vậy, thuận gật đầu: “Tốt, chúng ta đi nơi khác tìm, đi thôi.”
Nói xong liền dẫn Bạch Nhã Ý cùng Bạch Trà Trà đi qua đám người này.
Đầu tóc vàng nịnh hót còn muốn đem ba người gọi lại tra hỏi, lại bị tóc xanh Khải ca ngăn lại.
“Thôi bỏ đi, nhìn dáng vẻ bọn hắn trên thân cũng không có đồ vật gì, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, nhanh đi tìm vật tư.”
Đám người nghe Khải ca lên tiếng, liền không còn nói gì, chia làm hai tổ, mỗi tổ một cửa tiệm bắt đầu vơ vét.
Hứa Tử Uyên ba người sau khi rời đi nơi này, về tới thẳng xe bọn hắn. “Cái trấn này tuy nhỏ nhưng gần đây lại có cái nhà máy nước khoáng, chúng ta bây giờ đi qua thu thập một chút nước uống đi.”
Xe phát động, hướng về nhà máy nước khoáng chạy tới.
Lúc ba người bọn hắn còn ở bên ngoài thu thập vật tư thời điểm, tại chỗ ở của Hứa Tử Uyên có hai nam một nữ tìm đến.
Ba người ăn sạch sẽ gọn gàng, toàn thân cao thấp đều là hàng hiệu.
Dù cho hiện tại khắp nơi đều là Zombie, ba người này tựa hồ cũng không có nhận ảnh hưởng quá lớn.
Nữ hài một thân màu hồng đồ thể thao, vui vẻ từ trên ghế phụ nhảy xuống xe, chạy thẳng đến cổng tiểu lâu mà Bạch Trà Trà bọn hắn đang ở tạm thời, gõ cửa một cái.
Mặt khác hai nam nhân còn lại cũng theo sát phía sau.
Nữ hài một bên gõ cửa một bên nhỏ giọng hô: “Tử Uyên ca ca, Tử Uyên ca ca ngươi đang ở đâu?”
Gõ một hồi phát hiện không ai mở cửa, nữ hài có chút ủy khuất quay đầu nhìn về phía sau lưng hai nam nhân, “Chúng ta không có tìm sai chỗ đi? Anh Văn Kha, anh xác định là nơi này sao?”
Trần Văn Kha nhìn một chút bảng số phòng, nhẹ gật đầu: “Không sai đâu, lúc ấy Tử Uyên truyền về tin tức là nơi này.”
“Vậy làm sao không có người nha?”
Liêu Hiểu Vũ nhún nhún vai: “Đại khái là đi ra ngoài rồi đi, chúng ta chờ Tử Uyên trở về là được.”
Nữ hài, cũng chính là Ngô Tình Tình có chút không quá cao hứng, nàng còn tưởng rằng chỉ cần xuống xe là có thể ngay lập tức nhìn thấy Tử Uyên ca ca nha.
Nhưng bây giờ cũng không có biện pháp khác, mạng lưới sớm đã mất liên lạc, hiện tại chỉ có thể kiên nhẫn chờ Tử Uyên ca ca của nàng trở về thôi.
Hứa Tử Uyên còn không biết các bằng hữu của hắn đã tìm tới.
Hiện tại ba người mới vừa tới cửa của nhà máy nước khoáng.
Trước trận thế, trong xưởng còn có không ít công nhân ở đây làm việc, cho nên trong xưởng Zombie không ít.
Bạch Nhã Ý từ trong không gian lấy ra một cái đồng hồ báo thức mà trong siêu thị thu thập được, vặn tốt thời gian sau đó giao cho Hứa Tử Uyên.
Hứa Tử Uyên tìm đúng phương hướng, đem đồng hồ báo thức vứt ra phía ngoài xa xa.
“Tích tích tích tích, tích tích tích tích ···” Thanh âm hấp dẫn sự chú ý của tất cả Zombie, mấy chục con Zombie hướng tới nơi xa đồng hồ báo thức đang reo nhào tới.
Đợi đến khi mấy chục con Zombie chạy ra xa, ba người mới thuận lợi chạy vào bên trong nhà máy.
Nhà máy nước khoáng dây chuyền sản xuất bên trên bày ra đầy bình nước khoáng, thừa dịp Hứa Tử Uyên bồi Bạch Nhã Ý đi thu bình đựng nước, Bạch Trà Trà chạy tới bên cạnh nhà máy.
Cái này nhà máy nước khoáng quy mô không nhỏ, có ba cái nhà máy, phân biệt sản xuất chính là loại hình bình đựng nước cùng thùng đựng nước khác nhau.
Nàng trực tiếp nhảy qua bình đựng nước, chạy tới thùng đựng nước dây chuyền sản xuất bên trên, lấy đi hơn phân nửa thùng đựng nước.
Sau đó lại chạy đến trong kho hàng, lấy đi một nửa lượng bình đựng nước cùng thùng đựng nước.
Lúc này mới vui vẻ chạy trở về bên cạnh Bạch Nhã Ý, hưng phấn thúc giục nói: “Nhã Ý, ngươi nhanh thu, bên trong nhà máy cùng bên trong kho hàng còn có thật nhiều thùng đựng nước.”
Nói, nàng còn trực tiếp từ dây chuyền sản xuất bên trên cầm một bình nước vặn ra uống.
Bạch Nhã Ý tăng tốc độ, rất nhanh thu lấy thu để, nhưng vì dây chuyền sản xuất bình đựng nước đều là hàng rời, nàng cần sờ vào từng bình một mới có thể thu vào không gian, cho nên có chút lãng phí thời gian.
Nếu như những này nước đều là dùng nhựa plastic đóng gói lại cùng một chỗ thì tốt rồi.
Mặc dù hao tốn một chút thời gian, nhưng cuối cùng vẫn đem tất cả nước đều thu vào không gian.
Bạch Nhã Ý cảm giác không gian trữ vật của nàng còn có thể chứa không ít vật tư.
Bất quá bọn hắn hôm nay ra ngoài đã đủ lâu, về sau lại từ từ thu thập tiếp đi.
Ra khỏi nhà máy nước khoáng, Hứa Tử Uyên liền lái xe quay trở về.
Bạch Nhã Ý cùng Bạch Trà Trà cũng có chút mệt mỏi, hôm nay lượng vận động thực sự quá lớn, trên đường trở về, ba người đều rất yên tĩnh.
Thẳng đến Hứa Tử Uyên nhìn thấy chiếc xe quen thuộc đang đỗ trước cổng nhà mình.
Bạch Nhã Ý cùng Bạch Trà Trà cũng đều thấy được, đang ở trong lòng suy đoán thời điểm liền nghe Hứa Tử Uyên kinh hỉ nói: “Bằng hữu của ta đến rồi.”