Cô ns chuyện vs cậu 1 lúc thiếp đi. Người cô ngã vào lưng ghế rồi ngủ.
Hắn nhìn vẻ mặt buồn buồn..Vì 1 lý do nào đó nên cô ko ns và cậu cx ko hỏi: thêm. cô ngủ một lúc, thấy cô ngủ say. Hắn đặt đầu cô kê lên vai mình. Rồi cx ngủ luôn sau đó
Lúc đêm cô quyết tâm ko dựa vào vai hắn ngủ nz. Vì cô nghe cậu nhóc kia kể hết rồi… Cô thấy quê vô cùng, thế mà lúc tỉnh dậy. Đầu vẫn kê lên vai hắn.
Cô nhìn hắn rất lâu… nhấp nháy liên tục.Cô nhìn vào hàng mi kẻ mắt rồi lướt kĩ khuôn mặt hắn rất lâu.
– Ngắm nghía mặt tôi đã chưa. Mắt hắn nhắm nhưng miệng thì ns.
Linh Linh giật bắn mình ngó sang chổ khác rồi ms ns.
– Cậu tỉnh khi… nào vậy. Cô lúa cúa ns vấp.
– Cũng lâu. Hắn nhếch miệng ns -Mà cậu chưa thấy trai đẹp khi nào sao hả. sao nhìn tôi dữ vậy.
– Ờ…mà… tôi có nhìn cậu đâu. Cô giật mình.
– Tôi có mắt trên đầu đấy nha. Cậu trêu cô.
– Đâu đâu để tôi coi cặp mắt cậu. Cô toan tìm mắt trên đầu hắn thì bị hắn phát giác đứng dậy.
– Đâu dễ thế cậu em. Hắn cười ns rồi bỏ đi
Cô vừa nhận đc áo quần balô từ Bà Tư thì vào bệnh viện.
Cô trông thấy Một chàng trai ăn mặc lịch thiệp đến đưa cho cậu hộp đồ cảnh tượng mà cô ko nghĩ đến là cảnh chàng trai đó cung kính đưa hai tay cho hắn cúi đầu chào ra về.
– Cậu ta là ai thế. Linh Linh nhìn theo chàng trai ấy ns.
– Là thư kí riêng của tôi. Hắn ns
– Thư kí… Cô vừa ngạc nhiên vừa buồn cười.- Anh tương tôi dễ tin người sao. Xạo hoài.
– Ngốc ko tin thì thôi đi thay áo quần. Hắn tươi cười kéo cô vào phòng vệ sinh nam
– Cái gì thay áo quần. Cô nghe hắn ns xong thì suýt ngã. Cô ko lường đc sẽ có chuyện thế này.
– Làm gì mà ngạc nhiên thế. Đi thôi. Hắn ko ngừng ngại kéo bừa cô đi theo hắn
” Mình phải làm sao đây… chết chắc rồi Long Ca ơi… mình pải làm sao đây bây giờ… huhu. Ông trời giúp con đi mà” Cô nhíu mày nhăn nhó.
Cuối cùng thì cx đến nhà vệ sinh.
Hắn đóng cửa lại. Cởi hết áo quần ra… Cô tròn xoe mắt nhìn hắn.
– Sao thế thay áo quần chi chứ cậu tính nghĩ hôm nay à. Hắn lãng lơ ns
Lúc này cô ms tỉnh ảo… – Đâu đâu có, tôi thay liền. Cô cười giã lã.
Hắn bây giờ đã cởi xong hết đồ tình ảnh trước mắt cô là 1 bức tranh khoả thân. Cô sợ hải lấy áo quần che mắt lại.
Hắn thấy cô như thế ko chịu thay, còn dùng khăn che mặt. Hắn nổi khùng kéo áo quần trên tay cô xuống. Thì thhấy cô hai mắt nhấm lìm
– Trong cậu giống con gái quá đi. Thay nhanh đi lôi thôi quá. Hay…
– Gì hả.” ko lẽ hắn đoán mình là con gái, ôi mẹ ơi chết cha..”
– Hay trên người cậu có sẹo hả. Hắn chỉ trêu cô thôi ai nhè làm cô giật bắnình cãi lại
– Sẹo gì chứ… đâu có. Cô phản ứng
– Ko có thì thôi nhanh lên đi. Cậu mắt tính lề mề quá đấy. Haén bắt đầu nổi điên
– Á… Cô ôm bụng la lên. Mặt giả đò đâu đớn.
– Sao thế bụng bị gì à.
– Ờ ờ đâu bụng tôi vào tolet… Cô ko để hắn ns thêm gì thì ùa vào phòng về sinh lẽ trong phòng cô đang đứng đóng sụp cửa lại.
Vài đến nơi cô ms thở phào nhẹ nhỏm vuốt ngực.
Hắn thấy cô như thế nên rất lo- Bị gì thế. Có sao ko.
– ùm… cô giả vờ như đang đi ị. Tôi ùm tôi đi xong ra… Cậu thay đồ đi. Hắn thay xong rồi nhưng vẫn ko thấy cô ra.
– Ê. Hắn đánh vào cửa vệ sinh của cô.
– Anh thay xong chưa. Ra ngoài chờ tí tôi ra. Thấy giọng ns cô trở lại bình thường hắn cx đỡ lo. Hắn ko dmsuy nghĩ gì thêm mà đi ra khỏi phòng vệ sinh.
Cô mở hé của ko thấy hắn liền chạy ra thay áo quần. Cô cảm giác ko an toàn nên khoá trái cửa.
– Nhanh lên
– Ờ ra liền.
Cô bước ra khi thay xong đồng phục.
– Ò í e ò í e… tiếng xe cấp cứu.
Một chàng trai tầm cở cô mặt mày máu me., nằm trên xe cứa thương của bệnh viện. Chiếc xe chở bệnh nhân vào cấp cứu.
– Ôi mẹ ơi… cô hoảng hốt khí thấy chàng trai đó, mặt đầy vết thương đến nổi ko nhìn rõ đc mặt.