Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 40: Nghĩ mình là ai vậy?



Nhưng sau khi xảy ra chuyện ban nấy, cô ta đã thấy và biết các người đẹp đã bị hai anh thiếu gia cướp đi rồi.
Cùng lúc đó, những người dùng cơm trong sảnh cũng cười cười nhìn bọn Trân Khiêm, Dương Huy.
Giống như việc bị giành bạn gái trước mặt mọi người là chuyện rất xấu hổ.
Cho nên nhân viên xinh đẹp đến đây hỏi họ một chút, nếu họ không muốn dùng cơm nữa, thì không cần nói gì hơn, đến quầy tính tiền nhanh đi!
“Không cần đâu, đóng gói luôn là được, lát nữa chúng ta mang đến sơn trang suối nước nóng ăn!”
Sao mà Trần Khiêm không nhìn thấy sự khinh bỉ trong ánh mắt của bọn họ chứ?
Nhìn Dương Huy thế này, ai lại còn tâm trạng ngồi đây dùng cơm.
Nhưng nếu vứt cả bàn thức ăn Tây ở đây thì lại khá đáng tiếc.
Mà nhân viên phục vụ xinh đẹp và những người xung quanh nghe Trần Khiêm nói xong thì cười phụt.
“Mẹ nó, thằng này bị ngốc à?”
“Nghĩ mình là ai vậy? Ăn bữa cơm cũng phải đóng gói mà còn muốn đến sơn trang suối nước nóng dùng bữa?”
“Chẳng lẽ không biết một đĩa thức ăn trong suối nước: nóng còn đắt hơn cả bàn thức ăn của họ hả? Ha ha…”
“Có lấ các người đẹp ban nãy bọn họ mời đã đi với người khác rồi nên mới muốn tìm kiếm sự tồn tại mà thôi. Sinh viên bây giờ đúng là vì mặt mũi mà không quan tâm đến hai chữ xấu hổ, chỉ biết khoác lác thôi!”
Những người xung quanh thì thâm nhỏ to, cười nhạo mỉa mai.
Làm đám người Dương Huy không thể không gãi đầu, cúi đầu không dám nói gì.
Mà nữ phục vụ kia thì trợn mät nhìn Trần Khiêm: “Nếu như vậy thì, các vị, ai sẽ là người tính tiền?”
“Để tôi để tôi!” Dương Huy vội nói.
Đừng xem thường bàn thức ăn này, khoảng chừng tám trăm đồng lận đấy.
Hơn nửa tháng phí sinh hoạt của Dương Huy.
Còn Trần Khiêm thì cầm bao nilong gói thức ăn ở đây. Anh ngoảnh mặt làm ngơ lời mỉa mai của mọi người! “Rừm rừm rừm…”
Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng ba chiếc siêu xe gào thét.
Dừng ngay trước cửa nhà hàng. “Wow! Ba chiếc Rolls-Royce Phantom đó!”
“Trời, ai vậy, cừ thế! Một chiếc thôi đã là mười triệu rồi”
“Không những có xe mới cừ thôi đâu, mọi người nhìn biển số xe đi!”
Ba chiếc Phantom này, biển số xe đều là một dãy năm con 689.
Chỉ riêng biển số xe thôi đã trị giá hai triệu!
Nhất thời, tất cả khách hàng trong sảnh lớn nhà hàng đều nhìn ra bên ngoài.
Ngay cả nhân viên phục vụ cũng ngẩn ngơ.
Nếu chủ nhân của chiếc xe đến đây dùng cơm, mình tự lên chào đón, có thể lọt vào mắt xanh của người đó không?
Cô ta vội vã chỉnh sửa lại quần áo, sau đó chạy bước nhỏ. ra cửa.
Nhìn xem có phải ba người sẽ vào dùng cơm hay không. Ba người bước xuống xe.
Ba người này mặc vest màu đen rất gọn gàng, đeo kính râm và tai nghe.
Giống như vệ sĩ của mấy ông lớn thường hay thấy trên tivi.
Khí thế mạnh mẽ, cực kỳ trang nghiêm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.