— ———Đại lục Huyền Vũ—- ——–
Tại Lam Dực quốc cùng lúc đó có một hiện tượng kì lạ xảy ra khiến người dân không khỏi cảm thấy sợ hãi. Các cường giả đều đồng loạt nhìn lên trời, trong lòng dâng lên một cỗ cảm xúc khó tả.
Bầu trời trong xanh lúc này đã được bao phủ bởi một tầng mây đen dày đặc. Đùng… Đoàng… Một loạt tiếng sấm nhức óc cùng với những tiếng gào thét của sét liên tiếp vang lên như muốn khiến cả bầu trời nổ tung. Gió rít lên từng hồi, cây cối lay động dữ dội. Trong các sâm lâm chúng ma thú đều không tự chủ được mà run rẩy, đồng loạt quỳ rạp xuống đất như đang cúi mình trước vương giả.
Sau một khắc* từ trong mây đen xuất hiện một đạo lưu quang màu lam nhạt. Chưa đầy một giây nó lập tức hướng về một phía bên trong Lam Dực quốc mà bay tới. Không biết rốt cuộc là đã bay bao xa và bay đến chỗ nào nhưng đạo lưu quang lại đột nhiên biến mất tại một căn biệt viện nhỏ.
*1 khắc=15 phút.
——— —————— —————
“Đau… “
Phù La nhíu mày, cơ thể đau đớn. Nếu là người thường thì chỉ sợ đã không chịu được mà tự sát rồi, bất quá nàng là ai cơ chứ? Những loại đau đớn đến tận xương tận tủy nàng đều đã chịu qua, hiện tại như vậy cũng là bình thường.
“Tại sao lại cảm thấy đau như vậy? Ta chẳng phải đã chết rồi sao? “
Phù La nhíu nhíu mày suy ngẫm.
“Nếu không có ta thì chỉ sợ ngươi đã sớm hồn phi phách tán rồi. “ Giọng nói nam nhân khi nãy lại một lần nữa vang lên.
Phù La hoài nghi:
“Ngươi là ai? “
“Ta là ai cần phải nói với ngươi sao? “Hắn lạnh giọng đáp.
Phù La bĩu môi nhún vai, không nói thì thôi, nàng cũng chẳng quan tâm. Dường như nam nhân nọ cảm thấy có chút chột dạ, liền ho khan vài tiếng, hờ hững nói:
“Mạc Hàn Phong.”
Hửm? À, ra là tên của hắn. Ngừng lại một lúc, Phù La cẩn trọng suy nghĩ về hoàn cảnh hiện tại của mình. Ừm, rơi xuống vách núi mà chưa chết…chả lẽ…nàng xuyên không?!
“Này, ngươi đưa ta xuyên không sao? “Nàng khó tin hỏi Mạc Hàn Phong.
Hắn không hiểu lắm ý nghĩa của từ “xuyên không” trong lời nàng nói nhưng lại theo phản xạ đáp lại: “Ừ. “
Này này! Cái này thật phi khoa học mà! Xuyên không không phải chỉ có trong tiểu thuyết thôi sao? Mấy kẻ học giả đúng là không đáng tin mà!
Gạt ý nghĩ đó sang một bên, Phù La cố gắng mở đôi mắt nặng trĩu ra, ánh sáng lập tức tràn vào khiến nàng nhíu mày. Còn chưa kịp quan sát xung quanh vài lượt,nàng lại đột nhiên cảm thấy có một cỗ thông tin xa lạ truyền vào đầu mình.
Nơi đây được gọi là Đại lục Huyền Vũ cùng Trái Đất không khác là bao. Nơi này lấy lẽ sống là cường giả vi tôn, kẻ mạnh có quyền. Mà trong thiên địa tồn tại một loại linh khí kì lạ được gọi là huyền lực, người dân có thể hấp thu nó để nâng cao thực lực. Ngoài ra còn có nhiều lĩnh vực tu luyện như Ma pháp sư, Chiến sĩ, Luyện đan sư,…
Ma Pháp sư là một trong những chức nghiệp phổ biến tại Đại lục Huyền Vũ nhưng số ma pháp sư đạt được cấp bậc cao thì lại ít đến đáng thương.Những người tu luyện lĩnh vực này là những kẻ được thiên địa chấp nhận và được ban cho nguyên tố tu luyện. Tùy theo từng người mà số nguyên tố nhận được khác nhau, phần lớn chỉ có một loại. Ma pháp sư không ngừng hấp thu huyền lực để nâng cao tu vi, thời gian đột phá nhanh hay chậm thì còn phụ thuộc vào thiên phú bẩm sinh. Ma pháp sư công kích bằng các loại ma pháp của nguyên tố mà họ sở hữu.
Chiến sĩ cũng là một trong những chức nghiệp phổ biến, số người là chiến sĩ còn nhiều hơn gấp nhiều lần so với Ma pháp sư. Khác với Ma pháp sư, chiến sĩ không hấp thu huyền lực mà dựa vào sức bền và tốc độ để thăng cấp. Trong nhiều trận chiến, chiến sĩ sẽ công kích bằng nhiều loại vũ khí và kĩ năng của bản thân. Nhưng trong trường hợp sử dụng chiến kĩ chiến sĩ cũng cần một lượng huyền lực nhất định, chiến kĩ mạnh hay yếu cũng phải phụ thuộc vào cấp bậc của chiến kĩ, chia theo thứ tự từ lớn đến nhỏ là:Thiên, Điạ, Huyền, Hoàng.
So với hai chức nghiệp này thì Luyện đan sư và Triệu hồi sư lại muốn hiếm hơn.
Đối với Luyện đan sư, trong vạn người may mắn mới xuất hiện một người có thiên phú nhưng cũng chưa chắc đã cao. Tại Đại lục Huyền Vũ Luyện đan sư rất quan trọng vì họ có khả năng luyện chế ra đan dược- thứ thuốc thần kì với nhiều tác dụng khác nhau. Thân phận của Luyện đan sư được coi là rất cao quý đến ngay cả hoàng đế cũng phải nhường vài phần. Vì vậy không ai dám đắc tội với những người của chức nghiệp này.
So với Luyện đan sư thì Triệu hồi sư lại càng hiếm có và cao quý hơn, số lượng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Bọn họ có thể dựa trên tu vi của mình để kí khế ước với ma thú. Ma thú sau khi kí khế ước liền trở thành thú sủng. Tuy nhiên có hai điều kiện bắt buộc là Triệu hồi sư chỉ có thể kí khế ước với ma thú có tu vi thấp hơn mình và đồng dạng hệ nguyên tố với bản thân. Chính vì vậy mà lực chiến đấu của Triệu hồi sư mạnh hơn hẳn so với những người khác, chỉ cần ma thú thuộc chủng tộc mạnh mẽ thì tự khắc chủ nhân cũng sẽ không kém.
____________________________________