Ta và Sesshomaru ở lại tòa thành chừng vài ngày mới rời đi, ngoài việc ở lại để sắp xếp lại đồ đạc và nguồn nhân lực cho ngôi nhà mới, còn bị hắn bắt làm vài việc vô cùng xấu hổ… thực ra ta có hơi ám ảnh cái vụ tân hôn thật, thể lực yêu quái quá khủng khiếp nên ban đầu ta có chút… ừm…dè chừng nhưng sau đó lại như cũ… bị hắn dụ dỗ một lần lại một lần
sắc đẹp quả nhiên dễ gây họa, ta nằm trên AH Uh cắn răng rủa trong lòng, đã qua một ngày ta còn di chứng đây này, hên là ta có sức khỏe tốt… lỡ đâu cơ thể ta như liễu yếu đào tơ thì không biết có còn sức để mà mở mắt không đấy
ở thời đại chiến quốc này… thông tin công nghệ rất là ư là không có ấy vậy mà chuyện Sesshomaru mất đi vũ khí truyền đi rất nhanh, lúc trước là nanh quỷ còn bây giờ chính là chiêu Minh Đạo Tàn Nguyệt phá cũng mất, lâu lâu có vài tên yêu quái không rõ là ngáo hay sao mà đi khiêu khích hắn, dù hắn không còn hai thứ đó song hắn vẫn là một đại yêu quái sống mấy trăm năm và hai cái thanh kiếm của ta đem chưng chơi cho đẹp à… thật ngu muội, ta nhìn hai tên yêu quái to bự trước mặt với vẻ… bọn mi thật là… thiên đường không đi mà cứ thích xuống địa ngục
nhìn bốn mảnh thân thể rơi trên mặt đất… ta lắc đầu thầm than tiếc cho số phận của hai tên yêu quái… thế giới tươi đẹp thế này mà lại cứ thích đi chết…chậc chậc
bất chợt…một lực lượng vô cùng tà ác khiến ta phải cảnh giác… bầu trời xanh bỗng chốc hóa đen kèm theo tia chớp mạnh mẽ giáng xuống sau đó là một tên kỳ dị xuất hiện sau màng khói bụi mù mịch tan rã
mái tóc dài màu xám bạc, ánh mắt hung tàn thân thể được bộc áo giáp chắc chắn, tay gã rất kỳ dị, một bên thì đầy móng vuốt sắc bén bên còn lại thì như ba lưỡi liềm ghép vào nhau tạo thành vũ khí nguy hiểm… gã là phân thân của Naraku?
ta hình như thấy có gì đó sai sai… nếu là phân thân của Naraku thì nên tìm Kohaku chứ…thông tin cô nhận được rằng Kohaku là người vẫn còn giữ mảnh ngọc tứ hồn cơ mà…
ta còn trong trạng thái mất cảnh giác, cánh tay của gã bất ngờ tấn công ta… may mà Ah Uh nhanh nhẹnh tránh thoát được đòn đánh bất ngờ của gã, đến cả Sesshomaru còn không phản ứng kịp chứng tỏ tốc độ của kẻ phía trước rất lợi hại
khi gã định tiếp tục tấn công ta như đòn ban nãy, Sesshomaru lao tới chặt đứt cánh tay gã và nhanh chóng, tay gã trở lại trạng thái ban đầu như chưa từng xảy ra kèm theo giọng nói vô cùng muốn đánh đòn “ngươi quá yếu đuối”
“Cái gì…tên kia chán sống rồi hay sao mà dám bảo đại nhân Sesshomaru yếu đuối” Jaken nghe xong mà nhảy cẫng cả lên, cảm thấy lão quá ồn ta liền treo lão qua bên hông Ah Uh
cho dù Naraku có mạnh đi sao nữa cũng chưa bao giờ nhắc tới việc Sesshomaru yếu đuối… nhưng kẻ này là có thể bình thản nói câu này… tà khí tàn độc như lúc ta thanh tẩy những mảnh ngọc bị nhiễm bẩn, thân thể tạp chủng giống như Naraku có khi nào hắn chính là tà niệm của Ngọc Tứ Hồn
sau khi đoán được thân thế của gã, quay trở lại trận chiến… Sesshomaru dùng cánh tay phải đâm vào thân thể gã, kỳ lạ cánh tay của hắn không thể rút ra được… như thể là bị hút vào vậy, gã mỉm cười đạt được thắng lợi, lưng tựa như chân nhện cùng lúc đâm tới Sesshomaru…
hắn kịp thời thoát khỏi đòn tấn công và tay hắn ta nhìn thấy làn khói mỏng, cánh tay ửng đỏ cả lên… đó là dấu hiệu bị trúng độc mạnh…
ta định rút Sơ nha tham chiến, Jaken thét lên “Đằng sau…Tatsu”
một súc tua màu tím sẫm mạnh mẽ lao tới… ta kịp thời đỡ đòn chém đứt thứ dài ngoằng xấu xí, khí độc từ vết cắt xả ra, tuy Jaken và Ah Uh là yêu quái nhưng khi độc này vẫn ảnh hưởng rất nhiều, ta cưỡi Ah Uh tránh xa ra
gã vừa có thể trong tình trạng đấu với Sesshomaru mà vừa có thể tấn công ta, quả nhiên lợi hại
bây giờ không chỉ một xúc tua mà mà hàng loạt xúc tua kèm theo từng nhánh sắc nhọn tiến công, nếu ta đoán không lầm nếu ta chặt đứt chúng, chướng khi từ nó sẽ phát tán khắp nơi…
“Phong Thương”
tất cả xúc tua bị chém đứt kèm theo đó được thanh tẩy, ta còn đang thở phào may mắn thoát nạn thì âm thanh của vật nhọn đâm sâu vào da thịt vang lên làm ta hoảng sợ… xoay người lại đã thấy cánh tay phải của Sesshomaru bị đâm gần như là cái tổ ong
“Sess…” ta lo lắng đến chỗ hắn
“Ngươi rốt cuộc là ai?” phẫn nộ nhìn gã… vì sao lại cố tình tần công ta và Sesshomaru chứ
một lưỡi liềm từ đâu xuất hiện… cắm trên trán gã… nhìn theo hướng nó bay tới… Là Kohaku… người nắm giữ mãnh ngọc cuối cùng theo sau đó chính là nhóm Inuyasha
xem ra họ cảm nhận được tà khí độc ác này nên chạy tới
mọi người điều trố mắt vì hành động quá nhanh của Kohaku, không kịp ngăn cậu lại… kết cuộc mảnh ngọc cuối cũng đã bị nhiễm đen, Kohaku lập tức ngã xuống
“Kohaku!!!” Sango lo lăng chạy tới đỡ em mình, Kagome phát hiện mảnh ngọc bị nhiễm đên liền tức tốc thanh tẩy, Inuyasha chính thức rút đao tham chiến với Sesshomaru
ta cưỡi Ah Uh đáp xuống nhường sàn đấu cho ba người… Sesshomaru lòng tự trọng rất cao… hắn sẽ không cho phép mình vì bị thương mà có kẻ nào thương hại mình, nhớ lại dáng vẻ bị chê yếu đuối đã thế còn thêm từ ‘rất’ nữa, ta đã thấy gương mặt đen đến cái đít nồi còn không có dịp sánh bằng cộng thêm tên Inuyasha vì lo lắng lo huynh trưởng bảo hắn bị thương nên không cần tham chiến, ta vuốt mặt… đánh nhau bao nhiêu lâu rồi mà tên ngốc này quên tính tình Sesshomaru ra sao rồi à
một khoảng khắc không chú ý… Kagome ngã xuống rơi vào tình trạng hôn mê… mảnh ngọc của Kohaku cũng chưa kịp thanh tẩy… gã đã động tay lên Kagome rồi… cho dù không cần trực tiếp chạm vào cô
Gã muốn triệt tiêu khả năng thanh tẩy của Kagome, như vậy kế hoạch của gã và Naraku sẽ dễ dàng thành công hơn
yêu khí mạnh mẽ nổi lên, vết thương trên cánh tay phải Sesshomaru đã khép lại,mắt hắn nổi đỏ ngầu, răng nanh dài ra chứng tỏ hắn muốn hóa hình
nếu ngày hôm nay Sesshomaru không thể tự mình đánh lại kẻ trước mắt, đó sẽ là một vết sẹo để trong lòng hắn, lòng tự trọng, danh dự của hắn sẽ bị giảm sút vì để thua một phân thân của Naraku, lòng kiêu ngạo của Sesshomaru không cho phép điều đó xảy ra
Sesshomaru ngoạm đầu của gã đứt lìa khỏi người… đáng tiếc gã không chết…mà còn cười ha ha tự mãn, dù gì đây là thân thể vây mượn… muốn làm gì gã cũng không quan tâm
“Ngươi rốt cuộc là cái khỉ gì?” Inuyasha lớn tiếng, tức giận gào lên
“nếu ngươi ta mò muốn biết… ta sẽ thông báo cho người cái tên, tên ta là Magatsuhi”
quả nhiên như ta đoán, Magatsuhi là phần tà ác của ngọc tứ hồn, có lẽ gã và Naraku đã trao đổi gì đó nên Naraku đã cho gã mượn thân thể
Sesshomaru còn đang gặp rắc rối vì bị đám xúc tua cuốn lấy, như thế muốn nuốt chứng hắn, dùng nguyên hình để chiến đấu thế lại rơi vào thế yếu thế này, chậc… lần đầu tiên ta nhìn thấy Sesshomaru của ta bị bắt làm con tin, nhờ hắn mà Inuyasha không dám ra bất cứ chiêu thức nào hết
vì chướng khi bay quá mù mịt, tất cả cùng nhau tìm một địa điểm an toàn làm khán giả, Kagome vẫn chưa tỉnh lại… ai nấy cũng căng thẳng, đối thủ quá ư lợi hại khiến tình thế càng thêm khẩn trương
tiếng sụt sịt bên tai, Jaken thầm rơi nước mắt vì nhìn thấy tình cảnh của Sesshomaru…ta đấm cho lão một cái, đi theo hắn cũng đã lâu sao mà không tin tưởng tưởng hắn, lâu lâu bị thất trận một chút để cho hắn bớt cái thói kiêu ngạo ta là số một thôi, còn luận về sức mạnh ta vẫn tin hắn sẽ thắng gã
nếu không phải quá lơ là… làm sau hắn bị hành như vậy…
đúng như ta dự đoán… hắn mau chóng thoát khỏi cái đám xúc tua cuồn nhiệt quấn người hắn, trở lại hình dáng con người và không quên trao tặng cho tên thuộc hạ thân mến một ánh mắt sắc nhẻm
Jaken vừa sợ vừa mừng sau đó lại héo… tự một bên kiểm điểm bản thân vì không tin tưởng chủ nhân, vầng khí u ám tụ tập trên đầu của lão khiến ta muốn ném lão xuống dưới đó cho hít khí độc bớt đi vậy
Sơ nha liên tục có động tĩnh… là chủ của nó… ta cảm nhận được yêu khí của nó trở nên mạnh mẽ hơn, cầm chuôi kiếm kiếm chế bảo nó yên tĩnh một chút, ta quay sang Sesshomaru yên tĩnh đứng đó nhìn đám thân thể tạp nham lơ lửng bao quanh hết cả nhóm
Sơ nha đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy… có khi nào Sesshomaru hắn…
tất cả mọi người tập trung xuống đất, ta mở rộng kết giới bảo vệ hết toàn bộ người ở đây, Sesshomaru như nhận được chuyện gì, bay tới một phía nào đó, rút Thiên Sinh nha lao đến mạnh mẽ chém tới
Thiết Toái nha giết được yêu quái nhưng không giết được thực thể, Thiên Sinh nha thì ngược lại, Sesshomaru cảm nhận được thực thể tên Magitsuhi ở vị trí nào, hắn lao tới tặng cho hắn một nhát
một gương màu xám từ trong không trung xuất hiện, gã tức giận chửi văng tục, khi Sesshomaru định tiếp tục thêm một nhát kiếm, gã đã kịp biến mất, đám dây nhợ tiến công, Sesshomaru không thể dùng Thiên Sinh nha chém chúng, Magitsuhi đắc chí cười to thân thể cục mịch của gã biến thành cọc nhìn đâm xuyên qua Sesshoumaru tận mấy lỗ
Cỗ đau đớn như thể sinh mệnh sắp rút đi… Ta phun ra ngụm máu lớn, ta đau như muốn ngất đi có lẽ đây cũng chính là cảm giác mà hắn chịu
” Tama… Cô không chứ” Sango hoảng hốt đến đỡ cô, đang yên đang lành, sao lại hộc máu chứ
Ta xua tay bảo không sao… Ngước mặt nhìn Sesshoumaru, hắn cũng nhìn ta không phải đau đớn hắn nhận được mà là kinh ngạc lẫn tức giận
Có lẽ hắn không ngờ rằng ta và hắn sẽ có mối liên kết như vậy, tức giận vì để mình trong lúc tức giận làm việc thiếu kiềm chế, đây không phải tác phong của hắn
Magitsuhi như muốn hành hạ Sesshoumaru, gã xoáy sâu vào vết thương của hắn càng thêm nặng nề mà ta cũng cảm nhận được cơn đau đó như muốn ngất đi
Inuyasha chật vật với phân thân cơ thể gã, hắn cũng bị cuống lấy, những dây thịt tàn nhẫn đập hắn xuống đất rồi đưa lên cao rồi lại đập mạnh xuống đất, cả nhóm thật sự như chìm vào bất lực
Không thể dùng phí lại cốt, vì chặt đứt đồng thịt thì chúng sẽ nhân lên, Miroku không dùng được hang gió vì độc, Jaken và shippo à thôi bỏ đi họ còn đang run như cầy sấy kìa
Ta thì càng thảm, nhấc tay chân còn không nổi hướng chi là nhấc kiếm
Inuyasha đột nhiên sức mạnh bừng thoát, chém nát thứ vướng trên người mình, hắn đi đến đám thịt dồn lại một cục kia muốn cứu Sesshoumaru, Magitsuhi muốn nuốt lấy Sesshoumaru, nếu vậy khi thân thể này mà trở lại Naraku thì tên đó càng khó đối phó
Sesshoumaru… Ngươi tuyệt đối đừng có chuyện gì xảy ra, khó lắm mới được cùng nhau lâu dài ta không muốn có bất cứ chuyện gì xảy ra giữa ta và hắn nữa cả
” Tatsu cô đừng khóc, nước mắt không thích hợp cho sự kết thúc vĩ đại của thiếu gia Sesshoumaru đâu” Jaken nói một đằng mà lão hành động một nẽo, hắn giờ khóc như hai cái thác nước kìa
Ta chạm vào má… Quả là ta khóc…không được ta phải tin hắn không làm sao hết, hắn nếu có vấn đề gì không cứ vãn được… Ta cũng sẽ ảnh hưởng giống như vậy nhưng hiện tại ta không còn đau như vậy nữa…
Ta ngước nhìn lên, ánh sáng màu xanh lá mạnh mẽ từ trong đám bùi nhùi thịt đâm xuyên qua, cơ thể ta tuy không có sức nhưng cơn đau đã không còn… Yêu khí sơ nha gia tăng
Sesshoumaru hắn thành công thoát ra…hắn… Hắn…cánh tay trái của hắn mọc trở lại và có cái gì đó màu xanh rất chói… Ta không thấy được
Sesshoumaru cảm nhận được thứ hắn mất bao lâu nay đã trở lại và cả nguồn sức mạnh to lớn hắn cầm trên tay…
Toutosai xuất hiện… Hắn nghĩ hắn đã biết trên tay mình là gì rồi
Dưới sự ngỡ ngàng của mọi người, Sesshoumaru phát huy uy lực của cánh tay vừa trở lại của mình một kích đánh nát thân thể có ý muốn nuốt chửng mình
Magitsuhi đắc chí cười, cơ thể này dù có làm gì đi chăng nữa, chúng sẽ sống trở lại và quay về thể chủ, sẽ không bao giờ chết… Có điều gã chưa kịp huênh hoang xong đã nhìn thấy đám thịt không thể liên kết với nhau ngược lại, từng mảnh thân thể khi nối lại, lập tức tan thành vụn vỡ cho đến khi thành bụi
” Sao có thể!!!?!” Gã hoang mang nhìn lấy thân thể mình đang dần bị hủy hại, tùy không đau đớn nhưng không có cơ thể thì làm sao chiến đấu đây
” Cuối cùng nó cũng xuất hiện… Đó không phải là món quà cha ngươi để lại mà chính là thành kiếm của bản thân ngươi, Bạo Toái Nha” Toutosai từ trên cao quan sát, vì nghe được âm thanh của thành kiếm, lão liền nhanh chân tới
Bạo Thoái Nha, thành kiếm từ chính hắn
Sesshoumaru nhìn mục tiêu mình muốn tiêu diệt, nhanh chóng đem gã là đồ thử kiếm, gã biến mất tựa như làn khói và cả thực thể của hắn đã kịp chạy mất
Ta mau chóng lau mấy giọt nước mắt dư thừa trên mặt, chạy đến chỗ hắn
” Chàng không sao chứ?” Đã lâu rồi ta mới thấy cảnh hắn tả tơi thế này, tay áo rách nát, áo giáp thì tơi ta, mặt đầy vết bụi bận, nhìn còn thảm hơn Inuyasha rất nhiều
Sesshoumaru không trả lời… Nhíu mày lấy tay lau đi vết máu còn trên miệng ta, hắn thở dài, tuy rất nhẹ song ta ở gần nhất nên cảm nhận được, khẽ vỗ lưng trấn an ta thay câu trả lời
Jaken thì khỏi phải kể lại, lão sao khi thấy Sesshoumaru bình yên lại khóc càng dữ hơn, nói năng lung tung lộn xộn, có điều tạm vẫn hiểu được là lão tin tưởng hắn sẽ không sao này nọ
Shippo ở đằng sau trêu chọc, nhái lại lời lão nói ban nãy, sau đó được lãnh trận lửa từ gậy đầu người
“Sesshoumaru… Ngươi hãy đưa ta xem thanh kiếm của ngươi” Toutosai yêu cầu nhìn vũ khí mới của Sesshoumaru để cho lão đánh giá chất lượng của nó
Toutosai nhìn lên nhìn xuống một hồi, liền gật gù, vuốt chòm râu gầy ồm nói ” thực ra thành kiếm của ngươi đã có từ sớm, nó ở trong chính người của ngươi thôi có điều có chỉ xuất hiện khi ngươi đã thực sự đứng trên đôi chân của mình như một yêu quái mạnh”
Đây chính là thử thách Sesshoumaru nhận được từ cha hắn, ngày bây giờ hắn có lại cánh tay trái, có được thanh kiếm cho riêng mình chứng tỏ sức mạnh đã vượt qua cha hắn và hắn đã thoát khỏi nỗi ám ảnh của Thiết Toái nha