Hai người sau khi ở chung thì chi tiêu trong sinh hoạt hàng ngày đều trực tiếp trừ vào thẻ của Thẩm Trọng Thành, chút tiền lẻ này đối với anh chẳng đáng là bao, anh không muốn phân chia quá rõ ràng với Tạ Dư An, thế nhưng Tạ Dư An lần nào cũng không thích, muốn phải rõ ràng mới chịu nhưng Thẩm Trọng Thành vẫn mắt điếc tai ngơ không quan tâm, ngày hôm nay vất vả lắm mới cơ hội bắt được Tạ Dư An trêu chọc một trận thì làm sao có thể buông tha được?
Thẩm Trọng Thành ỷ vào việc Tạ Dư An muốn nhờ vả mà vừa nói vừa cúi đầu gặm lên bả vai trắng nõn mềm mại của cậu một cái, để lại một dấu hôn màu đỏ.
Tạ Dư An bởi vì có việc nhờ người ta cho nên để yên cho Thẩm Trọng Thành dê mình, sau đó lại chỉ vào số dư tài khoản trên wechat rồi nói “…. Em muốn phía sau nó có thêm số 0.”
Thẩm Trọng Thành nghe xong liền cười một tiếng, liếc mắt nhìn màn hình điện thoại của Tạ Dư An xong lại cố ý nói “Hửm? Nhưng đây không phải đã có một số 0 rồi sao? 952580 kìa.”
Tạ Dư An “….”
Số dư tài khoản trên wechat đúng là như thế, nó sẽ báo chính xác hai số lẻ phía sau dấu phẩy, cho nên Tạ Dư An bị nghẹn một chút, lại sửa thành “Ý em nói là thêm số 0 sau số 5 ấy.”
Thẩm Trọng Thành nhướn cao lông mày, líu lưỡi nói “…. ghê vậy, 952508 NDT?”
Tạ Dư An “….”
Cậu có nói là thêm số lẻ ở phía sau sao?!
Thẩm Trọng Thành sợ nói thêm gì thì lại ức hiếp người ta quá độc ác liền không đùa nữa, đem người ôm lấy ngã xuống giường rồi nói “Ngày mai anh bảo thư kí chuyển khoản cho em.”
“Được ạ.”
“Nhớ cho kĩ, tiền tiên như nào thì cuối cùng phải____”
“Phải còn dư lại chín mươi chín.”
“Ngoan lắm.”
Thẩm Trọng Thành nghe Tạ Dư An nói như vậy liền hài lòng hôn một cái trên đỉnh đầu cậu, tiếp đó cầm điện thoại chơi một lúc, lát sau lại đột nhiên chuyển cho Tạ Dư An 47419 NDT.
Tạ Dư An nhìn thông báo chuyển khoản là 47419 liền câm nín.
Thẩm Trọng Thành lại giục cậu “Mau lấy tiền đi.”
Tạ Dư An nghe vậy liền bấm xác nhận lấy tiền, sau đó nhìn số tiền trong tài khoản biến thành 999,999, Thẩm Trọng Thành lúc nhìn thấy mấy chữ số này mới vui vẻ, ôm lấy Tạ Dư An mà nói “Hôm nay đã đạt giới hạn chuyển khoản của anh rồi cho nên không chuyển được nhiều lắm, ngày mai anh sẽ chuyển tiếp cho em nha, ngủ ngon.”
Tạ Dư An muốn quỳ lạy độ mê tín của Thẩm Trọng Thành, thế nhưng bây giờ người này là bạn trai của cậu, cậungoại trừ chấp nhận thì có thể nói được cái gì?
Sau khi ghi hình cho 《Happy Weekly》thì thời gian quay bộ phim《 từng gặp nhau》cũng sẽ sớm bắt đầu trong tuần tới. Thực tế mà nói thì Tạ Dư An ngoại trừ lên lớp thì thời gian còn lại vô cùng rảnh rỗi, không có gì cần phải làm cả, càng không cần phải đến công ty.
Thế nhưng vừa sang hôm sau cậu lại nhận được điện thoại của Tất Đông Thụ, nói rằng giám đốc quản lí người đại diện Thụy Phong muốn gặp cậu, nhưng không nói rõ lí do là gì.
Thật ra không cần nói thì Tạ Dư An cũng đã đoán ra được, ngoại trừ việc của Kỳ Hiên thì còn có thể có chuyện gì?
Giám đốc quản lí người đại diện Thụy Phong tên là Quản Thuấn Giai, là người đại diện trụ cột cho nên dưới tay chỉ dẫn dắt ảnh đế ảnh hậu, Kỳ Hiên bây giờ chính là do cô mang theo, chuyện ở chương trình 《Happy Weekly》chắc hẳn đã bị công ty biết được, cho nên Quản Thuấn Giai mới muốn tìm cậu chỉnh một chút. Thế nhưng Tạ Dư An bây giờ hoàn toàn không quan tâm, Kỳ Hiên trước đây nói cậu chọc giận nhãn hàng lớn tính tình không tốt, nếu như cậu vẫn không làm như thế thật thì phải xin lỗi Kỳ Hiên rồi, hơn nữa bây giờ cứ để Kỳ Hiên hả hê thời gian đi, chờ mấy ngày nữa gã bị vả rát mặt mới sung sướng.
Đương nhiên là Tạ Dư An cũng không ngu đến nỗi trực tiếp nói là “không muốn đi” mà là nói rằng “Anh Đông, chờ khi tan học đã nhé, em còn phải đi học nữa.”
“Được.” Tất Đông Thụ cười cười, “Anh có thời khóa biểu của cậu rồi, không cần gửi wechat cho anh.”
“Vâng.” Tạ Dư An mím môi, lần đầu tiên cảm thấy vui vẻ khi được đến trường như thế, dù sao đi nữa thì cậu cũng không thể vì Kỳ Hiên mà trốn học được.
Tạ Dư An sáng nay có hai tiết, không tính là nhiều, thế nhưng đợi khi cậu đến được Thụy Phong thì đã mười hai giờ trưa, bây giờ chính là giờ cơm trưa nhưng Quản Thuấn Giao vẫn không thể tan làm mà ngồi ở trong phòng làm việc đợi Tạ Dư An.
“Như thế nào rồi?” Tạ Dư An tới công ty thì trả lại cho Tất Đông Thụ món thạch sữa mang theo từ trường học, “Có phải cô ta rất tức giận hay không?”
Tất Đông Thụ cười nói “Anh không biết nữa, chỉ thấy vẫn đang đợi trong phòng làm việc đấy, thế nhưng chắc cũng sẽ nhanh chóng tức điên lên thôi.”
“Vậy chúng ta đi chậm lại một chút.” Tạ Dư An nói, “Thạch sữa mà nóng quá là ăn không ngon.”
“Ha ha ha, chỉ có cậu là muốn làm chuyện càng tệ thôi.” Tất Đông Thụ nhận lấy thạch sữa, thế nhưng dù sao thì cũng đã đến Thụy Phong, vốn dọc theo đường đến công ty đã chậm lắm rồi, bây giờ đến công ty còn muốn ăn xong thạch sữa mới đi gặp cô ta thì có hơi quá đáng.
Cho nên khi Tất Đông Thụ cầm lấy thạch sữa liền mang Tạ Dư An đến phòng làm việc của Quản Thuấn Giai, lúc hai người đến mới phát hiện Bối Nghệ Hạm và người đại diện Thái Lâm đã ở đó, chỉ là vừa mới đẩy cửa vào đã bị mùi thuốc lá nồng nặc trong phòng xông đến mức sặc lên.
Cùng lúc đó, Tạ Dư An nghe được giọng nói bực mình của Bối Nghệ Hạm “Rốt cuộc đến khi nào tôi mới có thể đi ăn cơm hả?”
Quản Thuấn Giai giống như không nghe thấy cô nói gì, hít sâu một hơi sau đó nhìn Tạ Dư An và Tất Đông Thụ rồi nói “Được rồi, hiện tại mọi người đã đến đông đủ, tôi có một số việc muốn nói với các người một chút.”
“Bây giờ mới bắt đầu nói sao?” Bối Nghệ Hạm nhíu mày, trong tay còn kẹp điếu thuốc, hoàn toàn khác xa hình tượng cô gái đáng yêu ngày thường tạo nên, “Tôi tám giờ sáng nay đã tới đây đợi rồi đó.”
Tạ Dư An nghe vậy có chút kinh ngạc đưa mắt nhìn Bối Nghệ Hạm, nếu như cậu sớm biết Bối Nghệ Hạm cũng tới đây thì trên đường cũng sẽ không cố ý kéo dài thời gian để Quản Thuấn Giai đợi cậu thật lâu.
Mà Quản Thuấn Giai sau khi nghe câu oán trách của Bối Nghệ Hạm thì lạnh lùng cong môi, cố ý ngầm chỉ rõ “Vốn là có thể cho cô về sớm một chút, thế nhưng Tạ Dư An sáng nay phải “đi học” đó, chúng ta phải chờ cậu ấy tan học mới có thể bắt đầu nói chuyện.”
Quản Thuấn Giai nói như vậy Tạ Dư An liền hiểu, cậu không biết Bối Nghệ Hạm cũng ở chỗ này đợi là bởi vì cậu không biết Quản Thuấn Giai sẽ chờ cả hai đến mới bắt đầu dạy bảo, loại chuyện này có thể tách ra nói riêng thế nhưng cô ta lại không muốn, cứ phải chờ hai người cùng đến mới nói.
Tạ Dư An nghĩ cứ coi như cậu và Bối Nghệ Hạm chín giờ đến đây thì Quản Thuấn Giai cũng sẽ bắt hai người đợi đến mấy tiếng đồng hồ, đến khi kết thúc công việc lúc mười hai giờ mới bắt đầu nói chuyện, chỉ là Tạ Dư An phải đi học cho nên làm rối loạn kế hoạch của cô ta, cho nên sau đó liền biến thành Quản Thuấn Giai phải chờ cậu.
Thế nhưng Quản Thuấn Giai cũng sẽ không vì thế mà để Tạ Dư An tự do đối nghịch với mình, Bối Nghệ Hạm đến đây đợi đến ba tiếng đã không còn kiên nhẫn, cô ta cố ý nói như vậy là muốn sự tức giận của Bối Nghệ Hạm chuyển sang bên người của Tạ Dư An.
Tạ Dư An tuy rằng không thích Quản Thuấn Giai và Kỳ Hiên, thế nhưng Bối Nghệ Hạm đã giúp cậu, cho nên muốn chờ sau khi Quản Thuấn Giai nói xong sẽ đi xin lỗi Bối Nghệ Hạm.
Kết quả Bối Nghệ Hạm không chờ cậu mở miệng đã nói mấy câu rất kì lạ “Eo ôi chị Giai Gia, chị nói Tạ Dư An phải đi học chính là làm chính sự, không giống với em, sáng sớm đã mặc kệ chính sự mà được vinh dự mời đến chỗ này hút thuốc, em như vậy thật là vô dụng mà, thật là khiến người ta tức giận, lát nữa chị nhớ mắng em thật nhiều vào, đừng có mắng Dư An.”
Nói tới đây thì Tạ Dư An và Tất Đông Thụ đều nghe không hiểu Bối Nghệ Hạm rốt cuộc có ý gì.
Nhưng Thái Lâm và Quản Thuấn Giai đều nghe hiểu, Bối Nghệ hạm vốn không phải đang nói bản thân mà là đang chế giễu Quản Thuấn Giai, bởi vì cô ta đúng như sự suy đoán của Tạ Dư An, thậm chí có chút ác hơn đó là cố ý để Bối Nghệ Hạm đến đây lúc tám giờ, nhưng cô lại nói với Tất Đông Thụ mang Tạ Dư An đến phòng làm việc vào lúc chín giờ rưỡi.
Quản Thuấn Giai cố ý muốn Bối Nghệ Hạm đợi Tạ Dư An hơn một tiếng, dù sao thì Tạ Dư An và Kỳ Hiên trước đây đã từng ghi thù rồi, chương trình lần này xảy ra vấn đề chủ yếu vẫn là bởi vì Bối Nghệ Hạm đứng về phía Tạ Dư An.
Cho nên Bối Nghệ Hạm đã đến phòng làm việc từ sớm, sau đó bị Quản Thuấn Giai giữ ở phòng làm việc, Bối Nghệ hạm trước đây không có hút thuốc lá, thế nhưng Quản Thuấn Giai lại nghiện một cây, ở trong phòng làm việc còn cố ý hút nhả phì phèo, giống như là không thấy Bối Nghệ Hạm bị sặc mà liên tục ho khù khụ.
Bối Nghệ Hạm tuy rằng bình thường tính tình không tệ lắm, thế nhưng gặp phải thứ âm binh như này thì cũng sẽ phát cáu, sau khi nhịn được hai tiếng mà Quản Thuấn Giai vẫn cứ như trước không dừng lại liền ngoài cười nhưng trong không cười mà ké chút khói của cô ta, Quản Thuấn Giai cũng không có từ chối, vốn tính cho Bối Nghệ Hạm rít một hơi thôi nhưng ai biết được cô nàng lại chụp luôn điếu thuốc, sau đó bắt chéo chân trên sô pha hướng về phía Quản Thuấn Giai hút thuốc.
Quản Thuấn Giai bị Bối Nghệ Hạm móc mỉa thâm nho như vậy liền tức giận vô cùng, cô ta không trực tiếp mắng Bối Nghệ Hạm mà là đem lửa tạt qua bên người Thái Lâm “Thái Lâm, nhìn bộ dạng quỷ quái này của cô ta mà cô muốn mặc kệ à, nếu như bị phóng viên chụp được thì làm sao?”
Tính tình Thái Lâm vốn cũng không tốt, nếu như tính tình tốt một chút hoặc có đầu óc thì đã không đối xử với Bối Nghệ Hạm như vậy, cho nên khi nghe Quản Thuấn Giai trút giận lên cô ta thì liền không vui vẻ gì, tuy rằng giọng nói vẫn nhẹ nhàng nhưng có thể nghe ra ý giễu cợt “chị Giai Giai à, chỗ này là phòng làm việc của chị, ở đâu ra phóng viên? Nghệ Hạm ở nhà hay ở bên ngoài đều chưa bao giờ hút thuộc, trên người cô ấy cũng không có mang theo thuốc, điếu này vốn là mượn của chị mà.”
Trừ phi là Quản Thuấn Giai tự mình tung ra, nếu không thì có ai biết được Bối Nghệ Hạm ở chỗ này hút thuốc, mà nếu như Quản Thuấn Giai muốn tung ra thật thì chính là hủy đi nghệ sĩ của Thụy Phong, Bối Nghệ Hạm hiện tại đang có tiếng tăm, rất nhanh sẽ được liệt vào hàng ngũ tiểu hoa đán, quản lí cấp cao của Thụy Phong có thể để yên cho Quản Thuấn Giai làm như vậy sao?
Mà Bối Nghệ Hạm lại còn ở một bên cố ý quạt lửa cháy thêm, “chị Giai Giai ơi, thật là ngại quá, em hiện tại đang chuẩn bị cho vai diễn mới đó, cái vai Diệp Hàm Lộ trong phim《 từng gặp nhau 》chị có biết không? cô ta có chút biến thái, là em nhập diễn có chút sâu cho nên tạm thời không thể chuyển lại như bình thường được, em xin lỗi ạ.”
Bối Nghê Hạm gọi một tiếng “Chị Giai Giai~” nhão nhoẹt, giống như đang hát giọng cổ, người không biết nghe xong còn tưởng rằng cô đang gọi người yêu bé nhỏ của mình.
Tạ Dư An và Tất Đông Thụ tới đây đợi mười phút cũng không nghe ra một câu chính sự nào mà đều nghe ba người phụ nữ này tranh cãi với nhau vô cùng hấp dẫn, cả hai đều đang cố nhịn cười, thế nhưng cậu không nghiêm túc diễn ra bộ dạng đang nghiêm túc cho nên hình ảnh nhịn cười của cậu bị Quản Thuấn Giai phát hiện.
Quản Thuấn Giai vừa nhìn thấy đã suýt tức điên lên, cười lạnh một tiếng rồi nói “Nhập diễn quá sâu? Còn chưa bắt đầu quay mà đã ở đây diễn trước cho tôi xem à? Thế sao không đưa cái kĩ thuật diễn này đem lên sân khấu mà đi đấu tranh nội bộ, tôi thấy hai người cũng đừng có diễn 《 từng gặp nhau》 nữa, đỡ cho công ty phải vừa chùi đít vừa đút thịt cho thứ nuôi ong tay áo như hai người.” Cô ta quay đầu nhìn về phía Tạ Dư An, “Nếu như cậu đã thích học như vậy thì tiếp tục trở lại đi học đi, sau đó đi làm công nhân viên chức kiếm bát cơm ổn định mà ăn.”
Quản Thuấn Giai vừa nói xong thì Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm đều ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào cô ta.
Bởi vì những lời này của Quản Thuấn Giai rõ ràng có ý muốn đá Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm ra khỏi đoàn phim 《từng gặp nhau》, Thụy Phong quả thật chính là một trong những nhà đầu tư cho bộ phim này, thế nhưng vẫn còn những nhà đầu tư khác chứ không phải mỗi một Thụy Phong, thậm chí phía chiếm giữ đa số bộ phận cũng không phải bọn họ mà là công ty giải trí Ánh Quang.
Nếu như bộ phim《từng gặp nhau》do Thụy Phong độc quyền đầu tư thì Quản Thuấn Giai muốn làm như vậy cũng không phải là không được, chỉ có điều bên Thụy Phong trước khi bỏ vốn đầu tư đã được đạo diễn nhấn mạnh rằng không được đưa ra yêu cầu thay đổi diễn viên nào, vì thế nên dù cho Thẩm Trọng Thành có ghét cái người họ Vưu trong đoàn phim cỡ nào thì anh cũng không thể làm cái gì, lời này của Quản Thuấn Giai cũng chỉ đem ra dọa người ta được thôi.
Hơn nữa, ông chủ của Ánh Quang chính là bạn trai của cậu đấy, ngay cả khi cậu là người của Thụy Phong thì thế nào? Thụy Phong muốn thay đổi diễn viên thì Ánh Quang vẫn còn sờ sờ ra đấy nhé.
Vì vậy mà Tạ Dư An cong môi, hỏi lại Quản Thuấn Giai “Đấu tranh nội bộ? Tôi và Nghệ Hạm đấu tranh nội bộ sao? Nếu như tôi nhớ không lầm thì Kha Tài Cảnh là người của Nghệ Đông nhỉ? Kỳ Hiên giúp đỡ gã rốt cuộc là tại sao?”
Vấn đề này khiến Quản Thuấn Giai bị nghẹn vài giây, việc Kỳ Hiên và Kha Tài Cảnh là một cặp không phải bí mật gì, thậm chí Kỳ Hiên sau khi giúp đỡ Kha Tài Cảnh thì còn đưa Kha Tài Cảnh đi gặp nghệ sĩ ở công ty mình, quan hệ của hai người trong giới giải trí cũng gần như nửa kín nửa hở, mọi người đều hiểu trong lòng nhưng không nói ra mà thôi.
Cho nên Tạ Dư An thấy Quản Thuấn Giai trả lời không được liền cười nhạo nói “Ui cha, thật ngại quá, tôi lại quên mất hai người bọn họ mới là ngủ chung một ổ nệm, cơ mà nói như vậy thì chúng tôi lại càng không có đấu tranh nội bộ à nha.”
“Tạ Dư An!.”
Ở chung với Thẩm Trọng Thành một thời gian lâu như vậy, Tạ Dư An trong lúc vô tình đã bị Thẩm Trọng Thành nhiễm phải, há miệng liền diễn một đoạn kịch ngắn, Quản Thuấn Giai tức đến mức lồng ngực phập phồng liên tục, Tất Đông Thụ thấy thế mới làm bộ đi tới vỗ vỗ vai Tạ Dư An, ý bảo cậu bớt bớt một chút.
Thế nhưng Quản Thuấn Giai lại không có giống như Thái Lâm, cô không bị tức giận đến choáng váng đầu óc, cô nhìn dáng vẻ không hề sợ hãi gì của Tạ Dư An liền kịp phản ứng rằng có gì đó không đúng lắm____ Thái độ của Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm vô cùng ngông cuồng.
Bối Nghệ Hạm thì không nói rồi, bởi vì cô đã nghe thấy tin đồn rằng Bối Nghệ Hạm đã câu được Quách Thanh Tâm, cho nên lần này Ánh Quang mới rộng rãi nhường cho Thụy Phong một bát canh, thế nhưng Tạ Dư An thì thế nào?
Cậu ta là nghệ sĩ sắp hết hợp đồng, trước kia còn dính phải scandal như vậy, tuy rằng nhận được bộ phim mới có khả năng nổi tiếng, thế nhưng dù gì cũng chỉ là một vai nam ba, cậu ta có khả năng nổi tiếng thì cũng không thể nào một bước lên mây được,… ít nhất thì dù có nổi tiếng thế nào Tạ Dư An cũng không thể chống lại Kỳ Hiên, thậm chí là toàn bộ Thụy Phong.
Thế nhưng Tạ Dư An bây giờ lại không sợ Kỳ Hiên, cậu thậm chí còn chẳng hề che giấu sự khinh thường đối với Kỳ Hiên, dưới tình huống như thế này thì chỉ có ba trường hợp xảy ra___ thứ nhất là Tạ Dư An đã đồng ý để kim chủ bảo vệ cậu ta, thứ hai là trên tay Tạ Dư An có nhược điểm của Kỳ Hiên và Kha Tài Cảnh, trường hợp cuối cùng chính Tạ Dư An vẫn là đứa ngu dốt giống như trước kia. Trải qua cái sự việc đẩy Kha Tài Cảnh kia rồi mà Tạ Dư An cái gì cũng không hiểu thì Quản Thuấn Giai quả thật muốn quỳ lạy Tạ Dư An, có lẽ cậu ta kiếp trước đã cứu toàn bộ thế giới cho nên mới có thể nhiều lần chuyển nguy thành an như vậy.
Trường hợp thứ nhất không mấy khả quan, bởi vì nếu như có kim chủ thật thì đã sớm nâng đỡ cậu ta rồi, sẽ không để cho chương trình 《Happy Weekly》đối xử với Tạ Dư An như vậy.
Sau khi loại bỏ trường hợp thứ nhất và thứ ba thì chỉ còn lại loại cuối cùng, đó chính là trong tay của Tạ Dư An có nhược điểm của Kỳ Hiên và Kha Tài Cảnh.
Suy đoán này khiến cho Quản Thuấn Giai tỉnh táo trở lại trong nháy mắt, Kỳ Hiên và Kha Tài Cảnh lúc mới yêu không đặc biệt che giấu gì cho nên đã bị phóng viên chụp được cảnh hôn môi, bọn họ phải tốn mười triệu mua lại đống ảnh để đem chuyện này đè xuống, Tạ Dư An nếu như vô tình gặp hai người đang hẹn hò rồi chụp ảnh lại hay quay video gì đó thì….
Quản Thuấn Giao hít ngụm khí lạnh, cứng người đứng yên tại chỗ.
Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm còn thấy kì lạ là tại sao cô ta lại không nói gì, thế nhưng Tạ Dư An rất nhanh đã phản ứng kịp, chắc hẳn là thái độ của cậu bây giờ so với trước kia khác nhau hoàn toàn cho nên Quản Thuấn Giai đã nhận ra chút gì đó. Nhưng mà Tạ Dư An cũng không muốn tiếp tục giả vờ nữa, cái chương trình 《Happy Weekly》kia thật sự khiến cậu mệt mỏi, cậu nghĩ nếu chỉ biết nhịn nhục thì Kỳ Hiên và Kha Tài Cảnh sẽ luôn từng bước ép sát, đã nhịn rồi mà không được thì cũng không cần nhịn nữa, dù sao thì cậu cũng sẽ chạy khỏi Thụy Phong, sẵn bây giờ còn ở đây một thời gian ngắn thì sao lại không quậy banh một lần?
“Thái Lâm, Tất Đông Thụ, Bối Nghệ Hạm, các người ra ngoài trước đi.” Quản Thuấn Giai không muốn có quá nhiều người nghe được cô và Tạ Dư An nói chuyện, cho nên liền đuổi hết những người khác đi.
Bối Nghệ Hạm vừa diễn cho Tạ Dư An xem một đoạn kịch, hiện tại Tạ Dư An và Quản Thuấn Giai đối đầu, đoạn đối thoại lại còn có chiều sâu, cô còn đang hào hứng chuẩn bị xem kịch vui đây, sao có thể để cho Quản Thuấn Giai đuổi ra được? vì thế liền nói “Không được, chị Giai Giai còn chưa có mắng em mà, em phải đợi chị mắng em xong mới đi, em phạm phải tội quá nghiêm trọng, chị mà không nhảy dựng lên mắng em là em sẽ không đi.”
“Cô____!” Quản Thuấn Giai vỗ bàn một cái, lại tiếp tục đuổi Tất Đông Thụ và Thái Lâm, “Các người còn không mau đi?!”
Tất Đông Thụ và Thái Lâm không giống những nghệ sĩ như Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm, bọn họ còn phải dựa vào công ty để kiếm cơm, Tạ Dư An cũng lén nháy mắt ra hiệu cho Tất Đông Thụ, ý bảo anh mau đi đi, còn Bối Nghệ Hạm cuối cùng vẫn là mặt dày ở lại, dù sao thì Tạ Dư An và Quản Thuấn Giai một nam một nữ ở trong phòng, ai mà biết cô ta muốn làm chuyện gì?
Quản Thuấn Giai thấy thật sự không đuổi được Bối Nghệ Hạm liền bắt đầu hối hận vì đã đem cô giữ lại công ty, thế nhưng cô không biết trong tay của Tạ Dư An đang giữ thứ gì, cũng không biết lúc nào cậu ta sẽ tung ra, cô không thể để Kỳ Hiên bị hủy trong tay cô được, cho nên Quản Thuấn Giai không dám kéo dài mà hỏi Tạ Dư An “Tạ Dư An, trong tay cậu có phải… đang giữ thứ gì không?”
“Đúng vậy.” Tạ Dư An tuy rằng trong tay không có gì liên quan đến Kỳ Hiên và Kha Tài Cảnh, nhưng nếu Quản Thuấn Giai cho là có thì cậu cứ thoải mái mà nhận thôi, “Trong tay tôi có video, còn không phải chỉ một cái, tôi tính sẽ tung ra khi chương trình phát sóng, thế nào?”
_________ Quả nhiên là như vậy!
Quản Thuấn Giai nuốt nước miếng, sau đó nghiến răng nói thẳng “Những video đó không thể tung ra, cậu cũng biết mà.”
“Tôi không biết, dù sao thì tôi cũng sắp rời Thụy Phong rồi, tôi làm sao có thể biết được cái gì?” Tạ Dư An để lộ ra việc mình sẽ đi tìm chỗ khác tốt hơn, hiện tại Thụy Phong không thể khống chế được cậu nữa, “Tôi chỉ biết là hai người bọn họ thật sự yêu nhau, tôi là muốn giúp bọn họ thôi, để cho mọi người biết được bọn họ yêu nhau nhiều như thế nào.”
Bối Nghệ Hạm cũng hùa theo, ở một bên gây rối “Vậy thì phải nhanh lên chứ Dư An, nếu không chờ cậu rời Thụy Phong rồi thì công ty sẽ không mời cậu tới đám cưới bọn họ uống rượu mừng đâu.”
“Cậu muốn thế nào?” Quản Thuấn Giai tràn đầy lửa giận, thế nhưng cô cũng biết hiện tại không thể xả giận lên người Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm được, cho nên liền hỏi cậu, “Cậu muốn đòi tiền hay muốn cái gì? Video đó chúng tôi mua, muốn bao nhiêu cứ nói thẳng.”
Quản Thuấn Giai vốn chỉ nói suông thôi, muốn nhìn xem thử Tạ Dư An không có gì trong tay hay thật sự chính là nuôi ong tay áo, không thể chỉ vì lời nói của cậu ta mà không cần bằng chứng đã nói lung tung.
Nhưng Tạ Dư An lại hỏi cô “Tôi là muốn tiền sao? Tạ Dư An là loại người như vậy sao?” Tính ra thì, dáng vẻ Tạ Dư An lúc bình thường nhìn rất lạnh lùng, thế nhưng cậu thật thà ngay thẳng, tính tình của cậu như thế nào toàn bộ nghệ sĩ của Thụy Phong đều biết, “Tôi không lấy tiền, tôi chỉ muốn dễ thở.”
Tạ Dư An nói vậy tất nhiên là vì trên tay cậu thật sự không có video, cho nên cậu tiếp tục nói “Tôi cảm thấy Kha Tài Cảnh rất phiền phức, thế nhưng Kỳ Hiên lại hết lần này đến lần khác nói yêu thương với gã, hai người bọn họ yêu đương khiến tôi rất chướng mắt, thôi thì như vầy, tôi cũng không muốn tiền của các người, thứ sáu đó tôi sẽ chỉ tung video của Kha Tài Cảnh, không động đến Kỳ Hiên, cô thấy thế nào?”
Quản Thuấn Giai cười nhạt, nhìn cậu trình bày rồi nói “Trên tay cậu không có gì cả.”
Tạ Dư An cũng nhìn lại cô, ánh mắt nhàn nhạt “Cô chắc chắn chứ?”
Quản Thuấn Giai vẫn không thể xác định, loại chuyện như thế này thà giết lầm còn hơn bỏ sót, cho nên cô lập tức kéo ngăn bàn lấy ra bản hợp đồng, để cho Tạ Dư An kí tên “Cậu kí giấy đảm bảo đi, chỉ tung video của Kha Tài Cảnh, thế nào?”
“Tất nhiên là được, tôi đã nói là không đấu tranh nội bộ rồi mà.” Tạ Dư An cong môi nói, “Tôi rất biết điều, rất yêu công ty.”
Bối Nghệ Hạm che miệng nói “Tôi cũng vậy.”
Quản Thuấn Giai mặc kệ Bối Nghệ Hạm, lại hỏi Tạ Dư An “Cậu xác định là cái gì cũng không muốn?”
“Hôm đó đừng để cho Kỳ Hiên mua thủy quân bôi đen tôi là được, còn gã muốn tiếp tục bảo vệ Kha Tài Cảnh hay làm cái gì thì cứ để gã tự do.” Tạ Dư An thờ ơ mà nói, tính ra thì cậu vẫn muốn nhìn thử xem hôm đó sau khi video leo lên hot search thì Kỳ Hiên có còn đứng ra giúp đỡ Kha Tài Cảnh không, nếu như giúp thật thì Tạ Dư An liền ngưỡng mộ tình yêu của bọn họ.
Quản Thuấn Giai đồng ý rồi nói “Được, vậy cậu kí tên đi.”
Tạ Dư An bây giờ kí tên, về sau nếu như chuyện Kha Tài Cảnh và Kỳ Hiên bị tuôn ra mà tra lên đầu Tạ Dư An thì cậu phải chịu trách nhiệm, thế nhưng cậu không rảnh mà để ý đến chuyện tình cảm của bọn họ, vì thế nên không chút do dự kí tên mình lên bản hợp đồng.
Sau khi kí xong thì Tạ Dư An mới giống như chợt nhớ ra cái gì, hời hợt hỏi Quản Thuấn Giai “Chuyện này không cần hỏi thầy Kỳ sao?”
“Không cần.” Quản Thuấn Giai nói, bàn tay đang siết chặt hợp đồng của cô đều trở nên trắng bệt, “Cậu ta biết nên chọn thế nào.”
Tạ Dư An nghĩ lại thấy cũng đúng, Kỳ Hiên rốt cuộc có thái độ gì thì cứ chờ video được tung ra sẽ biết.
Quản Thuấn Giai hiện tại không muốn Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm lắc lư trước mặt cô cho nên nhắm mắt lại đuổi bọn họ đi “Tôi muốn đi ăn cơm, không tiễn.”
Bối Nghệ Hạm khẽ cười một cái, lại hỏi cô “chị Giai Giai ơi~ chị không mắng em sao?”
Quản Thuấn Giai ngồi ở trên ghế nhắm mắt lại, không có trả lời.
Bối Nghệ Hạm lúc này mới hát lên vài câu sau đó cùng Tạ Dư An đi khỏi phòng làm việc của Quản Thuấn Giai.
Tạ Dư An hỏi Bối Nghệ Hạm “Cô ta đã tức muốn điên rồi mà cô còn muốn chọc thêm vậy?”
“Để cho cô ta đi tìm chị Lâm trút giận đi.” Bối Nghệ Hạm dửng dưng như không, “Tôi là muốn xem bọn họ hận tôi nhưng phải nâng đỡ tôi.”