*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mạc Thanh Trần trong lòng ấm áp, tới Mạc gia thời gian ngắn ngủn, nàng lại có thể cảm nhận được càng lúc càng nhiều người quan tâm.
“Thanh Trần, ngươi thực là quá lợi hại nha.” Đầu Hổ thí điên thí điên chạy tới, đôi tay ôm lấy cánh tay Mạc Thanh Trần lắc mạnh nói.
Xem vẻ mặt Đầu Hổ vui vẻ, Mạc Thanh Trần mắt to cười càng cong cong nói: “Ta nói qua muốn so với ngươi lợi hại mà.”
Biểu tình của Đầu Hổ lập tức như một con mèo nhỏ bị giẫm cái đuôi, tức giận nói: “Mới không phải nha, ta khẳng định so với ngươi lợi hại, không tin so tài một chút xem!”
Mạc Thanh Trần sửng sốt, chính mình thế nào tại cái trường hợp này đùa nghịch ngốc hài tử này chứ, chẳng lẽ nào hai người thực phải ở chỗ này tỷ thí một trận?
Liền gặp Mạc Ngưng Nhu gấp gáp kéo Đầu Hổ một phen nói: “Thập Ngũ đệ.”
Đầu Hổ không bình tĩnh ánh mắt trừng Mạc Ngưng Nhu một cái, lập tức lại giống như nghĩ đến cái gì đó, gãi gãi đầu nói: “Chờ ngày nghỉ lại so, đến lúc đó Thanh Trần ngươi nếu là thua, phải nướng chim sẻ cho ta ăn.”
“Được.” Mạc Thanh Trần lại cười nói, lập tức nhìn Mạc Ngưng Nhu, thầm nghĩ trong lòng vị Thập Tứ tỷ này, bình thường tuy xem ra khiếp nhược, kỳ thật lại thông minh hết sức, tâm địa lại thiện lương, là một người hiền lành.
Nghe mấy đứa bé đồng ngôn đồng ngữ, mọi người cũng đều trong lòng buông lỏng, mặt hiện ý cười.
Về phần Mạc Ngọc Kỳ, đã bị mấy người thị nữ mang đi xuống, trong cơ thể nàng linh lực rối loạn, chỉ cần tĩnh tâm điều tức mấy ngày, cũng là không lo ngại .
Phụ mẫu của Mạc Ngọc Kỳ, như cũ ở lại giữa sân, bởi vì sau đó còn là cuộc tỷ thí của bọn họ.
Bọn hắn cùng nhóm hài tử ở Triêu Dương đường giống nhau, vẫn phải trải qua kịch liệt so đấu tới tranh đoạt chi phí tu luyện năm sau, vì vậy mà người người đều không dám xem thường.
Mắt thấy mọi người lực chú ý bị sự tình liên tiếp phát sinh không biết dẫn tới nơi nào rồi, nam tử áo xanh khụ một tiếng nói: “Khụ khụ, đã như vậy, kia Triêu Dương Đường lần này tiểu so…”
Lời còn chưa dứt, liền nghe một thanh âm vang lên: “Chờ một chút ——.”
Mọi người đều là sửng sốt, nghe tiếng nhìn lại, liền gặp một thân quần áo đỏ thẩm Mạc Nhiễm Y trong đám người đi ra, một bước một bước đi đến trong sân, ngữa đầu nhìn nam tử áo xanh nói: “Tiểu Thập nghĩ cùng Tiểu Thập Lục luận bàn một phen.”
Mạc Thanh Trần thầm nghĩ trong lòng vẫn là tới!
Nàng giương mắt nhìn lên, chính thấy được biểu tình của Mạc Nhiễm Y đối với nàng lộ ra “ngươi dám hay không dám nghênh chiến”.
Nam tử áo xanh không khỏi quay đầu nhìn tộc trưởng, nếu mà những năm qua, có người đề xuất yêu cầu thế này, hắn tự nhiên là sẽ dựa theo quy củ lập tức chấp nhận, nhưng mà năm nay thực sự quá đặc biệt rồi.
Tiểu Thập Lục này, tới Mạc gia chưa đầy nữa năm, tuổi nhỏ không nói, thậm chí tới nay vẫn là một phàm nhân, mà Mạc Nhiễm Y, lại là Luyện Khí tầng bốn.
Kỳ thật nam tử áo xanh này chính mình đều không phát giác, bởi vì sự việc Mạc Thanh Trần vừa rồi chiến thắng Mạc Ngọc Kỳ, hắn đã vô ý thức đối với Mạc Thanh Trần duy trì ba phần thưởng thức, dù sao tại Mạc gia trong nhiều năm tiểu so cuối năm như vậy, tuổi nhỏ chiến thắng tuổi lớn năm nào cũng đều có, nhưng mà tu vi thấp chiến thắng tu vi cao, cũng là lác đác cực ít, giống như Mạc Thanh Trần lấy thân thể phàm nhân dốc sức chiến thắng tu sĩ Luyện Khí kỳ như vậy, càng là có một không hai.
Mạc Đại Sơn bộ dáng như lão tăng nhập định, đối với ánh mắt của nam tử áo xanh nhìn mà không thấy.
“Tộc trưởng, nha đầu Tiểu Thập Lục kia mấy tháng trước mới tới Mạc gia chúng ta, ngay cả Luyện Khí tầng một còn không đạt tới ——” Một bên Mạc Đại Hà không nhịn được nói.
“Nhị ca, quy củ không thể phế.” Tộc trưởng Mạc Đại Sơn sắc mặt chưa biến, chính là nhàn nhạt phun ra một câu nói.
Mạc Đại Hà ngượng ngùng ngừng miệng.
“Tam ca, cái này không phải đem cháu gái nhỏ của ta đẩy vào trong hố lửa sao.” Mạc Đại Niên lập tức truyền âm nói, tại người chung quanh xem tới, mặt hắn càng đỏ thêm mấy phần.
“Lão ngũ, đệ nói cái gì thế, này là quy củ Mạc gia mấy trăm năm định ra.” Mạc Đại Sơn đồng dạng không nóng không vội truyền âm nói.
Mạc Đại Niên khó thở nói: “Cái quy củ chó má gì, cháu gái nhỏ kia của ta cũng không phải thuở nhỏ lớn lên tại Mạc gia, nàng mới tới bao lâu a, pháp ngoại còn nói tình người đấy!”
“Bất luận nói thế nào, nàng chỉ cần tiến vào Triêu Dương Đường, liền muốn tuân theo quy củ từ xưa truyền xuống, lão ngũ, đệ tuy bao che con cháu, ngày xưa cũng không như vậy a, lúc ấy Mạc Thất nhà đệ. thế nhưng thường xuyện bị đánh đến mặt mũi bầm dập mà về nhà.” Mạc Đại Sơn vẫn dùng thần thức nói ra.
“Kia thế nào có thể giống nhau, da tiểu tử kia sợ cái gì, nhưng cháu gái nhỏ của ta quá mức mền mại nhỏ nhắn như thế a.” Mạc Đại Niên nói.
Mạc Đại Sơn không có cách nào lắc lắc đầu: “Lão ngũ, đệ cũng đừng nói ngụy biện, con đường tu tiên, cũng không giảng nam nữ, lại nói, đệ liền không nghĩ nhìn xem cháu gái nhỏ này của đệ biểu hiện kế tiếp sao?”
Mạc Đại Niên ngẩn người, lập tức đình chỉ thần thức giao lưu, một lần nữa hướng sân đấu nhìn lại.
Nam tử áo xanh thấy tộc trưởng thờ ơ đành phải nhả ra hai chữ: “Chấp thuận!”
Mạc Thanh Trần lại một lần nữa cảm thấy chính mình trở thành tiêu điểm, tầm mắt của mọi người rơi vào trên người nàng, nàng đều có thể cảm thụ đến một cổ nóng rực.
Nghe đến lời nam tử áo xanh nói, Mạc Thanh Trần một bước một bước đi về hướng Mạc Nhiễm Y, cách nàng không xa đứng lại nói: “Còn thỉnh Thập tỷ hạ thủ lưu tình.”
“Ha, Tiểu Thập Lục, ngươi hôm nay biểu hiện thật khiến ta giật mình, không nghĩ đến ngươi còn thắng nha đầu Tiểu Thập Nhất kia, hiện tại ta thực hiếu kỳ, ngươi tới cùng là sử dụng công phu gì, tới đi, không cần giấu giếm, ta cũng tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.” Mạc Nhiễm Y cằm nâng cao, nửa híp mắt nói.
“Chờ một chút, bởi vì Tiểu Thập lục vừa mới tiến hành một trận so đấu, vì lý do công bằng, có thể nghỉ tạm một khắc chung (15″).” Nam tử áo xanh nói.
Mạc Nhiễm Y gật gật đầu, đối với cái này cũng không dị nghị.
Mạc Thanh Trần đương nhiên sẽ không cậy mạnh cự tuyệt, nàng vừa lúc lợi dụng giờ khắc này nghĩ ngơi dưỡng sức, đồng thời nghĩ nghĩ biện pháp, không trông chờ thắng được Mạc Nhiễm Y, ít nhất không muốn thua quá thảm
Một khắc chung (15″) rất nhanh đi qua, theo một tiếng ra lệnh của nam tử áo xanh, Mạc Nhiễm Y cùng Mạc Thanh Trần giao chiến với nhau.
Chân thật cùng Mạc Nhiễm Y giao thủ, Mạc Thanh Trần mới phát hiện bản thân quá ngây thơ rồi, bản thân vẫn là phàm nhân, so với Luyện khí bốn tầng Mạc Nhiễm Y, không khác gì lấy trứng chọi đá.
Mạc Nhiễm Y mỗi một lần công kích, Mạc Thanh Trần đều trốn tránh rất chật vật, tay chân kia dù chưa đụng tới chính mình, nhưng mà mang lên sức gió liền như lưỡi dao sắc bén vậy, cắt vào da thịt sinh đau.
Mạc Thanh Trần thỉnh thoảng nhìn được cơ hội sử dụng Lan hoa phất huyệt thủ điểm chuẩn vào huyệt đạo của Mạc Nhiễm Y, nhưng mà đối với Mạc Nhiễm Y tới nói lại giống như gãi không đúng chỗ ngứa vậy, nàng ngay cả lông mày đều chưa từng nhăn lại một chút nào.
Mạc Thanh Trần trên người khí lực dần dần trôi đi mất, bước chân cũng chậm lên, rốt cuộc bị Mạc Nhiễm Y một chưởng đánh tới trước ngực, đột nhiên ngã ngồi trên đất.
Phốc.
Mạc Thanh Trần chỉ cảm thấy cổ họng một cổ tanh ngọt, một ngụm máu liền phun ra.
—