Tần Vũ được đưa vào một phòng ngục, ở bên trong có năm người ở trong phòng. Bên trong không có giường, chỉ có một phòng vệ sinh cùng nền đất lạnh lẽo. Không khí ẩm thấp, tường cũ kĩ mốc meo. Bên trong có năm người, một cụ già, một ông chú, một người của tộc bạch tuộc, một người của Băng Tinhvà một Vampire.
Từ sau khi con người mở rộng ra toàn vũ trụ, đương nhiên sẽ có người ngoài hành tinh xuất hiện, người ngoài hành tinh lấy hình dáng của con người, bởi vì họ thấy rằng hình dáng của con người rất tiện lợi. Sau một thời gian dài thì họ dần quên đi hình dáng ban đầu của mình nên không thể biến lại về dạng nguyên sơ.
Tộc bạch tuộc có đầu là một con bạch tuộc, thân hình con người, người ở Băng Tinh thì da trắng, tóc trắng như người bị bệnh bạch tạng. Người ở Băng Tinh ai cũng có khả năng sống trong thời tiết cực lạnh, tuy nhiên nếu họ bị đưa đi sang một nơi có nhiệt độ lớn hơn 0 độ thì sức mạnh của họ sẽ bị giảm đi đáng kể. Người ở Băng Tinh ai cũng có thể tạo ra băng. Còn người của tộc Vampire, gọi họ như thế không phải vì họ cần máu của con người, mà là họ không thể ra ngoài nắng, ngủ vào ban ngày và làm việc vào ban đêm, không chỉ vậy họ còn sợ bạc cùng tỏi, cho nên con người gọi họ là tộc Vampire.
Tần Vũ từng được viện trưởng dạy về các chủng tộc. Hắn cũng khá hứng thú về những tộc người khác, cho nên nhớ rất rõ.
Hắn bị ném vào trong phòng giam, cả người đập xuống sàn đất, chấn động không nhẹ. Hắn cảm thấy đầu hơi choáng, mất một lúc sau mới đỡ choáng.
Mọi người trong phòng đều nhìn hắn u ám, chỉ có ông chú là có vẻ thân thiện nhìn hắn.
Dù sạo hắn cũng không quan tâm lắm, hiện tại điều hắn quan tâm là làm sao để tăng sức mạnh lên 20 điểm?
“Này nhóc!” Giọng nói trầm, khàn đục nói.
Chỉ có Tần Vũ là đứa trẻ con trong này, cho nên hắn ngẩng đầu, là ông chú đó. Hắn nghiêng đầu, khó hiểu nhìn ông ta.
“Nhóc nhìn không phải là người thắng, đáng lẽ ra nhóc mới là người chết, ta tự hỏi làm sao mà nhóc sống được?” Ông ta híp mắt nhìn Tần Vũ. Ở trong phòng giam có màn hình chiếu, các trận đấu đều được chiếu ở trên màn hình. Hiện tại cũng đang chiếu trận đấu ngoài kia.
Tần Vũ giật mình, hắn biết, hắn quá yếu, nếu như không có hệ thống cứu hắn, có lẽ hắn đã chết rồi. Tần Vũ hít sâu một hơi, khó khăn nói: “Liên quan gì đến ông?” Từ lúc vào phòng giam hắn bây giờ mới nhìn thấy màn hình. Bên trên là hai cậu bé. Tần Vũ nheo mắt, chờ đã! Đó không phải là Khương Dực cùng Vấn Khanh ca sao? Hai người họ cũng bị bắt vào đây?
Ông chú kia nhìn biểu tình của hắn, sau đó nhìn ra màn hình, cười nói: “Có vẻ hai người kia là người quen của nhóc nhỉ? Theo nhóc ai sẽ là người thắng?”
Tần Vũ cúi đầu, hắn không mong ai là người thắng cả, mặc dù theo ấn tượng của hắn thì anh Khương Dực sẽ thắng.
“Theo ta thì nhóc cao cao kia sẽ thắng. Vừa nãy ta cũng nghĩ là người đấu với nhóc mới là người thắng, cơ mà tại sao nhóc lại thắng được nhỉ? Tình cảnh lúc đó rất kì lạ, lẽ nào nhóc là người đa nhân cách? Không thể nào mà nhóc đột nhiên phản công được như vậy. Thêm vào đó ánh mắt rất kì lạ, như là ánh mắt của một con rô bốt vậy.” Ông chú sờ cằm phân tích.
Tần Vũ bàng hoàng nhìn ông ta, người này…chỉ dựa vào có một chút mà có thể suy ra được như vậy, rốt cuộc ông chú này là ai? Hắn…hắn có nên giết người diệt khẩu không? Tần Vũ ngay lập tức lắc đầu, không, người này đâu có làm gì hắn đâu? Nhưng nếu không giết ông ta, lỡ đâu hắn bị đem đi làm thí nghiệm thì sao?
[Ký chủ bình tĩnh, ông ta không thể biết đến sự tồn tại của hệ thống, tát cả chỉ là suy đoán vô căn cứ mà thôi.]
Tần Vũ lấy lại bình tĩnh, cảnh giác nhìn ông chú đó.
Ông chú mỉm cười: “Haha, nhóc yên tâm, ta không định làm gì nhóc đâu. Dù sao nhóc cùng là một người nằm ngoài ý muốn của ta, nhóc biết đấy, bình thường suy đoán của ta hầu hết đều đúng, nhóc là một trong những ngoại lệ khiến ta cảm thấy hứng thú. Rốt cuộc tại sao nhóc có thể thoát khỏi đường vận mệnh nhỉ?”
Tần Vũ nghĩ trong đầu: “Hệ thống, đường vận mệnh là sao?”
[Đường vận mệnh là tương lai của ký chủ, có lẽ ông chú này có năng lực nhìn thấu tương lai và độ chính xác khá cao. Thông thường người nhìn thấy tương lai sẽ phải trả cái giá khá đắt nếu can thiệp vào tương lai của đối tượng. Ông ta có thể nhìn thấy ký chủ phải trải qua việc gì và kết quả của sự việc đó. Tuy nhiên vì ký chủ hiện tại là người thuộc hệ thống kh…nên kết quả của tương lai có thể thay đổi.]
“Hệ thống vừa nói nhầm gì vậy?”
[Ký chủ chưa đủ quyền hạn để biết.]
Tần Vũ cũng không hỏi gì thêm, tức là khi nào hắn mạnh lên thì hắn sẽ biết, không phải vội.
Hắn dựa người vào tường, hiện tại hắn đang cảm thấy rất mệt, tuy nhiên trên màn hình là người quen của hắn, khiến mắt hắn không khỏi dõi theo.
Khương Dực nhanh chóng chiếm thế thượng phong và chiến thắng, đúng như ông chú đó nói. Tần Vũ nhìn thi thể của Nhạc Vấn Khanh, khiến hắn nhắm mắt quay đi. Đó là kết cục của kẻ yếu, nếu như hắn không có hệ thống, có lẽ người nằm xuống vừa nãy đã là hắn rồi. Cho nên hiện tại hắn phải mạnh lên!
Tần Vũ cảm có ánh mắt đang nhìn hắn, là ông chú kì lạ đó. Tần Vũ khó chịu, trên người hắn còn nhớp nháp dính máu, khuôn mặt trái xoan hơi hóp lại vì thiếu ăn, thiếu ngủ, không múp míp như những đứa trẻ bình thường khác. Giọng điệu của hắn cũng không quá thoải mái: “Chú muốn gì?”
Ông chú mỉm cười: “Nhóc rất thú vị đó, nhóc có muốn mạnh lên không?”
“Cảm ơn, tôi sẽ tự mình học.” Tần Vũ lạnh lùng nhìn ông ta.
Ông chú không thèm quan tâm đến câu trả lời của Tần Vũ, ngay lập tức huyên thuyên: “Chỉ có duy nhất một cách để tăng sức mạnh của nhóc, đó là rèn luyện thân thể. Đầu tiên là phải ăn thật nhiều, thứ hai là mỗi ngày đều phải luyện thể. Luyện thể chính là luyện cơ tay cùng cơ chân, khiến cho cơ của tứ chi hoạt động tối đa. Mấy ngày đầu có thể nhóc sẽ đau cơ đến chết đi sống lại, nhưng yên tâm, chỉ vài ngày sau, khi đã quen dần thì sẽ không đau nữa đâu. Thêm vào đó, đánh giá sức mạnh không chỉ đánh giá qua luyện thể mà còn đánh giá qua luyện kỹ năng. Trước hết thì nhóc nên học đấm thẳng là đơn giản nhất, về sau hẵng học những kỹ năng khác. Vậy thôi, cố lên!”
Tần Vũ toát mồ hôi, ông chú này nói nhiều thật, nhưng những lời ông ta nói có vẻ đúng, Có lẽ hắn nên lợi dụng ông chú này một thời gian. Tần Vũ dò hỏi: ” Chú…chú tên gì?”
Ông chú cười cười, đôi mắt híp lại khiến ông ta nhìn có vẻ gian tà: “Ta tên là X, nhóc cứ gọi ta là chú X là được rồi. Còn nhóc thì sao?”
Tần Vũ cúi đầu, có chút suy tư, sau đó kiên định nói: “Tên tôi là Tần Vũ. Về sau chú có thể dạy thêm tôi về cách mạnh lên không?”
Ông chú xoa cằm, híp mắt cười nhìn hắn: “Tại sao lại không chứ? “
Mấy người còn lại nhìn ông chú với ánh nhìn kì thị, như nhìn một người ngốc đang diễn trò, có người còn nói thầm X là tên ngốc khi mà chơi trò thầy trò với hắn. Tần Vũ nhún nhún vai, hắn không quá để ý đến lời gièm pha của người khác, cho nên đến khi nào vẫn có thể lợi dụng được ông chú này thì hắn vẫn sẽ lợi dụng.
Được rồi, trước tiên thì luyện thể cái đã, chưa đến giờ ăn tối nên chưa ăn được. Chỉ có thể luyện thể mà thôi. Theo lời ông chú kia nói thì luyện thể chính là đẩy hoạt động của các cơ lên mức tối đa, vậy làm như thế nào để luyện thể. Ngay lúc hắn đang định hỏi ông chú đó thì hệ thống nói: [Thân thể của ký chủ đang ở trạng thái mệt mỏi quá độ, thỉnh không nên tập luyện. Nếu như quá mệt thì ngài sẽ tự động vào trạng thái nghỉ ngơi. Khuyến cáo không nên để mức năng lượng xuống mức thấp nhất.]
Được rồi, nghỉ ngơi một chút rồi tập sau vậy.