Mọi sự nằm ngoài suy đoán, tất cả đều trợn trừng mắt nhìn chằm chằm đối phương, sự hận thù ngút trời gần như sắp sửa đốt cháy toàn bộ căn nhà nhỏ.
Tiếng khóc ai oán của bà Vương vang lên thống thiết, tiếc thương cho chính số phận đau đớn của người con gái yểu mệnh.
Gần năm năm trời, gia đình họ phải chung sống với hung thủ gϊếŧ chết, phanh thây chính con gái mình, coi cô ta là con, bênh vực, yêu thương hơn cả chị gái.
Sai rồi, sai thật rồi.
Mọi thứ chấm hết rồi!
Gương mặt đê tiện của Huệ Phi vẫn còn vênh váo.
Cô ta đưa tay quệt ngang nước mắt, hít sâu một hơi nói:
– Hừ! Lấy đâu ra bằng chứng để gán tội cho tôi.
Ừ thì tôi phẫu thuật thẩm mỹ thành Vương Tử San đấy, nhưng các người dựa vào đâu mà gán cho tôi tội gϊếŧ người.
Dựa vào con khốn Lý Phiên Phiên này hả?
Bốp! Bốp! Bốp!
Huệ Phi vừa dứt lời, trên mặt lập tức lĩnh trọn ba cú bạt tai trời giáng từ phía Túc Kỳ.
Điền Minh cùng vợ thấy con gái bị đánh toan chạy tới bênh vực liền bị Hứa Vũ Lăng và Utan xông lên cản lại.
– Á! Mày dám tát tao!
Huệ Phi thực sự đã nổi điên, vùng lên tóm lấy tóc dài Túc Kỳ kéo thật mạnh.
Túc Kỳ bị kéo đau, da đầu gần như sắp đứt, nhưng vẫn kịp thời co chân thụi vào bụng Huệ Phi thật mạnh.
Cô ta bị đau, nhất thời buông tóc Túc Kỳ ra, nằm lăn lộn ôm bụng kêu gào.
– Đến giờ này cô vẫn chưa chịu cúi đầu nhận tội? Cô nghĩ chúng tôi ngu xuẩn tới mức không có bằng chứng đã vội kết tội bừa sao? Các người giấu hài cốt của em gái tôi ở đâu?
Túc Kỳ nghiến chặt hàm răng, dùng đầu gót chân dẫm mạnh lên tay Huệ Phi, trừng mắt chất vấn.
Khuôn mặt méo mó của Huệ Phi văng đầy nước mắt, rêи ɾỉ xin tha.
Bà Phương hoàn toàn suy sụp, ngồi phịch xuống đất, đôi mắt ngây dại đục mờ nhìn chằm chằm vào con gái cưng của mình.
Bà ta đâu thể ngờ, chính vì sự nuông chiều con gái tới mức thái quá lại vô tình khiến cuộc đời Huệ Phi tan nát, ảnh hưởng cả tới một đại gia đình đáng thương khác.
Nhìn sang bà Vương đang ôm ảnh Tử San trong lòng, khóc đến tê tâm phế liệt, nhân tính của bà ta lúc này mới dần trỗi dậy.
Bà bò tới bên cạnh chồng mình, lắc đầu khẩn khoản:
– Chúng ta sai rồi, ông nó à! Hãy cúi đầu nhận tội đi!
Bíp… bíp…
Ngoài đường lớn, tiếng còi xe cảnh sát thay nhau hú vang trời.
Utan đã gọi báo bên cục cảnh sát từ trước, thông báo về vụ gϊếŧ người thế mạng man rợ đã xảy ra cách đây gần năm năm.
Dưới sự chỉ đạo của Hoắc Kiến Trương, toàn bộ vụ thảm án đều được lật lại ngay trong đêm.
Trường học cấp ba, phòng ký túc xá nơi Tử San ở mặc dù đã được bôi thêm một lớp sơn mới nhưng vẫn bị phong tỏa hiện trường.
Hai gã thầy giáo độc ác cũng nhanh chóng được áp giải về đồn lấy lời khai.
Hồ sơ học tập của Huệ Phi cùng Tử San đều thu thập đầy đủ, đem về trụ sở cảnh sát nghiên cứu.
Dưới ánh đèn chớp nháy của vài chục nhà báo đến từ các tòa soạn lớn nhỏ, vợ chồng Điền Minh cùng Huệ Phi hai tay bị còng, chịu sự áp giải của cảnh sát hình sự lên xe chuyên dụng ngồi.
Lý Phiên Phiên vô tình trở thành đồng phạm, nhưng vì đã có công hỗ trợ truy bắt hung thủ nên hình phạt sẽ được xem xét khoan hồng.
Theo lời khai của Huệ Phi, thuộc hạ Điền Minh đã đem các phần thi thể Tử San ném xuống giữa biển lớn.
Việc tìm kiếm sẽ cực kì khó khăn, nhất là khi thời gian đã trải qua gần năm năm, tỉ lệ thành công gần như là con số không tròn trĩnh.
Con cáo già Điền Minh ranh ma là thế, ngỡ tưởng mọi bằng chứng đều đã được hủy bỏ vĩnh viễn.
Nhưng ông ta không thể ngờ, sau khi Túc Kỳ nói với Hoắc Kiến Trương những suy đoán của mình về vụ án, anh đã ngấm ngầm cho người liên lạc với toàn bộ lãnh đạo ngân hàng tại các trụ sở chính.
Từ việc trích xuất số tiền đầu ra của Đỗ Điền Minh trong năm năm qua, Hoắc Kiến Trương phát hiện toàn bộ số tiền chuyển đi đều được gửi vào cùng một tài khoản lạ.
Hứa Vũ Lăng sử dụng tài lẻ, xâm nhập mã hóa toàn bộ thông tin liên lạc của ông ta, dễ dàng điều tra số máy Đỗ Điền Minh thường xuyên gọi tới lại trùng với mã vùng của quê nhà Túc Kỳ.
Những điều này càng thêm khẳng định chắc chắn hơn vào phán đoán của Hoắc Kiến Trương.
Điều khiến anh cảm thấy nực cười nhất, đó là khi Hoắc Kiến Trương chở Túc Kỳ tới nghĩa trang, nơi đặt mộ của Huệ Phi đã bám đầy bụi và mạng nhện, cáu bẩn, lạc lõng giữa hàng ngàn ngôi mộ sạch sẽ khác.
Là cha mẹ mà lại để mộ phần của con gái cưng cáu bẩn thế này ư, thật đáng nghi ngờ!
Tung tích về nữ giúp việc chết oan cũng mau chóng được tìm ra.
Cô tên Tương Thúy, vốn dĩ là một người câm, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, chỉ còn duy nhất một cậu em mười tuổi sống tạm tại khu ổ chuột.
Tương Thúy vừa mới đặt chân tới Đỗ gia làm việc chưa đầy một tháng.
Khi cô bị hại chết, Đỗ Điền Minh kiếm cớ muốn để con gái lúc chết cũng xinh đẹp nhất, đề nghị cảnh sát không tiến hành xét nghiệm thi thể, vội vàng đưa xác đi chôn cất.
Hoắc Kiến Trương lạnh lùng rút điện thoại, nhàn nhạt nêu ra yêu cầu với đội trưởng đội hình sự Trịnh Sâm:
– Tiến hành khai quật mộ của Huệ Phi.
Tôi dám khẳng định bên trong quan tài là hài cốt của Tương Thúy!
Dưới cơn mưa tầm tã như trút nước, cảnh sát tiến hành gấp rút đào mộ.
Phóng viên, nhà báo đứng bu kín xung quanh, liên tục quay phim, chụp hình.
Vụ án chấn động cả nước, không ngờ hung thủ đứng sau thao túng lại chính là Đỗ gia tiếng tăm trong giới thương trường.
Khi mộ phần được khai quật, bên trong quan tài là bộ xương trắng lâu năm, được phòng pháp chứng đem về xét nghiệm gen.
Kết quả so ra trùng khớp với mẫu gen lấy từ em trai Tương Thúy, xác định quan hệ huyết thống chuẩn xác tới 100%..