Không hề phòng bị, Tiểu bạch cẩu bị bỏ vào lồng gỗ. Lồng gỗ chỉ so với lồng chim lớn hơn một chút. Tiểu bạch cẩu tuy không lớn, nhưng vẫn bị kẹt cứng, khi đỉnh lồng đóng lại còn có một chút của cái đuôi bị kẹp lấy.
Tiểu bạch cẩu tứ chi sờ không đến đáy lồng, đầu bị treo ngược xuống ở không trung, máu đổ dồn về đầu, nhất thời chóng mặt lơ mơ, nhất thời không có ý thức được chuyện gì đã xảy ra.
Nguyệt Tại Thủy Thiên mắt lạnh nhìn trong lồng Tiểu bạch cẩu đang quơ quơ móng vuốt, vỗ vỗ tay áo, đem lông của Tiểu bạch cẩu do vừa mới ôm ấp vuốt ve dính ở trên người hắn phủi đi.
Dũng ca ăn một chuỗi thịt dê nướng sau liền luôn luôn bận nhắn tin. Lúc này hắn mở miệng nói với Nguyệt Tại Thủy Thiên:” Lão Đại, Thủy Thiên thành bên kia có chuyện, A Đậu bảo chúng ta trở về.”
Hắn trong miệng nhắc Thủy Thiên thành chính là lần trước kiến thành thất bại còn lại tàn tích. Lần đó thành trì trên cơ bản bị hủy hoại rất nhiều, trước mắt đang ở trùng kiến lại.
Nguyệt Tại Thủy Thiên gật đầu, đi về phía dịch quan, đồng thời phân phó Thủy Thương.” Cầm lồng gỗ.”
” Lại là ta.” Thủy Thương nhỏ giọng nói thầm, không tình nguyện nhấc lên lồng gỗ. Lồng gỗ theo hắn bước đi hoảng qua hoảng lại. Vừa rồi mới thanh tỉnh được một chút, Tiểu bạch cẩu thiếu chút nữa lại bị hoảng hôn mê, hai tiểu chân béo chặt chẽ ôm trụ lồng gỗ.
Lúc này tiểu Hòa mới nhận ra bản thân bị làm sao — hắn cư nhiên bị Nguyệt Tại Thủy Thiên nhốt trong lồng gỗ!
Nhục nhã cùng phẫn nộ đồng thời dâng lên trong lòng, thậm chí so với lần trước bị Nguyệt Tại Thủy Thiên giết sáu lần càng mãnh liệt. Hắn từ nhỏ đượcc gia đình phủng trong lòng bàn tay, đâu chịu nổi loại ủy khuất này. Sau đó loại ủy khuất này lại gây ra cảm xúc nhớ nhà được tích lũy mấy ngày nay, Tiểu bạch cẩu nhất thời hơi hơi đỏ mắt lên, trong lòng đối với Nguyệt Tại Thủy Thiên chán ghét nhất thời lên tới đỉnh điểm.
Bất quá hắn rốt cuộc là tâm tư đơn thuần, sau một lúc khổ sở rất nhanh lại nghĩ bị nhốt trong lồng gỗ so với bị Nguyệt Tại Thủy Thiên ôm tốt hơn, ít nhất lông tơ không cần dựng thẳng lên. Tiểu bạch cẩu bên an ủi bản thân, bên cố gắng nhấc nhắc cái mông, muốn đem cái đuôi kéo xuống. Sau đó nó cố vươn chân chó thử thăm dò đi giật lại cái đuôi. Chính là với móng vuốt nhỏ ngắn ngủn mà nói thật sự là một nhiệm vụ gian khổ…… Tiểu bạch cẩu đang chuyên tâm túm cái đuôi, lồng gỗ lại đột nhiên bị người dùng lực ném lên không trung.
Bất ngờ không kịp phòng, Tiểu bạch cẩu hoảng sợ lại cố ôm lấy thanh sắt của nhà giam, chỉ thấy mặt đất cách hắn càng ngày càng xa. Tới rồi một chỗ cao nhất, cái lồng lại nhanh chóng rơi xuống, bên dưới là Thủy Thương một phen tiếp được lồng gỗ, cười ha hả nói:” Hắc hắc, thật tốt đùa a! Lại đến một lần xem.” Nói xong lại lần nữa dùng sức tung lồng gỗ lên bầu trời .
Tiểu bạch cẩu kinh hồn ” Oẳng” một tiếng, Nguyệt Tại Thủy Thiên đi ở phía trước dừng cước bộ một chút, khóe miệng hiện lên vẻ tươi cười.
Cầu xin tha thứ?
Hắn cố ý tạm dừng một chút mới quay đầu, lại không thấy được trong tưởng tượng ánh mắt Tiểu bạch cẩu cầu xin tha thứ, chỉ nhìn thấy cái lồng gỗ chứa Tiểu bạch cẩu đang ở không trung rơi thẳng xuống. Trong lòng hắn căng thẳng, trái tim giống như bị gì đó mạnh mẽ quật trúng, không khỏi thất thanh hét lớn.
” Thủy Thương!”
Thủy Thương bị hắn quát lớn như vậy, dưới sự cả kinh vốn cánh tay đang vươn ra bỗng rụt trở về.
Lồng gỗ ” Bính” rơi trên mặt đất, kích khởi một trận tro bụi. Trong lồng gỗ Tiểu bạch cẩu lay động vài cái, rớt xuống đáy lồng, nguyên lai cái đuôi đang treo nó bị đứt đoạn.
Tiểu bạch cẩu ngẩng đầu ngây ngốc nhìn nửa cái đuôi bị dinh phía trên đỉnh lồng. Tuy rằng không có cảm giác đau, nhưng bị trêu đùa đến chật vật như vậy, Tiểu bạch cẩu vừa ủy khuất vừa thương tâm, nước mắt sắp không dừng được sẽ tràn mi ra, nhưng là nhìn đến Nguyệt Tại Thủy Thiên đi đến gần mình, lại lập tức bức ép nước mắt trở về, nhắm hai mắt lại không nhìn hắn.
Nguyệt Tại Thủy Thiên nhẹ nhàng nhấc lên lồng gỗ, thân thủ cẩn thận ôm tiểu bạch cẩu đi ra khỏi lồng. Tiểu bạch cẩu vẫn không nhúc nhích, cũng không giãy dụa giống lúc trước.
” Lão Đại.” Thủy Thương không yên lòng, gọi to.
Nguyệt Tại Thủy Thiên chưa nói gì, đoàn người yên lặng đi đến dịch quan bao một xe ngựa. Ở trên xe ngựa ngồi vào chỗ của mình, Nguyệt Tại Thủy Thiên xuất ra kim sang dược giúp Tiểu bạch cẩu thoa lên cái đuôi đang chảy máu đầm đìa.
Tiểu bạch cẩu cả người cứng ngắc, Nguyệt Tại Thủy Thiên thoa thuốc xong liền thả nó trên mặt đất. Tiểu bạch cẩu trợn mắt hoài nghi nhìn hắn một chút, rất nhanh liền dời đi ánh mắt, đứng ở bên lồng gỗ yên lặng nhìn cái đuôi của mình.
Nguyệt Tại Thủy Thiên gở xuống khúc đuôi bị đứt trả cho nó. Tiểu Bạch cẩu cắn cái đuôi tập tễnh đi đến một góc, nằm úp sấp xuống, ánh mắt nhắm.
Nguyệt Tại Thủy Thiên cũng không tiếp tục chú ý nó, hắn trong lòng đã là một mảnh phiền muộn. Đối với Quý Tử Hòa, hắn bổn ý bất quá là tìm kiếm sự phục tùng, nhưng là vừa rồi trong nháy mắt cảm xúc kịch liệt lại làm cho nam nhân kinh nghiệm tình trường này ý thức được : đã có chỗ nào đó không thích hợp.
…………..
Bên trong xe ngựa một mảnh im lặng khác thường, mọi người Thủy Thiên Các nhìn nhìn lẫn nhau, ăn ý ngậm miệng không nói.
Tới rồi Thủy Thiên thành, Nguyệt Tại Thủy Thiên phất tay làm cho những người khác xuống xe trước, hắn vẫn ngồi ở vị trí cũ bất động, mày giãn ra, giống như thời gian dài tự hỏi vừa rồi đã có kết quả.
Mặc kệ cuối cùng mục đích như thế nào, nên làm như thế nào vẫn là giống nhau.
Hắn từ từ mở miệng:” Trong thời gian tập huấn quân sự mà online chơi game, ngươi có biết nếu bị phát hiện sẽ chịu xử phạt không?”
Tiểu bạch cẩu giật giật, bỗng nhiên phát hiện cái đuôi đang ôm đã không thấy, kinh ngạc mở to mắt, bắt đầu nhìn chung quanh. Tìm chung quanh không thấy lại dùng móng vuốt hoài nghi mò mò trên sàn xe ngựa, đối với những lời Nguyệt Tại Thủy Thiên nói dường như không nghe thấy.
” Đừng tìm, cái đuôi của ngươi bị hệ thống lấy để tái sinh cái mới.” Nguyệt Tại Thủy Thiên biết hắn không muốn để ý tới mình, lúc này cũng không giận, ngược lại hòa ái cúi đầu hỏi hắn:” Ngươi không phải muốn đi Ứng Hối thành sao?”
Tiểu bạch cẩu đang đắm chìm trong nỗi buồn bị hệ thống cướp đi cái đuôi, tự nhiên không có đáp lại hắn. Nguyệt Tại Thủy Thiên nói tiếp:” Vốn đưa ngươi đến nơi đó cũng có thể, bất quá Ứng Hối thành……” Hắn mỉm cười,” Duẫn Thu từ trước đến nay cùng Hạ Kình như hình với bóng. Ngươi đi tìm Hạ đại ca của ngươi, nàng khẳng định sẽ biết, nàng cũng là phụ đạo viên, đến lúc đó nàng nếu báo cho nhà trường, học phần tập huấn của ngươi không chừng sẽ bị thi lại. Ta là phụ đạo viên của ngươi, chỉ sợ cũng khó giúp chuyện này.”
Tiểu bạch cẩu quay đầu qua một bên.
” Ngươi không sợ thi lại phải không?” Nguyệt Tại Thủy Thiên trên mặt vẫn là cái loại tươi cười mọi sự nắm trong tay,” Cũng đúng thôi, Hạ đại ca của ngươi khẳng định sẽ ngăn cản dùm, bất quá không biết Duẫn Thu sẽ nhân cơ hội đưa ra điều kiện gì……”
Tiểu bạch cẩu bỗng đứng dậy, cặp mắt tròn to như lưu thủy tức giận trừng mắt hắn.
Nguyệt Tại Thủy Thiên nhìn mắt cẩu đen thùi tinh thuần tròn tròn, trong đầu bỗng nhiên toát ra một ý nghĩ kỳ dị lớn mật — Quý Tử Hòa hiện tại là hình dạng chó, vậy có thể đem hắn thu làm sủng vật hay không ?
Hệ thống quy định nếu cấp bậc người chơi hơn cấp bậc quái vật 50 cấp, là có thể cưỡng chế thu sủng vật. Đương nhiên thu đến sủng vật như vậy cũng không có gì dùng, cho nên đại bộ phận người chơi sẽ không cưỡng chế thu phục, mà chọn biện pháp càng phức tạp thu sủng.
Tiểu tử kia cùng bản thân cấp bậc khẳng định không chỉ kém hơn năm mươi…… Nguyệt Tại Thủy Thiên nghĩ thế, trong lòng rục rịch.
Tiểu bạch cẩu như có chút sở giác, lui về phía sau từng bước, bên trong mắt cảnh giác càng đậm.
Bất quá nếu như vậy, tiểu tử kia khẳng định càng thêm phản cảm, tiểu mưu không thành còn bị loạn đại mưu. Nguyệt Tại Thủy Thiên chú ý tới động tác của Tiểu bạch cẩu, không khỏi tiếc nuối trong lòng cảm khái .
Tuy rằng buông tha cho ý tưởng thu sủng vật, nhưng là hai chữ “Sủng vật” lại ở trong đầu hắn lái đi không được. Nhớ tới trong hiện thực dung mạo thiếu niên đẹp tới cực điểm, da thịt sáng bóng như ngọc , nếu giống sủng vật như vậy mềm mại cuộn vào trong lòng mình …… Trong lòng giống như bị đốt cháy, thân thể Nguyệt Tại Thủy Thiên trở nên nôn nóng, nóng rực hẳn lên.
Hắn âm thầm nắm chặt bàn tay khắc chế tình tự đang quay cuồng, đứng lên, ngữ điệu vững vàng nói:” Ngươi nếu không muốn Hạ đại ca ngươi khó xử, một hồi ngươi ngay tại Thủy Thiên thành logout.”
Đang trong thời điểm trùng kiến, Thủy Thiên thành không mở cửa đón khách, ở bên trong Thủy Thiên thành log out, cho dù lần sau login cũng không thể thoát khỏi Thủy Thiên thành.
Hắn nói xong liền vội vàng xuống xe ngựa, cùng người đang chờ bên ngoài xe hội hợp rồi đi mất. Tiểu bạch cẩu vãnh tai lắng nghe một hồi, không thấy thanh âm mới chui ra xe ngựa.
Bên ngoài quả nhiên không ai, tiểu Hòa không rõ Nguyệt Tại Thủy Thiên vì sao bỗng nhiên dễ dàng buông tha hắn. Bất quá với chuyện tình không nghĩ ra, hắn luôn luôn không muốn nghĩ nhiều, mở ra hộp thư xem, Hạ Khinh Y vẫn không có hồi âm.
Hắn nhớ tới Nguyệt Tại Thủy Thiên vừa nói, bỗng nhiên có điểm hối hận phía trước liều lĩnh gửi thư cho Hạ Khinh Y , nói không chừng sẽ nhạ phiền toái cho Hạ đại ca. Hơn nữa Hạ đại ca mỗi ngày đều gọi điện thoại cho mình, căn bản không tất yếu chạy vào trò chơi tìm hắn.
Nhìn xem hoàn cảnh chung quanh, hắn đã muốn ở trong Thủy Thiên thành, hơn nữa cửa thành nhắm đóng chặt. Tiểu bạch cẩu mang theo tâm tình ảo não, ở bên trong Thủy Thiên thành logout, hoàn tất chuyến dạo game ngoài ý muốn này.
#
#
Nguyệt Tại Thủy Thiên lúc đánh quái vẫn không yên lòng. Sau khi logout, Nhạc Tại Uyên ở ban công trầm tư một chút, gọi điện thoại bảo Chu mụ, người hầu trong nhà, kêu nàng chuẩn bị tốt nguyên bộ đồ dùng sinh hoạt hằng ngày , một hồi trở về lấy.
Chu mụ biết được hắn phải ngủ lại ở trường quân đội, đau lòng vô cùng. Năm đó quân huấn tân sinh năm nhất hắn đã tìm quan hệ để không đi, như thế nào hiện tại sắp sửa tốt nghiệp ngược lại muốn đi? Sau đó còn báo cho hắn biết tiểu thư Tân Nhã buổi chiều có tới tìm hắn.
Nhạc Tại Uyên cúp điện thoại, kiểm tra di động, quả nhiên có vị hôn thê Mạc Tân Nhã gọi nhỡ, thế nhưng hắn không có gọi trở về. Hắn đối với vị hôn thê cứng rắn đưa cho hắn, tư sắc thường thường này, không có gì hứng thú, bất quá không chán ghét mà thôi, còn việc muốn hắn đi hống nàng vui vẻ thì không đời nào.
Buổi tối trở về lấy đồ vật lại nhìn đến Mạc Tân Nhã ngồi ở đại sảnh. Chu mụ vẻ mặt đắc ý cùng hắn tễ mi lộng nhãn, Nhạc Tại Uyên biết là nàng mật báo cũng không có phản ứng gì, đi ra ngoài cùng Mạc Tân Nhã ăn một bữa tối không biết vị. Mạc Tân Nhã xuất thân thế gia, cử chỉ luôn luôn hào phóng khéo léo, ở trước mặt hắn lại luôn tay chân luống cuống. Nhạc Tại Uyên trong lòng hiểu được là bởi vì nàng thích bản thân, nhưng không có nửa điểm hưng phấn. Trong đầu không khỏi nhớ tới Quý Tử Hòa, nếu hắn ở trước mặt mình một bộ dáng ngượng ngùng, không biết sẽ mĩ đến bao nhiêu. Nghĩ nghĩ thế, trên mặt hắn hiện lên một tia ý cười ôn nhu, lại làm cho đối diện Mạc Tân Nhã đỏ hai gò má.
Sau khi ăn xong, Nhạc Tại Uyên lễ phép đưa vị hôn thê về nhà, qua loa hôn hai má rồi cáo từ. Ở vị hôn thê nhìn theo, xe Porsche lóe sáng trong bóng đêm hướng về trường quân đội thiếu niên đi.
#
Xe chạy đến trường quân đội thì đã muốn 10 giờ tối. Nhạc Tại Uyên rất xa nhìn đến trước cửa trường quân đội có một chiếc xe cũ sản phẩm nội địa, còn có hai thân ảnh quen thuộc. Nhạc Tại Uyên trong lòng vừa động, xe dừng ở ven đường, quay cửa kính xe xuống chăm chú nhìn lại. Dưới đèn đường quả nhiên là Hạ Kình, mà bị Hạ Kình thân hình cao lớn che khuất tự nhiên là Quý Tử Hòa.
#
Hạ Kình lúc này sắp đi về.
Hôm nay tan tầm hắn giống như bình thường gọi điện thoại cho tiểu Hòa. Tiểu Hòa ngữ khí buồn buồn, hỏi vài câu rồi lại hỏi không ra cái gì. Hạ Kình nghĩ đến hắn mệt mỏi, liền dặn hắn sớm nghỉ ngơi một chút. Treo điện thoại vẫn tâm thần không yên, ở trong phòng vòng vo hai vòng, bỗng nhiên động ý niệm muốn đi đến tiểu đảo Thái Hồ kia nhìn xem. Vừa lên trò chơi lại trước sau nhận được tin nhắn của Duẫn Thu và tiểu Hòa. Hắn biết tiểu Hòa nhất định có việc, không kịp hồi âm cho Duẫn Thu liền vội logout, gọi điện thoại hỏi mượn một bằng hữu xe hơi, một mình chạy đến trường quân đội.
Hạ Kình bốn năm trước đã ở nơi này quân huấn qua, cho nên biết đại khái vị trí. Nhưng cho dù hắn trí nhớ kinh người, bốn năm đã trôi qua cũng nhớ không rõ lắm, đi lạc một hồi, thật vất vả mới quay trở về đúng đường. Ở trên đường gây sức ép nửa ngày, nhưng hết thảy vất vả khi nhìn đến thiếu niên vì nhận được điện thoại mà chạy vội đến thì đều tiêu tán vô tung.
” Hạ đại ca, ngươi phải đi sao?” Tiểu Hòa lưu luyến không rời ngửa đầu nhìn hắn.
Nhìn thấy Hạ Kình, những không vui ở trò chơi đã trở thành hư không, trên Tiểu Hòa đều là dào dạt đơn thuần khoái hoạt. Trong trò chơi đã xảy ra chuyện, trong điện thoại hắn còn có thể chịu đựng ủy khuất không nói, gặp được Hạ Kình rốt cuộc nhịn không được, bị Hạ Kình vừa hỏi mấy câu liền toàn bộ nói thật hết ra. Hạ Kình trên mặt bất động thanh sắc, chỉ ôn nhu an ủi, bảo cho hắn lần sau trước khi login nhất định phải nói cho mình biết.
” Tiểu Hòa cũng nên ngủ, ngươi không phải nói ngày mai không đi căn tin, muốn đi quân huấn bình thường sao?”
“Vâng.” Tiểu Hòa gật đầu nói:” Ta cảm thấy ta nên luyện tập cho cường tráng một chút, bằng không sẽ bị người khi dễ.”
Hạ Kình buồn cười, thật sự không có biện pháp tưởng tượng tiểu Hòa cường tráng là bộ dáng gì.
Tiểu Hòa quay đầu nhìn xem xe phía sau lưng Hạ Kình,” Hạ đại ca ngươi có xe hả?”
” Không phải của ta, hỏi mượn bạn.” Hạ Kình vỗ về tóc hắn, mỉm cười nói:” Người bạn này lễ quốc khánh sẽ đi nước ngoài, đáp ứng cho ta mượn xe. Chúng ta có thể lái xe du ngoạn Bắc Kinh.”
Tiểu Hòa ánh mắt tỏa sáng:” Hạ đại ca lễ quốc khánh sẽ trải qua cùng ta sao?”
” Ừ, lễ quốc khánh trường học sẽ không có người ở, Tiểu Hòa tốt nhất ở chung nhà với Hạ đại ca nhé?” Hạ Kình không phải không có nói dụ dỗ. Kỳ thật quốc khánh còn nhiều sinh viên do nhà xa không thể quay về, thật sự rất náo nhiệt, làm sao mà không có ai.
” Tốt quá.” Tiểu Hòa vui vẻ gật đầu, sợ run một trận, bỗng nhiên hai má ửng đỏ nói với Hạ Kình,” Hạ đại ca, nếu Bắc Kinh không có ngươi, ta đều phải muốn về nhà rồi.”
Mười phần tính trẻ con trong lời nói, trước làm cho Hạ Kình ngẩn ra, sau trong lòng nổi lên ngọt ngào, tuy rằng biết hắn chính là đơn thuần nghĩ muốn biểu đạt sự thích của mình.
Bấm tay gõ xao đầu tiểu Hòa.” Muốn học phá hư tiểu hài tử chạy trốn , chạy nhanh trở về ngủ đi.”
“A.” thiếu niên xinh đẹp mang theo túi đồ ăn vặt thật to của Hạ Kình mua đến vừa chạy vừa quay đầu lại chào tạm biệt. Hạ Kình vẫn đang đứng ở tại chỗ nhìn thiếu niên biến mất.
Sau lưng một thanh âm từ từ vang lên.
” Hạ sư huynh nguyên lai cũng có một dạng này, hôm nay cuối cùng gặp được.”
Hạ Kình đầu cũng không quay về, thản nhiên nói:” So ra kém ngươi vừa đấm vừa xoa, khi dễ tiểu hài tử, thật sự là hảo thủ đoạn.”
Nhạc Tại Uyên cũng không sinh khí,” Hạ sư huynh có thể đem xe dời đi rồi chứ? Che ở cửa , xe của ta không cách nào đi vào.” dừng một chút cười nói,” Hạ sư huynh ngươi xem, có đôi khi cho dù đến trước cũng phải nhường đường.”
Hạ Kình nghe được hiểu được, quay đầu lại bình thản nói:” Có đôi khi từng bước dẫn đầu là từng bước dẫn đầu, ta đi trước một bước.”
” Sư huynh đi tốt nhé.” Nhạc Tại Uyên mang cười ỷ ở trên xe, nhìn Hạ Kình khai xe đi, mới lên xe tiến vào trường học.
#
Theo ngày đó bắt đầu, thời gian Nhạc phụ đạo viên ở lại trường quân đội gia tăng thật to. Quý Tử Hòa một lần nữa về tới đội ngũ quân huấn bình thường. Các nữ sinh hệ Tài Chính hạnh phúc luỹ thừa thẳng tắp thăng. Mà về Quý ,Nhạc, Tề, ba người đến tột cùng ai mới là đẹp trai nhất hệ Tài Chính ở ký túc xá nữ sinh tranh luận tới bây giờ chưa từng ngừng.
” Kính nhờ, đừng nói hệ Tài Chính, cho dù các ngươi nói Quý Tử Hòa là đệ nhất mĩ thiếu niên cả nước ta cũng không ý kiến, nhưng hắn không phải đẹp trai được không. Đẹp trai phải giống phụ đạo viên hoặc là Tề Mặc như vậy, đủ chất nam nhân, có thể bảo hộ nữ nhân.”
” Ngươi biết cái gì kêu đủ chất nam nhân!” Triệu Tiểu Yên người ủng hộ trung thựccủa Quý Tử Hòa biện thủ phản bác,” Mỗi lần phụ đạo viên gọi người đi lấy nước khoáng, các nam sinh đều nằm lười chết trên mặt đất, Quý Tử Hòa có lần nào không đi ? Còn có, hôm trước đi sân thể dục cắt cỏ, bọn nam sinh mỗi người ăn bớt ăn xén công việc, chỉ có hắn từ đầu tới đuôi vẫn thật sự làm việc.”
” Ta và các ngươi nói, tương lai Quý Tử Hòa tuyệt đối là yêu gia đình lại trung thành, thật là nam nhân tốt. Hơn nữa hắn mới 17 tuổi, tính dẻo rất mạnh thôi……” Bình thường khôn khéo nhất lớp- bí thư đoàn- vẻ mặt mộng ảo,” Bất quá nếu tương lai ta có chồng loại này, ta khẳng định ngay cả thay bóng đèn cũng không cho hắn làm, hắn chỉ cần mở to cặp mắt to nhìn ta là tốt lắm……”
Các nữ sinh khác run rẩy:” Triệu Tiểu Yên, ngươi mê trai cũng che dấu một chút được không ? “
” Tùy tình huống cụ thể phân tích đi. Hiện tại cạnh tranh kịch liệt, chờ ta che dấu xong rồi, thịt cũng bị đoạt, cho nên phải sớm một chút đưa ra chiếc đũa.” Triệu Tiểu Yên biểu tình tràn ngập phiền muộn:” Không dối gạt các ngươi, kỳ thật, ta nguyên lai là một thành viên của tổ chức thần bí……”
Tổ chức thần bí này đều thích ghép lấy mĩ thiếu niên cùng đẹp trai làm thành một đôi……
” Chính là, hiện tại ta vì bạn Quý mà cải biến tín ngưỡng……”
Luyến tiếc đem mĩ thiếu niên gả cấp nam nhân…… Bằng không phụ đạo viên thật sự là một hảo quy túc a. Lang tính trong Triệu Tiểu Yên khó nén thử một chút.” Các ngươi có cảm thấy phụ đạo viên đối với Quý Tử Hòa đặc biệt tốt hơn không? Mỗi ngày xem chúng ta huấn luyện, ánh mắt phụ đạo viên đều chăm chú vào Quý Tử Hòa.”
” Quý Tử Hòa đẹp thôi, tất cả mọi người đều nhìn a.” Một người nữ sinh buồn ngủ trả lời.
” Chúng ta đây mỗi lần nghỉ ngơi đi bên cạnh uống nước, phụ đạo viên đều đem nướ khoáng tinh khiết đã khui sẳn cho hắn……”
” Không chú ý, mệt đều mệt chết ai đi nhìn chuyện này. Triệu Tiểu Yên ngươi muốn ngủ hay không!”
” Ngủ đi, ngủ đi.” nữ sinh khác buồn bực nói:” Ngày mai còn phải quân huấn, còn có năm ngày nữa đó.”
———
Quân huấn đếm ngược ngày thứ tư, quá quen với cuộc sống chất lượng cao, Nhạc phụ đạo viên bất hạnh bị đồ ăn căn tin vật ngã.