Khiêu Khích Mất Khống Chế, Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Cực Phẩm

Chương 4: Ngậm tối thiểu bốn lạng đường



Đêm tối như mực kéo tới, nhưng có một nơi tiếng nhộn nhịp, ồn ào luôn luôn không ngớt. Ở thành phố lớn phồn hoa, sầm uất này, ban đêm yên giấc của người này sẽ là “bình minh” hối hả của người kia.

“Lam Kham Vĩnh Lệ” là nơi của các chị em thuộc Lam Kham Chí Tôn, nơi của chị Hồng và một đám người mặt hoa da phấn đã được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Nghe nói quán bar chỉ tiếp đãi những vị khách đã hẹn trước, còn nữa, muốn đến nơi này phải làm hẹn trước đó mười ngày. Chi phí, chất lượng không hề thua kém những quán bar khác ở nước ngoài, vô số nhân vật lớn lưu luyến, thường xuyên lui tới đây để giải trí. Đồ nội thất bên trong cực kì xa xỉ, văn bằng cao quý được treo khắp nơi chứng tỏ đẳng cấp ở đây, nhìn vào có thể thấy được sự xa hoa phung phí có thừa.

Trong nhà vệ sinh nữ, Tô Lạp đang soi gương sửa sang lại đầu tóc. Mỗi một lần ra ngoài chơi cùng mấy người bạn học thì vào đêm đó, sẽ có một người đóng vai nhân vật chính và đeo lên một chiếc mặt nạ lấp lánh che khuất nửa mặt. Vừa trở về nước mấy ngày, bữa tiệc hôm nay chiếc mặt nạ đó đương nhiên rơi vào tay cô. Khóe miệng nhếch lên thành hình vòng cung, hài lòng với bộ dạng của mình lúc này. Cô xoay người bước vào gian phòng vệ sinh đầu tiên.

Vừa lúc cô đóng cửa phòng, cửa nhà vệ sinh liền mở ra, hai thân thể quấn chặt lấy nhau ập vào.

“Anh có khỏe không? Sao lâu quá không thấy tới! Người ta nhớ anh muốn chết, nghĩ muốn giữ anh thật chặt! Chưa cưng chiều đủ, tối nay cũng không cho phép đi! Nếu không người ta sẽ chết đây này!” Người phụ nữ gương mặt trang điểm lòe loẹt bĩu môi làm nũng, liếc mắt đưa tình, dáng người cao gầy không ngừng uốn éo, ánh mắt mê hoặc lòng người không rời khỏi cổ áo sơ mi của người đàn ông.

Tiếng nói nhão nhẹt kia truyền vào trong tai của Tô Lạp, không khỏi khiến cả người cô sởn gai óc. Trước kia đã nghe Duẫn Miên kể, những người phụ nữ ở đây có thể khiến xương cốt người ta nhũn ra quả không sai, giờ cô đã được kiểm chứng rồi. Giọng nói của người phụ nữ này thật là ngọt, ngậm lượng đường tuyệt đối là cao, tối thiểu bốn lạng.

Tô Lạp không nghe thấy tiếng đàn ông, nhưng rõ ràng dưới tình huống này, bên cạnh nhất định có đàn ông. Cô không dám tùy tiện bước ra, liền ở lại trong phòng vệ sinh chờ bọn họ đi ra ngoài.

Trước bồn rửa tay, đôi mắt xinh đẹp của cô ta mơ màng ngước nhìn gương mặt đầy quyến rũ, mị hoặc của người đàn ông, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua bả vai to lớn, men theo cổ áo sơ mi trượt xuống, luồn tay vào trong lồng ngực rắn chắc.

“Không thành thật,” người đàn ông chẳng hề thương tiếc bắt lấy bộ ngực cao vút. Quả thật những người phụ nữ này đều cùng một dạng, bóp còn thấy đau, thực chẳng khơi dậy nổi dục vọng bên dưới của anh, cực kì nhàm chán.

# đã che giấu #

“Ư…………”

# đã che giấu #

Ngắm nhìn người phụ nữ phóng đãng trước mặt, đầu tóc xốc xếch của cô ta càng làm tăng thêm sự quyến rũ, khiến anh không khỏi phát ra tiếng cười châm chọc. Bàn tay không chút do dự tuột váy của cô ta xuống, thân thể trắng như tuyết liền hiện ra ngay trước mắt.

# đã che giấu #

“Hôm nay là lần đầu tiên cho anh!”

Lồng ngực hừng hực lửa nóng của anh dán sát vào thân thể trần truồng, nhưng phái nam mạnh mẽ bên dưới chưa vội tấn công mà chần chừ, đùa giỡn bên ngoài hoa kính, cảm nhận những xúc cảm ướt át.

“Người ta muốn! Người ta muốn! Nhanh lên một chút!” Cô ta đưa tay tìm kiếm vật nam tính mạnh mẽ của anh, nhẹ nhàng xoa nắn.

Anh vội vã lấy tay giữ chặt eo cô ta, dồn ép vào vách tường, đẩy ham muốn lên đến cao trào, hơi thở dồn dập hòa quyện vào nhau. Tuy là ở trong hoàn cảnh như vậy, nhưng gương mặt lạnh lùng của anh không hề biến sắc, thể hiện nét kiêu ngạo bẩm sinh.

Hai đường cong hoàn mĩ vừa khít nhau, lúc này quần áo có hơi xốc xếch nhưng như thế mới càng thêm quyến rũ chết người. Bàn tay anh khẽ vuốt ve hai chân thon dài của cô ta, lúc đang chuẩn bị tiến vào………….


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.