Hôm sau, Cận Yến Thời chở bác Lan và Ngọc Ưu đi chơi, sau đó trưa đi nhà hàng ăn, rồi về nghỉ, Ngọc Ưu chiều đi cắt lại kinh Cận Yến Thời nhìn cận 2 độ 25 ở mắt trái, mắt phải 2 độ 5.
Cận Yến Thời dẫn Ngọc Ưu đi kiểm tra trình độ ở trung tâm, Cận Yến Thời là đội phó của Tinh Trì nên được ưu tiên, Ngọc Ưu làm 5 bài kiểm tra, Cận Yến Thời nhìn vào, 5S, tốc độ tay là 600.
Cận Yến Thời kích động, năm sau đúng không? Chưa ký hợp đồng là còn câu về được.
5S là báo cáo từng có của Thiệu Nhất Hàng.
Tuyển thủ chuyên nghiệp chỉ cần có 2S là được rồi.
Cận Yến Thời: “…” Sao mà không biết đâu là em họ rồi nhân cơ hội kéo về sớm hơn nhỉ? Tiếc quá đi.
Ngọc Ưu tồn tại từng bị 1 người của đội Khách Quyên đào ra vì chơi không tệ tướng mới, sau đó bị chú ý, nhanh nhất là Thiệu Nhất Hàng ra tay lừa người trước.
Cận Yến Thời hiểu cảm giác tìm ra bảo vật lại để vụt mất rồi, đau lòng ghê á.
Sau đó dẫn em gái đi mua váy áo, Ngọc Ưu dáng đẹp, mặc gì cũng đẹp, cơ mà em thích đồ trắng.
Cận Yến Thời mua đồ cho em gái, người ta nghĩ là bạn trai bạn gái, Cận Yến Thời bịt rất kín, dáng người cao ráo 1m9 nên bắt mắt, Ngọc Ưu chưa đầy 1m6 thoạt nhìn đáng thương.
Ngọc Ưu mặc 1 cái váy ngắn màu trắng đến đầu gối, dạng trể vai, có vải rũ xuống hơi xù.
Cận Yến Thời nói “Đi mua trang sức đi”.
Ngọc Ưu nói “Được rồi anh ơi”.
Cận Yến Thời nói “Không, coi là quà sinh nhật muộn”.
Ngọc Ưu bị lôi đi mua đồ trang sức, được mua cho 1 cái vòng cổ kim cương hình hồ điệp trắng, đeo lên cổ, bông tai cũng là dạng hồ điệp tương tự, hơn trăm vạn.
Ngọc Ưu hơi run, Cận Yến Thời cười, mẹ đưa anh 1 triệu mua đồ cho Tiểu Ưu, phải mua chứ, mua cả lắc tay bạc bình bướm nhỏ, vì thế anh quyết định mua laptop mới cho em luôn, mua thêm bàn phím và chuột, rồi chạy tới mua giày cao gót.
Ngọc Ưu: “…” Anh, bình tĩnh, đủ rồi.
Mua hơn mấy tiếng, mới đi gặp Văn Sâm.
Ngọc Ưu trên người không tinh thì quý.
Cận Yến Thời để họ làm tóc cho Ngọc Ưu, tạo hơi phồng lên, trang điểm cẩn thận nữa rồi mới tha người đi.
Hẹn ở 1 quán ăn vặt bình thường, vì mới tan học nên cậu đi chung với mấy bạn, nên tiện gặp Ngọc Ưu luôn, anh nhớ lại theo như trong màn hình, không biết có chỉnh không.
Ngọc Ưu nhìn tin nhắn bàn số 18, em đeo kính vào, nhìn bàn số 19, Cận Yến Thời đi chung với em.
2 người tìm ra, bàn kia có 3 người.
Ngọc Ưu trầm mặc, là sao?
Cận Yến Thời nhìn còn thừa 1 ghế, anh nói “Anh ngồi bàn cạnh, em qua đó đi”.
Ngọc Ưu nói “Vâng”.
Cận Yến Thời gọi đồ ăn lên lại nhớ ra có Ngọc Ưu liền gọi trà sữa nữa, lát có gì ăn luôn.
Ngọc Ưu kéo ghế ra ngồi xuống, 3 người có hơi ngạc nhiên.
Ngọc Ưu rũ mi xuống “Xin chào”.
Văn Sâm im lặng, người thật so app còn đẹp đẽ, Văn Sâm ngồi cạnh Ngọc Ưu gật đầu “Chào em, tới Thành Đô chơi à?”.
Ngọc Ưu gật đầu, em mỉm cười nhẹ nhàng “Chơi mấy ngày rồi về, mọi người là bạn của anh Sâm ạ?”.
“Đúng rồi em, anh có từng chơi chung với em rồi, anh tên Huy”.
Ngọc Ưu mỉm cười, nhan sắc bình thường.
Văn Sâm cũng vậy, bình thường không khó nhìn.
1 người nói “Anh tên Thượng, em ăn gì để gọi? Văn Sâm hay nhắc đến em lắm”.
Ngọc Ưu mỉm cười “Vâng ạ, cơ mà chúng em chia tay rồi, tới gặp lần cuối thôi”.
Văn Sâm siết tay mình, lỗ thật.
Ngọc Ưu nói “Vậy ha, em xin phép”.
Ngọc Ưu đứng lên qua bàn bên cạnh, Cận Yến Thời cởi mũ xuống, đồ ăn lên được nước.
Cận Yến Thời nói “Tối nay đi công viên nước nhé?”.
Ngọc Ưu nói “Bận live stream rồi, anh không bận à?”.
Cận Yến Thời nói “Không sao cả, dời lịch được mà, buổi đêm đẹp hơn đấy, em nên đi thử”.
Ngọc Ưu nói “Vậy để em dời lịch, mà anh gọi cho em à?”.
Cận Yến Thời nói “Không biết em thích gì nên gọi 1 ly trà sữa, anh nghĩ lứa trẻ các em sẽ thích”.
Ngọc Ưu mỉm cười “Em thích cà phê hơn ấy, anh có bạn gái chưa nà?”.
Cận Yến Thời ho khan, anh sờ ngực mình “Chưa có, Tiểu Ưu đừng dọa anh, thi đấu bận lắm”.
Ngọc Ưu mỉm cười, hắn lơ đãng phát hiện Văn Sâm nhìn mình.
Ngọc Ưu nói “Không chọc anh nữa đâu ạ”.
Cận Yến Thời nói “Được rồi, anh đây làm hướng dẫn viên du lịch cho em trong mấy ngày này, Tiểu Ưu này”.
Em nhìn anh “Sao ạ?”.
Cận Yến Thời nói “Anh hơi lo em bị paparazzi chụp thôi”.
Ngọc Ưu nói “Em và anh là anh em mà, fan đều biết, không sao”.
Cận Yến Thời: “…” Cũng đúng he.
Ngọc Ưu ăn miếng bánh bao nhỏ, em vui vẻ.
Cận Yến Thời tách đũa gắp bánh bao.
Ngọc Ưu ăn xong thì vui vẻ.
2 bên không rõ sao đứng lên cùng lúc.
Ngọc Ưu gặp phải fan, fan ngạc nhiên “Con gái, mama ôm 1 cái”.
Ngọc Ưu bị fan nữ qua chào hỏi, hắn ôm luôn, đối phương nói “Con ngoài đời đẹp lắm ấy, ý chồng”.
Cận Yến Thời đeo phòng thủ kỹ, Ngọc Ưu nói “Ừm, tỷ ty anh ấy cũng không nghĩ người lạ mà”.
Fan nữ cười “Gặp Tiểu Ưu ở đây mama vui lắm ấy, nhanh ăn chóng lớn con nhé”.
Ngọc Ưu mỉm cười “Ân”.
Fan nữ xin chữ ký của Cận Yến Thời xong rồi cao hứng rời đi.
Ngọc Ưu nói “Anh nổi quá đấy”.
Cận Yến Thời vò đầu em “Cô ấy thấy em trước”.
Ngọc Ưu nói “Kệ đi”.
Ngọc Ưu qua chỗ gọi mang về phát hiện nhóm của Văn Sâm cũng tương tự.
Ngọc Ưu gọi đồ mang về, Cận Yến Thời xem điện thoại, sau anh nói “Gọi thêm 2 phần bánh bao nướng, 5 ly trà sữa chân trâu đường đen”.
Ngọc Ưu nhìn qua anh trai, em hỏi “Mua về cho đội hả anh?”.
Cận Yến Thời sờ đầu em, anh nói “Đúng vậy, hôm nay em đi qua bên kia chơi không?”.
Ngọc Ưu nói “Có tính là vi phạm quyền không anh?”.
Cận Yến Thời cười cười “Không đâu, em chưa ký hợp đồng với bên kia, là em gái anh thì em vẫn vào được, mọi người có vẻ sẽ vui nếu em đến” vui nếu em vào đó ký hợp đồng luôn.
Ngọc Ưu: ^
Cận Yến Thời đè nén giọng xuống khiến nó có chút trầm, là thanh khống, Ngọc Ưu câm nín.
Cận Yến Thời cười “Đi không?”.
Ngọc Ưu: “…”
Em đỏ mặt “Được ạ, nhưng ổn thật ạ?”.
Cận Yến Thời gật đầu “Ổn thật mà, có đội trưởng là nữ nên em không sợ chán đâu”.
Ngọc Ưu nghi hoặc “Anh dụ dỗ em như vậy là định hớt tay trên à?”.
Cận Yến Thời mỉm cười, bị đoán ra rồi.
Cận Yến Thời mỉm cười “Nào, cho em chọn còn gì? Chỉ cần em tốt nghiệp xong sẽ có càng nhiều nhiều mời gọi em gia nhập đội, là người 1 nhà nên anh khá tiếc vì không biết em là em gái anh” anh biết thì em đừng nghĩ vào SL.
Ngọc Ưu nhíu mày, Văn Sâm nhìn qua, anh em à.
Ngọc Ưu khoanh tay “Nể mặt anh mua đồ tặng em, em miễn cưỡng đến chỗ đội anh chơi, nhưng anh phải mua kem cho em”.
Cận Yến Thời mỉm cười “Được luôn”.
Ngọc Ưu bị sờ đầu, Cận Yến Thời nói “Ngoan thật” cậu hơi lo em gái mình sẽ bị đội trưởng nhà mình ăn.
Đội trưởng là cong, mà nhìn em gái nhà mình có phần ngất ngơ thế này, mà dàn trai bên SL đều rất đẹp mắt, nghĩ đến nhóm trai đội mình, Cận Yến Thời không có hy vọng gì cả, không biết đọ nổi không nữa.
Cận Yến Thời nói “Em ghét con trai à?”..