Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 40: Chuyến tàu cuối nổ tung (2)



Edit: B. 👈👉 Beta: Phương, Nhi

Đây là những lời Mục Tứ Thành từng nói với Bạch Liễu trước khi vào trò chơi, giờ Bạch Liễu trả lại cho Mục Tứ Thành không sót chữ nào. Hắn ngẫm nghĩ một lúc rất lâu, chán nản mà “Đệt” một cái.

Má nó chứ, vậy cũng được luôn!! Cái tên này thế mà đã từng ở trên chuyến tàu đó!!

Mục Tứ Thành im lặng trong chốc lát, chậc một tiếng rồi mở ví điểm của mình ra: “Nói những gì anh biết cho tôi nghe, anh muốn bao nhiêu điểm, nhiều hay ít? Dưới 300 điểm thì tôi còn có thể cân nhắc suy xét mà mua thông tin của anh.”

Đây là muốn dùng điểm để mua thông tin từ chỗ Bạch Liễu. Mục Tứ Thành từng xem qua trò chơi của Bạch Liễu một lần, đã phát hiện bản chất yêu tiền của anh trai này rồi. Người này sẽ không bao giờ từ chối điểm được đưa tới cửa, cũng sẽ không lãng phí một điểm nào.

Bạch Liễu vẫn còn sống sót sau vụ nổ, lại còn là loại người chơi [sống sót] thành công trong [chuyến tàu cuối nổ tung] ngoài hiện thực. [Dữ liệu và thông tin] của Bạch Liễu bây giờ còn chưa thấy có gì liên quan đến trò chơi, nhưng đối với Mục Tứ Thành, người chỉ vô tình vào game thì quả thật rất có giá trị. Đương nhiên là hắn không có khả năng từ chối thông tin này rồi.

“Tùy cậu xem rồi đưa bao nhiêu điểm cũng được.” Bạch Liễu đút tay vào túi áo khoác, đụng phải một cái ví tiền cũ, ý cười trên mặt cậu càng thêm chân thành, “Mục Tứ Thành, tôi muốn nói với cậu đôi điều, tôi đã cho cậu biết thiết lập và thông tin của trò chơi lần này, vậy đến khi cần thiết, cậu đưa tay ra giúp đỡ tôi một chút, hai ta hợp tác đôi bên cùng có lợi, thế nào?”

Mục Tứ Thành quét mắt nhìn Bạch Liễu từ trên xuống dưới một lần, Bạch Liễu thì cực kỳ chân thành tha thiết mà nhìn hắn. Mục Tứ Thành vòng tay trước ngực, nhướn mày, rồi nở một nụ cười lắm ý tứ: “Hợp tác với tôi á? Vậy thông tin anh cho tôi là miễn phí nhỉ?”

“Làm sao mà miễn phí được, người chơi giàu có lắm tiền như cậu, lại dùng không đống thông tin trò chơi phong phú của tôi thì có hơi không biết xấu hổ ấy…” Bạch Liễu thở dài, giả vờ hào phóng xua xua cái tay, “Như vầy đi, cậu đưa đại cho tôi 100-200 điểm tượng trưng là được.”

Mục Tứ Thành nhịn không nổi, nụ cười trên môi và ý cười trên mặt tắt dần, ”Một, hai trăm điểm? Anh mơ đẹp quá, không chỉ muốn hợp tác cùng tôi, một người chơi cấp cao, mà còn muốn tôi tốn một, hai trăm điểm mua đống thông tin chả biết có tác dụng tham khảo gì không trong miệng anh. Anh cũng biết nằm mơ quá cơ, anh từng dùng có 1 điểm để trộm cái đạo cụ 2000 điểm của tôi kia kìa, tôi còn chưa tính sổ với anh đâu!”

Bạch Liễu: “… vậy 1 điểm cũng được.”

“Từ từ, không đúng. Bạch Liễu, tôi thấy rất kì lạ, anh mà cũng muốn hợp tác với người chơi khác trong game á?” Mục Tứ Thành nhìn Bạch Liễu từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên rồi đánh giá, cặp mắt hơi nheo lại, “Anh đâu có giống kiểu người chơi hồn nhiên ngây thơ dễ tin người đâu, mà anh thực sự nghĩ giờ tôi đồng ý với anh thì đến lúc đó sẽ tới cứu anh à?”

“Tuy anh chỉ là một người mới, nhưng tôi coi anh là đối thủ, cũng sẽ không chủ quan mà xem nhẹ anh, anh có lắm trò sau lưng lắm, ai biết được, có khi ngay cả tôi cũng rơi vào bài của anh ấy chứ. Việc anh muốn hợp tác với tôi thật sự rất kỳ quái, tôi ngửi thấy mùi âm mưu đâu đây.”

Mục Tứ Thành nhìn về phía Bạch Liễu đầy nghi ngờ, hắn không tin là Bạch Liễu chưa từng nghĩ đến ba cái vấn đề này. Ngoại trừ sự hợp tác của người chơi với hiệu lực nhất định từ các bang hội (guild) ngoài trò chơi ra, thì loại hợp tác của người chơi trong này cứ như mấy tờ chi phiếu khống* ấy, chả có giá trị hay uy tín gì cả. Ví dụ như Mục Tứ Thành đây, hắn là một người chơi cấp siêu A. Đợi tới lúc hắn có được thông tin của Bạch Liễu rồi, hắn tình nguyện giúp đỡ thì không sao, còn không muốn giúp thì Bạch Liễu có thể ép được một người chơi top4 trên BXH Tân tinh như hắn à?
(*Gốc là 空头支票: Dùng để chỉ một tờ séc không thể đổi thành tiền mặt. Ở đây ẩn dụ cho mối quan hệ hợp tác không bền, có thể cắt đứt, phản bội bất cứ lúc nào).

“Nào có âm mưu gì đâu, tôi thật lòng muốn cùng cậu hợp tác ấy chứ.” Bạch Liễu buông tay, “Trò chơi lần này có tỷ lệ tử vong cao tới cấp 2, thuộc tính trên giao diện của tôi lại chỉ có F, nếu không tìm đến mấy cao thủ như cậu để hợp tác, tôi sẽ rất dễ chết. Bên cạnh đó, tôi nghĩ chúng ta có một kẻ thù chung.”

Mục Tứ Thành nhướng mày: “Kẻ thù chung?”

“[Bậc thầy múa rối] cũng có mặt trong trò chơi lần này.” Bạch Liễu mỉm cười, “Cậu không muốn một mình đối mặt với kiểu người chơi tấn công theo nhóm như [Bậc thầy múa rối], đúng không?”

Vẻ mặt của Mục Tứ Thành thay đổi: “Làm sao mà anh biết cái tên đấy cũng có mặt trong trò chơi này?!”
Không trách được việc Mục Tứ Thành có phản ứng lớn như vậy, lúc Mục Tứ Thành còn đang chật vật khó khăn ở giai đoạn người mới, cái tên kia đã là bóng ma tâm lý của hắn rồi.

[Bậc thầy múa rối] từng muốn biến Mục Tứ Thành thành con rối của hắn ta. Sau khi dùng nhiều cách cũng như thủ đoạn để chiêu mộ Mục Tứ Thành và bị từ chối, cái tên [Bậc thầy múa rối] này vẫn không buông tha Mục Tứ Thành. Hắn ta liên hợp cùng những người chơi khác, ở trong trò chơi liên tục bao vây bắt giữ Mục Tứ Thành nhiều lần, không từ thủ đoạn, xuống tay tàn nhẫn, gần như không màng đến sự sống chết của Mục Tứ Thành. Lần nào Mục Tứ Thành cũng suýt chết mới qua cửa và chạy trốn được, cực kì nguy hiểm. Nếu không có kỹ năng cá nhân giúp hắn có thể di chuyển rất nhanh, thì hắn đã sớm bị [Bậc thầy múa rối] bắt làm con rối rồi.
Vào khoảng thời gian mà Mục Tứ Thành còn chưa mạnh lên, [Bậc thầy múa rối] chính là thiên địch của hắn. Bây giờ, khi mà thực lực của hắn đã mạnh hơn rất nhiều, hắn vẫn thấy cái tên điều khiển rối này cực kỳ ghê tởm, không hề muốn phải đụng mặt trong game tí nào.

Cùng là người thông minh, nhưng nếu Bạch Liễu chơi kiểu bàng môn tà đạo, thì cái tên [Bậc thầy múa rối] lại chơi kiểu đường ngang ngõ tắt.

Trong cuộc chiến truy đuổi Mục Tứ Thành không ngừng, [Bậc thầy múa rối]nhận ra ngay trong trò chơi này, căn bản là không có người chơi nào có thể bắt Mục Tứ Thành được, vậy nên [Bậc thầy múa rối] liền thay đổi phương án, với 93 điểm trí lực của mình, gã đã nhanh chóng nghĩ ra biện pháp mới để bắt giữ Mục Tứ Thành.

—– mà một lần đấy, thật sự Mục Tứ Thành chỉ thiếu xíu xiu nữa thôi là bị bắt lại làm rối rồi.
Cho dù Mục Tứ Thành chạy trốn có nhanh cỡ nào, đâu đó vẫn sẽ có người có thể bắt được hắn. Trước mặt người mà Mục Tứ Thành không chạy, việc hắn bị bắt là dễ như trở bàn tay.

Cái thời mà Mục Tứ Thành còn là người mới, hắn có hợp tác chơi với một người bạn, vì đối với một người mới mà nói, chơi đơn đả độc đấu có hơi khó. Mà Mục Tứ Thành cũng có quen người đấy ngoài thế giới thực, chân trước chân sau cùng Mục Tứ Thành tiến vào trò chơi. Hai người thường hay chơi theo nhóm cùng nhau. Bởi vì có liên hệ với nhau ngoài đời, từ đầu quan hệ giữa hai người cũng không tệ lắm. Mục Tứ Thành không tin tưởng người bạn này hoàn toàn, nhưng cũng không đề phòng người ta quá nhiều.

Không biết [Bậc thầy múa rối] đã dùng cái gì để xúi giục người bạn này của Mục Tứ Thành, làm người ta không những tham gia vào Công hội Quốc Vương , còn âm thầm phối hợp với kế hoạch của gã ta nhằm bao vây và loại trừ Mục Tứ Thành.
Hắn bị người bạn này cố tình dẫn dắt tham gia vào một trò chơi mà [Bậc thầy múa rối] đã mai phục sẵn bên trong, và đương nhiên, Mục Tứ Thành không hề hay biết hắn sẽ phải đối mặt với một cuộc tàn sát và tấn công quy mô lớn ngay khi vừa đặt chân vào trò chơi.

—– Kết quả Mục Tứ Thành gãy một cánh tay, điên cuồng gϊếŧ hết đống [Người chơi con rối] – thủ hạ lúc bấy giờ của [Bậc thầy múa rối], giá trị tinh thần giảm mạnh xuống chỉ còn có 18 thì mới qua cửa được. Lúc hắn vừa từ trong trò chơi bước ra ngoài, phân nửa cơ thể đã bị dị hóa, toàn thân đều là máu, trông cực kỳ khủng khiếp, thảm không nỡ nhìn, thần trí thì rơi vào trạng thái mê man, nửa điên nửa dại.

Từ đó về sau, Mục Tứ Thành có địch ý rất lớn với mấy thứ đại loại như là [hợp tác].
Theo lý mà nói, cái tên Bạch Liễu này là người đầu tiên tiến vào trò chơi thì đáng lý sẽ không biết người chơi tiếp theo là ai, vậy vì sao anh ta lại biết [Bậc thầy múa rối] là một trong những người chơi tiếp theo…

Trừ phi Bạch Liễu và [Bậc thầy múa rối] sớm hẹn cùng tham gia một trò chơi.

Việc này nhắc nhở Mục Tứ Thành về những gì hắn đã phải trải qua trong cuộc mai phục lúc trước, sắc mặt khó coi hơn nhiều, tia đỏ trong mắt lóe lên như đèn cảnh báo nguy hiểm. Bàn tay của Mục Tứ Thành trở nên đen như tro và sắc bén như móng vuốt khỉ. Móng tay cũng dần biến thành móng vuốt được hắn giấu ra sau lưng, đồng thời nhìn chằm chằm vào Bạch Liễu với biểu cảm âm u không rõ trên mặt: “Bạch Liễu, nếu anh không thể đưa ra một lời giải thích hợp lý cho tôi về việc vì sao anh biết tên [Bậc thầy múa rối] cũng có mặt trong trò chơi lần này, thì hành trình của anh có lẽ nên dừng lại tại đây thôi.”
Bạch Liễu rất thản nhiên mở máy quản lý trò chơi của mình ra cho Mục Tứ Thành xem, phía trên giao diện bất ngờ bật ra một bài đăng màu đỏ—–[[Bậc thầy múa rối] tiến vào và nói rằng mình sẽ bắt Bạch Liễu làm con rối!]

Mục Tứ Thành với vẻ mặt tràn đầy nguy hiểm bỗng ngẩn ra, tia đỏ trong mắt cũng giảm bớt rất nhiều: “Làm sao mà anh lên diễn đàn được vậy? Tôi nhớ là sau khi tiến vào trò chơi thì đâu có lên diễn đàn để giao tiếp cùng thế giới bên ngoài được đâu.”

“Kỹ năng cá nhân của tôi. Trên diễn đàn tôi thấy cậu cũng từng gặp phải chuyện như vậy, bị người ta đuổi bắt làm con rối.” Bạch Liễu không nói nhiều, anh mỉm cười vươn tay về phía Mục Tứ Thành, “Tóm lại là, chúng ta giờ đang chung một thuyền, hợp tác chứ?”
“Đương nhiên, tôi sẽ không miễn phí. Một điểm cũng có thể cho thấy thành ý hợp tác.”Bạch Liễu nói thêm và cười tủm tỉm như thể đang đùa.

Mục Tứ Thành nheo mắt, tay xé một cây kẹo mút cho vào miệng rồi nhìn chằm chằm Bạch Liễu một hồi lâu. Cuối cùng Mục Tứ Thành đưa tay, biến ra một đồng xu điểm trên đầu ngón tay mình.

Hắn nở nụ cười giả tạo không kém, như thể đang tống cổ ăn mày mà từ trên cao nhìn xuống Bạch Liễu, nhấn đồng xu điểm này vào lòng bàn tay cậu: “OK, vậy thì hợp tác. Chúng ta chia sẻ thông tin và giúp đỡ lẫn nhau, tôi không lấy đồ của anh miễn phí, một điểm thành ý này cho anh.”

… Mục Tứ Thành vẫn còn nhớ mối thù lúc Bạch Liễu dùng 1 điểm rồi nói “Tôi không lấy miễn phí” mà chơi hắn, nên giờ hắn cũng dùng có 1 điểm để đưa cho Bạch Liễu.
Bạch Liễu dùng hai ngón tay cầm lấy đồng xu điểm, nụ cười trên mặt càng thêm thâm thúy: “Tôi cảm nhận được thành ý của cậu.”

“Thành ý của tôi là– nếu đến lúc đấy anh khóc lóc cầu xin sự giúp đỡ của tôi…” Mục Tứ Thành kéo cái tai nghe khỉ to đùng đang đeo trên đầu xuống, đeo vào cổ. Đột nhiên, con khỉ cất một giọng sắc nhọn và kỳ lạ rồi im bặt. Mục Tứ Thành đút hai tay vào túi bộ đồ thể thao, liếc mắt cười nhạo một cái, “… Vậy thì Bạch Liễu, anh cố khóc cho thành khẩn một chút, thì tôi cũng miễn cưỡng cố vươn tay giúp đỡ anh.”

Khóe miệng Bạch Liễu hơi nhếch lên một chút nhưng nhỏ đến nỗi khó mà phát hiện được, anh thuận theo lời của Mục Tứ Thành: “Không vấn đề gì, tôi nhất định sẽ khóc cực kỳ cực kỳ thành khẩn, làm cậu nhịn không nổi mà đến giúp tôi.”
Cùng lúc đó, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu cậu.

【Hệ thống nhắc nhở: Đã đạt được giao dịch hợp tác giữa người chơi Bạch Liễu và người chơi Mục Tứ Thành】

【Nội dung giao dịch: Trong trò chơi , bất cứ khi nào người chơi Bạch Liễu yêu cầu giúp đỡ, người chơi Mục Tứ Thành phải cố gắng hết sức để giúp người chơi Bạch Liễu. Nếu người chơi Mục Tứ Thành không muốn phối hợp, hệ thống sẽ cưỡng chế người chơi Mục Tứ Thành phối hợp. Tương ứng, người chơi Bạch Liễu cần nói tất cả thông tin mà mình biết cho người chơi Mục Tứ Thành, đồng thời trợ giúp người chơi Mục Tứ Thành lúc cần thiết—–sự trợ giúp với mức thù lao 1 điểm】

Nhìn Bạch Liễu đang nở nụ cười hiền lành hòa nhã, Mục Tứ Thành còn chưa kịp bắt Bạch Liễu mau nói hết những gì cậu biết thì đột nhiên sống lưng phát lạnh.
Tại sao cứ có cảm giác bị người ta lợi dụng thế nhỉ?

——-

Trong lúc Bạch Liễu và Mục Tứ Thành đang đợi chuyến tàu cuối, thì đại sảnh trò chơi và diễn đàn đã hoàn toàn bùng nổ, khu vực nhiều người chơi (multiplayer) rơi vào tình trạng kín người hết chỗ do quá đông, tất cả đều đến để hóng xem cái cảnh tượng mấy cao thủ tụ chung một chỗ hiếm có khó tìm này.

“Cái lùm mía! [Bậc thầy múa rối], Mục Tứ Thành với Tiểu Anh Vũ thật á, quỷ thần thiên địa ơi, sao ba người họ ghép vào chung chỗ với nhau được hay vậy!”

“Bây giờ mấy đại thần rất ít khi đâm vào cùng một trò chơi, người ta hay chú ý lẫn nhau rồi né đi. Thế rồi lần này rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy? Ba đại thần trong cùng một phó bản? Mà còn là một trò chơi cấp 2 chưa ai qua cửa được?!?”
“Mấy cao thủ muốn chơi cái gì đấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ… Nhưng mà cái này cũng kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá trời quá đất ấy chứ!”

“Rối quá đi, giờ tui không biết nên xem ai hết á. Tui là fan của Tiểu Anh Vũ, mà Tiểu Anh Vũ thì hay có kiểu nằm thẳng cẳng cũng thắng à, hỏng có gì thú vị hết trơn, tui muốn coi cái gì đó thú vị hơn cơ. Mục đại thần với [Bậc thầy múa rối], tui nên chọn xem TV nhỏ của ai đây ta?”

“Tui cũng đang thấy phiền lắm đây này, tui còn có một idol mới, Bạch Liễu đó, lần trước ảnh đẹp trai quá trời ú hu hu! Tui đề cử TV nhỏ của ảnh cho cậu! Trình độ xuất sắc không hề thua kém so với video của Mục Thần và [Bậc thầy múa rối] đâu!”

“Phiền quá, lại tới nữa, chỗ nào cũng là cái cậu người mới Bạch Liễu này, đi đâu cũng thấy mặt, người chưa từng chơi qua multiplayer game như cậu ta thì đừng có học đòi mở đường mở lối, được chứ?”
“Tôi vừa đi nghía qua, cái tên này vậy mà dám nói đến chuyện hợp tác với Mục đại thần, rốt cuộc là ngu tới cỡ nào vậy? Anh ta không biết Mục đại thần trước giờ không hợp tác với ai là vì từng bị đâm sau lưng à? Ai nhìn vào cũng thấy mắc cười, Mục đại thần còn đồng ý, tôi nghĩ Mục đại thần chỉ đang chơi đùa Bạch Liễu thôi.”

Bạch Liễu giờ đang rất nổi bật, dù xếp hạng của cậu không quá cao, nhưng mức độ thảo luận lại rất lớn. Lần trước, video qua cửa với phong cách cá nhân mạnh mẽ của Bạch Liễu đã thu hút không ít người yêu thích. Nhưng đương nhiên, nếu đã có người thích thì sẽ có người ghét, đặc biệt là với Bạch Liễu, kiểu người chơi xông lên rất nhanh nhưng thực lực trên bảng thông tin cá nhân lại cực kém, nói chung là không thuyết phục được nhiều người, cũng bởi vậy nên danh tiếng của Bạch Liễu rất tệ đối với những người chơi tầng dưới chót.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.