Dãy núi Thiên Hà Liên Sơn, nằm cắt ngang từ biển Tây Hải sang biển Đông Hải, chia đôi Thiên Hà Đại Lục thành hai miền Nam Bắc phân biệt. Dãy núi này cao đến hàng vạn thước, bao gồm hàng trăm ngàn ngọn núi lớn nhỏ nối tiếp nhau mà thành. Một điều đặc biệt của dãy núi này là, vạn vật sinh linh đều không thể phi hành bay qua, ngay cả cường giả Thánh Cấp đỉnh phong cũng chỉ có thể từ dưới chân núi mà bộ hành, hoặc là thông qua truyền tống trận nếu muốn đi lại hai miền Nam Bắc của Thiên Hà Đại Lục.
Có cường giả nói rằng, từ độ cao chín ngàn thước trở lên, dãy Thiên Hà Liên Sơn này là một cái vị diện của Cổ Giới. Do vậy, từ độ cao đó lên tới tận tinh không, là có một cái giới diện cấm chế do thiên địa tự hình thành, kéo dài xuyên suốt dãy núi.
Và cái vị diện này của Cổ Giới chính là địa bàn của Thiên Hà Tộc, một thế lực Cổ Tộc có lịch sử đến mấy trăm vạn năm.
Trên đỉnh một ngọn núi cao nhất trong dãy Thiên Hà Liên Sơn. Một tòa cung điện nguy nga tráng lệ được làm từ đá Bích Lục, một màu xanh lục nhạt, hòa quyện với thiên nhiên và mây núi ở đây.
Bên trong cung điện, một cái gian phòng được trang trí vô cùng mỹ lệ. Một mỹ phụ mặc bộ hoa phục khá giản dị đang ngồi bên bàn ngọc, chăm chú nhìn một thiếu nữ khoảng mười tám tuổi ngồi bên cạnh, thiếu nữ đang dùng bữa sáng do chính vị mỹ phụ này đem tới. Trên tay vị mỹ phụ lúc này là một cái Lục Bảo Ngọc Bội to cỡ nắm tay, có hình dáng một đôi long phụng đang tranh châu. Chợt vị mỹ phụ đưa mắt nhìn xuống ngọc bội với một chút ưu tư miên man, rồi lại khẽ cười nhìn qua thiếu nữ, sau đó thở dài đăm chiêu, nhớ lại…
” Hơn mười tám năm trước, chính là lúc vị mỹ phụ này vừa mới mang thai. Nàng đang đi dạo một mình quanh hoa viên trong cung điện. Bỗng nhiên một đạo kim quang từ trên không trung giáng xuống trước mặt, làm cho vị mỹ phụ này thoáng giật mình.
– Đừng kinh hoảng, bần đạo không có ác ý! – Đạo kim quang này chính là Kim Liên Đại Tiên, vừa xuất hiện nàng liền lên tiếng trấn an vị mỹ phụ.
– Thượng Tiên? Người là Thượng Tiên cảnh giới trên Tiên Giới? – vị mỹ phụ đã trấn định trở lại,nhìn qua một lượt Kim Liên Đại Tiên, kinh ngạc hỏi.
– Thiên Hà phu nhân, bần đạo pháp hiệu Kim Liên, đúng là Thượng Tiên Cảnh, nhưng lại không có ở trên Tiên Giới mà là đang tu hành nơi Phật Giới. – Kim Liên Đại Tiên nhẹ nhàng nói.
– Tiểu Thánh ra mắt Thượng Tiên! Không biết Thượng Tiên hàng lâm Thiên Hà Tộc có chuyện gì phân phó? – Vị mỹ phụ này chính là Thiên Hà Linh,Tiểu Thánh Sứ cảnh giới, vợ của tộc trưởng đương nhiệm Thiên Hà Tộc, lúc này nàng khom người một cái thật sâu, cung kính hỏi.
– Cũng không có gì, chỉ là muốn cho Thiên Hà phu nhân một cái tạo hóa mà thôi. – Kim Liên Đại Tiên lại nhẹ giọng nói.
– Kính xin Thượng Tiên nói rõ! – Thiên Hà phu nhân lại cung kính nói.
– Như bần đạo tính toán được, trong bụng của Thiên Hà phu nhân chính là một cái Phượng Thai. Tuy nhiên nữ hài tử này lại có cốt khí và tư chất của một vị Đại Thánh Trí Giả. Bần đạo không nỡ nhìn thấy một cái thiên tài như vậy lại bị mai một ở trong Thiên Hà Tộc. Vì thế ta muốn cho nó một cái cơ hội được cống hiến tài năng của mình cho Cửu Giới, Thập Diện. – Kim Liên Đại Tiên chậm rãi nói.
– Thưa Thượng Tiên, thứ cho Tiểu Thánh ngu muội, vẫn là chưa hiểu được ý tứ của người. Mặc dù nó là con của tộc trưởng Thiên Hà Tộc, nhưng nữ nhân vẫn là nữ nhân, tộc quy không cho phép nó rời tộc để nhập phàm độ thế. – Thiên Hà phu nhân vẫn giọng nói cung kính, nhưng lúc này đã có một chút thương xót.
– Thiên Hà phu nhân đừng vội, nàng hãy nhìn xem đây là cái gì? – Nói xong, Kim Liên Đại Tiên khẽ lật tay, lập tức một cái Lục Bảo Ngọc Bội liền xuất hiện.
– Ngọc bội thật đẹp! Thượng Tiên, cái này là…? – Thiên Hà phu nhân thầm khen, sau đó lại hỏi.
– Đây là Huyễn Giới Bội, khi đeo nó trên người kết hợp với một đoạn khẩu quyết, có thể ngay lập tức thay đổi giới tính thành một người hoàn toàn khác, khi lấy nó ra khỏi người thì liền hồi phục giới tính vốn có của mình. – Kim Liên Đại Tiên giải thích.
– Thần kỳ như vậy, ý của Thượng Tiên là…? – Thiên hà phu nhân thoáng do dự.
– Bần đạo biết Thiên Hà Tộc cứ mỗi một ngàn năm lại có một trẻ tuổi tộc nhân được truyền thừa Binh Pháp Thiên Thư, trở thành Trí Giả. Sau đó lại phải nhập phàm độ thế, phò trợ cho một vị Hoàng Đế Linh Giới trong một ngàn năm, cũng là để tìm kiếm cơ duyên, đột phá Đại Thánh Sứ. Hết hạn một ngàn năm, vị tộc nhân này lại phải quay về Thiên Hà Tộc nhậm chức Tộc Trưởng kế vị. Thiên Hà phu nhân là đang lo lắng, khi nữ hài tử này trở thành Tộc Trưởng sẽ phải cưới vợ sinh con, khi ấy sự việc sẽ bị bại lộ, có đúng không? – Kim Liên Đại Tiên phân giải một hồi lại hỏi.
– Thượng Tiên anh minh, Tiểu Thánh chính là lo sợ chuyện này. – Thiên Hà phu nhân nghe vậy liền gật đầu đáp.
– Bần đạo đúng là cũng có nghĩ tới chuyện này, nhưng mà khi một ngàn năm đến hạn, nữ hài tử này cũng không cần phải trở về đây làm tộc trưởng. Bần đạo sẽ nhận nó làm kế thừa y bát đệ tử, rồi lưu nó lại Phật Giới để tu hành, phu nhân thấy thế nào? – Kim Liên Đại Tiên lại chậm rãi giải thích.
– Nếu là được như vậy, Tiểu Thánh liền thay mặt hài tử khấu đầu cảm tạ Thượng Tiên đã ban ân. – Thiên Hà phu nhân nghe vậy thì rất kích động, vội vàng muốn quỳ xuống bái tạ Kim Liên Đại Tiên.
– Thiên Hà Phu Nhân không cần hành trọng lễ, không khéo lại động tới thai nhi. Vậy chuyện này liền quyết định như thế, bây giờ bần đạo sẽ cải biến mạch tượng cho Phu Nhân một chút, chỉ cần không có Thượng Tiên Cảnh dò xét, lúc này Phu Nhân chính là đang mang Long Thai. Còn có một đoạn khẩu quyết này, bần đạo cũng sẽ truyền cho phu nhân, khi hài tử vừa mới sinh ra, phu nhân lập tức đeo ngọc bội lên người của nó, sau đó đọc khẩu quyết, ngọc bội liền sẽ có tác dụng. – Kim Liên Đại Tiên ngăn cản Thiên Hà phu nhân hành trọng lễ. Sau đó tay phải nàng khẽ vung lên một đóa kim liên nho nhỏ, tiến nhập vào trong bụng của Thiên Hà phu nhân. Rồi lại truyền cho Thiên Hà phu nhân một đoạn khẩu quyết và dặn dò hết sức kỹ lưỡng.
– Tiểu Thánh đã ghi nhớ! Xin được nghe theo sự sắp xếp của Thượng Tiên. – Thiên Hà phu nhân lại khom người một cái, gật đầu nói.
– Vậy được rồi, Bần đạo liền phải rời đi. Thiên Hà Phu Nhân nhớ cất giữ ngọc bội cẩn thận. Mọi sự phải bảo trọng. – Kim Liên Đại Tiên ân cần nói, sau đó liền hóa thành một đạo kim quang bay đi.
– Cung tiễn Thượng Tiên! – Thiên Hà phu nhân khẽ khom người nhìn theo đạo kim quang rời khỏi nhẹ giọng nói.
Chỉ còn lại một mình Thiên Hà Phu Nhân ở lại trong hoa viên. Nàng khẽ nhìn Lục Bảo Ngọc Bội trên tay, bàn tay còn lại đưa lên xoa xoa trên bụng, thầm nói với hài tử của mình:” Có lẽ đây là số mệnh của con”. Xong, nàng khẽ cười, cất kỹ ngọc bội và rời khỏi hoa viên.”
Quay trở lại gian phòng bên trong cung điện.
– Mẫu thân, người đang nghĩ điều gì mà thẩn thờ ra vậy? – một giọng nói thiếu nữ vang lên, người này chính là Thiên Hà Cơ, con gái duy nhất của Thiên Hà Linh và tộc trưởng đương nhiệm Thiên Hà Tộc.
– Ồ, không có việc gì. Con ăn xong rồi à? – tiếng nói Thiên Hà Cơ làm cho Thiên Hà Linh tỉnh lại trong hồi tưởng, nàng nhìn qua con gái của mình, âu yếm hỏi.
– Con ăn xong lâu rồi. Nãy giờ là đang nhìn mẫu thân lâm vào trầm tư suy nghĩ. Người lại nghĩ tới vị Thượng Tiên kia sao? – Thiên Hà Cơ hai tay chống cằm, chớp chớp mắt nhìn Thiên Hà Linh, hỏi.
– Uhm…! Con gái, mười năm nhận truyền thừa Binh Thuật Thiên Thư đã kết thúc rồi. Sáng mai là lúc con phải rời tộc đi nhập phàm độ thế một ngàn năm ở Linh Giới. Mẫu thân thật sự là không yên tâm, dù sao con cũng là thân phận nữ nhi. Với lại… – Thiên Hà Linh khẽ gật gù, nhìn con gái một cách yêu thương.
– Mẫu thân xin hãy yên tâm, dù gì con cũng là một Kim Nguyên Vương đỉnh phong cường giả, ở trong Linh Giới sẽ không có bao nhiêu người có thể tổn thương con được. Với lại bây giờ con đã là một Trí Giả, có thể tính toán thiên địa cát hung, tránh họa tìm lành. – Thiên Hà Cơ nghe vậy liền nói rất tự tin để yên lòng mẫu thân của mình.
– Còn chuyện bái nhập làm đệ tử kế thừa y bát cho Kim Liên Đại Tiên, con tính thế nào? – Thiên Hà Linh lại hỏi.
– Một ngàn năm thời gian không phải là ngắn, đến lúc đó nếu thật sự có cơ duyên này, con đương nhiên sẽ nắm bắt. Một khi trở thành môn hạ của Phật Giới, con sẽ cố gắng nhanh chóng đột phá cảnh giới Thượng Tiên, khi ấy con sẽ có thể tự do trở về tộc thăm mẫu thân rồi. – Thiên Hà Cơ lại nói rất kiên quyết.
– Nếu con đã quyết định thì mẫu thân sẽ ủng hộ. Con cứ đi tìm con đường mà mình cảm thấy hạnh phúc nhất. Cũng không phải nhất thiết là trở thành môn hạ của Phật Giới. Tất cả cứ tùy duyên mà làm, vạn sự không được cưỡng cầu, có biết không? – Thiên Hà Linh lại ân cần dặn dò con gái.
– Dạ, Mẫu thân! Con gái biết rồi! – Thiên Hà Cơ gật đầu thật mạnh đáp.
– Được rồi, Để mẫu thân đeo ngọc bội cho con. Phụ thân và các vị trưởng lão có lẽ đang đợi con ở trên đại điện. Cũng đến lúc con phải rời tộc rồi. – Vừa nói, Thiên Hà Linh vừa cầm Lục Bảo Ngọc Bội đeo lên bên hông thắt lưng của Thiên Hà Cơ, sau đó ôm con gái của mình vào lòng, âu yếm.
Xong xuôi, Thiên Hà Cơ miệng đọc khẩu quyết. Lập tức Lục Bảo Ngọc Bội liền phát sáng, lục quang nhanh chóng bao phủ Thiên Hà Cơ vào trong. Trong ba nhịp hô hấp, lục quang liền tán đi, chỉ thấy lúc này, Thiên Hà Cơ đã biến thành một thiếu niên khôi ngô, gương mặt tuấn lãng xuất hiện trước mặt Thiên Hà Linh.
– Mẫu thân nhớ bảo trọng, phải giữ gìn sức khỏe thật tốt, đợi hài nhi trở về. – Thiên Hà Cơ quyến luyến nói vài câu liền rời khỏi gian phòng mỹ lệ, hóa thành một đạo tinh quang, biến mất.
Quay trở lại Hạ Long Đảo trong sơn động.
Thiên Hà Cơ đang kể lại chuyện năm xưa của mình cho Trần Long nghe. Nàng kể đến đây thì hai hàng nước mắt đã rơi như mưa. Một nỗi niềm thương nhớ đến mẫu thân của nàng, dâng lên vô bờ bến, làm nàng nhiều phen phải nức nở. Trần Long cũng là không hơn gì, hắn chỉ tiếc hận lúc này là không thể chạy tới ôm chầm lấy mẹ của mình.