Hàng Trí Nữ Phụ, Online Chờ Chết

Chương 26: Nữ Phụ Ác Độc Điên Cuồng Yêu (8)



Nghe nói Diệp Vi với Chung Thận làm trò ầm ĩ cực lớn trước mặt trưởng bối hai nhà, lần này nháo đến đặc biệt nghiêm trọng, suốt đêm Diệp Vi được đưa đến bệnh viện, Chung Thận cũng bị cha đánh cho bị thương.

Không chỉ có như thế, ngay cả thiệp mời vốn chuẩn bị đưa ra ngoài cũng đều thu lại hết, ngày kết hôn trì hoãn không thời hạn.

Nhưng mà nhìn vào tình hình thực tế của buổi tối ngày hôm đó, hôn lễ này này làm hay không làm đến này vẫn còn là một dấu chấm hỏi.

“Lúc trước hai người đó còn thân mật khiêu vũ làm trò trước mặt nhiều người như vậy, bác bỏ tin đồn ly hôn, làm sao lại ồn ào đến mức sẽ không kết hôn? Lần này là bởi vì cái gì?”

“Nghe nói vẫn là bởi vì việc Chung Thận có quan hệ mập mờ với nhân viên nữ ở công ty kia, Diệp Vi không chịu nổi, lén lút cho người đối phó nữ nhân viên kia còn muốn đem người ta đuổi đi, ai ngờ bị Chung Thận phát hiện, Chung Thận trách móc Diệp Vi quá mức ác độc, hai người vì thế mà ầm ĩ một trận lớn.”

“Không phải nói nhân viên nữ kia đã bị Diệp Vi đuổi đi rồi sao?”

“Đi là đi rồi, nhưng mà lại được chính Chung Thận tự thân đi mời trở về, cho nên Diệp Vi mới có thể tức giận đến mức tái phát bệnh tim đó.”

“Không phải chứ?! Vậy mà Chung Thận lại tự mình đi mời? Những nhân viên thiên tài làm việc ở Chung thị chỉ sợ cũng chưa được đối xử như này đi, mặt mũi của vị nhân viên nữ này thật đúng là lớn a, vẫn là có gì đó tài giỏi hơn người sao?”

“Cũng chưa chắc nha, người tài giỏi hơn người lại từng đến quán cà phê làm công? Nếu thật sự là thiên tài, cô ta vừa rời khỏi Chung thị thì các công ty lớn cho dù đoạt vỡ đầu cũng sẽ đem cô ta cướp được tới tay, đến nỗi một bên kiêm chức một bên chờ thông báo phỏng vấn chờ chứ?”

“Vậy……”

“A, công phu câu dẫn người lợi hại.”

Ở trong vòng bọn họ tuy rằng tiểu tam là thứ rất bình thường, tin tức con riêng tìm tới cửa tranh gia sản cũng không ít, thấy nhiều cũng sẽ tập mãi thành thói quen, không thấy được nhiều thì sẽ kinh ngạc, nhưng rốt cuộc cũng là thứ không ra gì, làm người vô liêm sỉ, chắc chắn là vô cùng chướng mắt.

Thẩm Oánh Oánh ở trong mắt các cô không khác gì một người phụ nữ ái mộ hư vinh chỉ biết đi quyến rũ người khác.

Trương Khả Hân nghe thấy nhóm tỷ muội bàn tán như vậy, nhịn không được cười cười nói: “Tôi đã thấy Thẩm Oánh Oánh, xác thật thấy có chút thủ đoạn, đặc biệt là công phu làm bộ làm tịch kia, thật sự là vô cùng xuất sắc. Nếu các người gặp phải cô ta, cũng nên cẩn thận.”

Nhóm tỷ muội không cho là đúng, “Cô ta nhiều nhất chỉ là đi lừa gạt đàn ông, chúng em cũng sẽ không chạm tới cô ta.”

Nói cũng phải, cô ta giả bộ vừa thanh thuần, lại vô tội, cũng là thủ đoạn đối phó với đàn ông, đối với phụ nữ như các cô có lợi ích gì.

Trương Khả Hân nói: “Có thể lừa được đàn ông là được, em nhìn Diệp Vi đi, đó chính là kết cục.”

Nhóm tỷ muội trầm mặc trong chốc lát, hỏi: “Khả Hân tỷ, thủ đoạn của người phụ nữ Thẩm Oánh Oánh này xác thật rất lợi hại, Diệp Vi ở trong tay cô ta cũng bị vu oan cho lăn lộn mấy vòng, chị nói xem cuối cùng Chung Thận có thể thật sự bị Thẩm Oánh Oánh câu đi hay không?”

Vừa nói như vậy, Trương Khả Hân liền không cười nổi, tuy rằng vui với việc nhìn Diệp Vi bị chê cười, nhưng không nghĩ sẽ để cho mưu kế của Thẩm Oánh Oánh thực hiện được, “Thẩm Oánh Oánh muốn thượng vị thành công ngược lại sẽ không đơn giản như vậy, ngay cả khi Chung Thận sẵn lòng, cũng phải nhìn xem bá phụ bá mẫu có sẵn lòng hay không!”

“Đúng vậy, Chung gia khẳng định sẽ không để cho Chung Thận cưới người phụ nữ như Thẩm Oánh Oánh vào cửa.”

“Nếu là thật sự cưới, vậy mới là trò cười đi.”

“Đời này Thẩm Oánh Oánh cũng đừng nghĩ đến gả cho Cung Thận tiến vào Chung gia, tuy rằng cô ta lợi hại, cuối cùng cũng không ra gì.”

Tâm tình Trương Khả Hân càng tốt hơn, còn chuẩn bị đi tới bệnh viện hỏi thăm Diệp Vi, khó được cơ hội nhìn Diệp Vi bị chê cười cô ta cũng sẽ không bỏ lỡ.

Nhưng mà cô ta vốn cho rằng lấy bản tính kiêu ngạo như Diệp Vi khẳng định sẽ không muốn thấy cô ta, nào biết Diệp Vi vậy mà một chút cũng không sợ, thật sự gặp cô ta, thái độ còn tốt đến quỷ dị…… Không tốt, khẳng định kỹ nữ tâm cơ này lại đang ấp ủ mưu kế gì!

Tư tưởng muốn xem kịch vui của Trương Khả Hân nháy mắt không còn, lập tức tiến vào trạng thái đề phòng, cô ta giả bộ cười rộ lên, lời nói còn thấu tình đạt lý (*) vô cùng: “Nghe nói thân thể của cô lại không tốt, cho nên đặc biệt tới đây nhìn xem, sao lại thế này a, cô cần phải bảo vệ thân thể chứ, bằng không lấy đâu ra sức lực để kết hôn a.”

(*) Thấu tình đạt lý: Thoả đáng cả về lí lẽ lẫn tình cảm (hợp với lẽ phải, thuận với lòng người)

Diệp Vi nói: “Cái này còn muốn phải cảm ơn cô, cảm ơn cô đã lo cho thân thể của tôi, để tôi cũng không cần hao tổn sức lực tới làm hôn lễ.”

Trương Khả Hân sửng sốt một chút, ánh mắt nhìn Diệp Vi có chút kinh ngạc, cô ta nghi ngờ nói: “Sao lại thế này, không làm hôn lễ? Thật sự cô từ bỏ được Chung Thận?”

Diệp Vi nằm ở trên giường bệnh, khó có được cô không trang điểm tinh xảo xinh đẹp, lộ ra khuôn mặt tái nhợt không hề có huyết sắc, lần đầu tiên Trương Khả Hân phát hiện ra Diệp Vi không có tầng che dấu, thoạt nhìn vậy mà phi thường yếu ớt, giống như là bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất ở trên đời này, nhưng cô ta lại nhớ rõ một Diệp Vi kiêu ngạo bướng bỉnh, một Diệp Vi luôn đối nghịch với cô ta, một Diệp Vi cho dù trái tim đau đến mức phải uống thuốc cũng muốn cô chết tôi sống với cô ta.

“Chung Thận là của tôi, nếu tôi không đoạt được, ai cũng đừng nghĩ đến muốn đoạt được.”

Lời nói quá mức âm trầm làm Trương Khả Hân bỗng chốc thoát ra từ cái loại cảm giác kỳ quái vừa rồi, Diệp Vi trước mắt yếu ớt chỗ nào chứ? Cô vẫn là một Diệp Vi diễu võ dương oai, kiêu căng tùy hứng như cũ.

Trương Khả Hân lạnh lùng cười một tiếng, để lộ ra vẻ chế giễu ngầm mỉa mai nói: “Cô cứ ở chỗ này buông lời hung ác với tôi, chi bằng có bản lĩnh cô đi đem Chung Thận cướp về a, cô đường đường là đại tiểu thư Diệp gia, gia thế hiển hách, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, làm sao có thể không so được với một nha đầu thúi không có gì chứ?”

Diệp Vi cũng cười: “Cô cũng có khác gì tôi? Tốt xấu gì tôi cũng còn từng có hôn ước với Chung Thận, còn cô, theo đuổi Chung Thận nhiều năm như vậy, cô ở trong mắt hắn ngay cả bạn bè cũng không tính đi, nghĩ lại xem a, Thẩm Oánh Oánh người ta chỉ là rời khỏi Chung thị ra ngoài tìm việc khác hắn cũng không nhịn được đuổi theo, cô xem cô xuất ngoại lâu như vậy, hắn từng hỏi thăm qua một câu chưa?”

Trương Khả Hân bị nói trúng tâm tư, cắn chặt răng nói: “Hừ, cũng không gặp người như cô có hôn ước mà lại trở thành vật hy sinh a, cô lợi hại, nhưng thật ra đừng để cho miếng thịt đến miệng rồi còn bay đi!”

Diệp Vi nhìn nhìn bộ dáng tức muốn hộc máu của Trương Khả Hân, lạnh giọng nói: “Chúng ta hợp tác đi.”

Trương Khả Hân: “……?”

Trương Khả Hân không dám tin tưởng nói: “Hợp tác? Cô nói muốn hợp tác với tôi?”

Diệp Vi: “Không sai, chúng ta hợp tác. Tôi biết, cô cũng là thật sự thích Chung Thận, năm đó Chung gia xảy ra chuyện, cô đi cầu xin người trong nhà hỗ trợ, chỉ là cha của cô không muốn trêu chọc thị phi, càng không muốn nhúng tay vào mâu thuẫn ở bên trong của Chung gia, cho nên không có đáp ứng cô đúng không? Cô còn vì thế mà ở nhà nháo tuyệt thực, đáng tiếc cuối cùng vẫn kém một bước, ngược lại tiện nghi cho tôi. Năm đó cô xuất ngoại, một là bởi vì tôi đính hôn với Chung Thận làm cho cô chết tâm, hai là tức giận vì sao cha cô không giúp cô, nếu giúp cô, có lẽ người đính hôn với Chung Thận chính là cô. Bởi vì cô biết, Chung Thận sẽ đồng ý đính hôn với tôi, không phải bởi vì thích. Cô kém một bước, liền có thể là vị hôn thê của Chung Thận.”

Trương Khả Hân trầm mặc một lát, cười lạnh nói: “Cho nên? Việc này càng chứng minh chúng ta là kẻ địch không phải sao, vì sao cô lại muốn tôi hợp tác với cô?”

Diệp Vi cong cong môi, nói: “Bởi vì tôi không cam lòng, chẳng lẽ cô cam tâm nhìn Chung Thận với người phụ nữ như Thẩm Oánh Oánh yêu thương lẫn nhau sao?”

Cô ta không cam lòng, cô ta quá không cam lòng.

Thẩm Oánh Oánh, một là không gia thế, hai là không tài ba, ba là không xinh đẹp, một người phụ nữ tồi tệ như thế, dựa vào cái gì có thể được Chung Thận đối xử đặc biệt? Dựa vào cái gì cô ta có thể làm cho Chung Thận thích mình? Thậm chí cô ta cũng không biết một người từ trước đến này biết kiềm chế mạnh mẽ như Chung Thận làm sao có thể đối xử đặc biệt với một mình Thẩm Oánh Oánh, vì cái gì hắn sẽ thích Thẩm Oánh Oánh? Chẳng lẽ hắn thích loại phụ nữ tồi tệ giống như Thẩm Oánh Oánh này sao? Nếu là sớm biết như thế thì cô ta cũng có thể hy sinh một chút, cô gắng diễn một chút……

Diệp Vi vươn tay: “Chúng ta hợp tác vui vẻ.”

Trương Khả Hân đẩy bàn tay của cô ra: “Tôi chưa có đáp ứng muốn hợp tác với cô.”

Đồ kỹ nữ tâm Diệp Vi này cũng không phải đèn cạn dầu, giáo huấn lần trước còn rõ ràng trước mắt, lần này không chắc là cô ta lại có thể tự hạ thấp mình.

Diệp Vi nói: “Tôi có rất nhiều ảnh chụp, chứng minh Chung Thận với Thẩm Oánh Oánh ở một chỗ thân mật với nhau, muốn nhìn không?”

Trương Khả Hân: “……” Muốn.

……

Tuy rằng Trương Khả Hân đã sớm nghe nói Chung Thận với Thẩm Oánh Oánh thường xuyên hẹn hò ở trên sân thượng, nhưng hôm nay nhìn thấy ảnh chụp thật sự, thấy một Chung Thận người mà cô ta sùng bái thích nửa đời người, một Chung Thận mà ngay cả khi cô ta mặt dày mày dạn cũng không muốn nói nhiều với cô ta nửa lời, vậy mà lại sóng vai đứng chung một chỗ với cái nha đầu chết tiệt Thẩm Oánh Oánh kia, chỉ là nhìn một cái, cô ta đã tức giận đến khí huyết cuồn cuộn, hiện tại hận không thể xông lên đem nha đầu chết tiệt Thẩm Oánh Oánh kia xé thành mảnh nhỏ.

“Tôi không biết rốt cuộc Thẩm Oánh Oánh rót cho Chung Thận ** canh (nguyên cv) gì, vậy mà Chung Thận lại đối xử với cô ta như vậy! A, chẳng lẽ là bởi vì không có gặp qua người phụ nữ nào tồi tệ giống như Thẩm Oánh Oánh sao? Diễn giống như phim thần tượng, ngốc nghếch, đần độn, cái loại phụ nữ tự nắm nắm tay mình cổ vũ cho bản thân sao?”

“Oa, cô ta cũng thật đặc biệt đó, làm thế nào sẽ có người phụ nữ luôn nỗ lực vĩnh viễn sẽ không từ bỏ như vậy? Cô ta làm sao có thể kiên cường dũng cảm như vậy chứ?” Trương Khả Hân khoa trương nói, một phen ném ảnh chụp, “Mẹ nó, cái này đều là cái quái gì đây!”

Cô ta nhìn Diệp Vi thảnh thơi nằm ở đó ăn nho để ở đầu giường, nói: “Làm sao mà cô không tức giận?”

Diệp Vi nói: “Ngày nào tôi cũng nhìn, nhìn nhiều, cũng thành thói quen. Muốn tôi cho cô mấy tấm hay không, đừng khách khí, dù sao cũng nhiều như vậy, cô cầm đi nhìn nhiều hơn một chút, nếu là mỗi lần đều kích động như vậy, còn làm việc lớn như thế nào đây?”

Trương Khả Hân: “……”:)

“Tôi có nên phải cảm ơn cô hay không a?”

Diệp Vi xua xua tay nói: “Không cần khách khí, hiện giờ chúng ta đang hợp tác, cũng là đồng nghiệp, hẳn là nên giúp đỡ lần nhau, như vậy việc lớn mới có thể hoàn thành.”

Mắt Trương Khả Hân trợn trắng: “Cô chuẩn bị làm như thế nào? Thủ đoạn lúc trước của cô đều thất bại, không đem Thẩm Oánh Oánh đuổi đi, ngược lại làm cho quan hệ của cô ta với Chung Thận càng ngày càng chặt chẽ, Chung Thận đã để ý cô ta, bất kể làm như thế nào, chỉ cần có Chung Thận ở đó, ngay cả khi Thẩm Oánh Oánh cái gì cũng không làm, cô ta cũng sẽ không thua.”

Diệp Vi phun ra hạt quả nho, nói: “Vì sao tôi sẽ thua? Bởi vì người tôi đối phó lúc trước chính là Thẩm Oánh Oánh.”

Trương Khả Hân nói: “Hiện tại người cô đối phó cũng là Thẩm Oánh Oánh.”

Diệp Vi vươn một ngón trỏ ra lắc lắc: “Cô sai rồi, hiện tại là chúng ta cùng nhau đối phó Thẩm Oánh Oánh với Chung Thận.”

Trương Khả Hân kinh ngạc: “Cô muốn đối phó Chung Thận?”

Đột nhiên Diệp Vi nhìn Trương Khả Hân giống như nhìn một cái ngốc tử, bắt đầu hoài nghi đối tượng hợp tác với mình rốt cuộc có được hay không, quên đi, dù sao cũng không thể đem hy vọng gửi gắm lên trên người khác, tất cả là phải dựa vào bản thân.

Trương Khả Hân cảm thấy Diệp Vi mới là cái ngốc tử: “Trước không nói sự nghiệp của Chung gia vô cùng lớn, lại nói đến Chung Thận, người như hắn có bao nhiêu thông minh cô không phải không biết, cô muốn đối phó hắn? Làm sao cô có thể đối phó hắn? Cô xem ai ở trong tay Chung Thận mà có chỗ tốt nào không?”

Diệp Vi lại một lần nữa nhấn mạnh: “Là chúng ta.”

Mắt Trương Khả Hân trợn trắng: “Được, cô nói đói, cô tính toán làm như thế nào. Nếu cô không có một kế hoạch tốt, tôi đây có quyền cự tuyệt hợp tác với cô.”

Diệp Vi nhướng mày cười, cầm ảnh chụp quơ quơ: “Việc này phải yêu cầu Trương đại tiểu thư cô giúp đỡ.”

“Cô muốn lợi dụng những ảnh chụp này?”

“Không sai, tôi muốn cho Chung Thận thân bại danh liệt.”

Trương Khả Hân nhìn vẻ mặt âm hiểm của Diệp Vi, vừa rồi cô ta vậy mà lại cảm thấy người phụ nữ này yếu ớt, quả nhiên đầu óc cô ta hư rớt rồi.

Đang nói, có người tới gõ cửa, cùng với tiếng đập cửa, “Diệp Vi, là tôi.”

Vậy mà lại là Chung Thận.

Trương Khả Hân thiếu chút nữa nhảy dựng lên, đè thấp âm thanh nhỏ giọng nói: “Làm sao Chung Thận lại tới?”

Diệp Vi nâng nâng mí mắt: “Có cái gì kinh ngạc, hắn tức giận vì vị hôn thê của mình tái phát bệnh tim nằm viện, đến xem như thế nào?”

“Vậy hiện tại phải làm sao bây giờ? Tôi có phải nên trốn đi hay không a?” Sự việc cô ta liên thủ với Diệp Vi không thể bị phát hiện đi? Cô ta trực tiếp chạy vào WC ẩn nấp.

Diệp Vi: “……” Thật sự là cô ta cho rằng bản thân đang diễn điệp viên chiến tranh gì sao?

Chung Thận còn đứng ở ngoài cửa: “Diệp Vi, tôi vào đây.”

Nói, hắn đã đẩy cửa phòng ra, Diệp Vi nâng nâng mí mắt, nói: “Chung tổng tìm tôi có việc?”

Giọng điệu cũng không tốt chút nào.

Chung Thận: “……”

Hắn nhìn Diệp Vi nằm ở trên giường, sắc mặt của cô tái nhợt, vẻ mặt lại cực kỳ lạnh nhạt, chỉ có khóe mắt mang theo một tia mỉa mai, thoạt nhìn có chút không cam lòng, còn có loại nặng nề đau khổ, “Thân thể khá hơn chút nào không? Còn có nơi nào không thoải mái hay không?”

Diệp Vi: “Cảm ơn Chung tổng quan tâm, tôi còn sống đây, không bị các người làm cho tức chết, xem như may mắn.”

Trong lòng Chung Thận nổi lên vị chát, hắn nhíu mày, khuôn mặt lạnh băng có chút khác thường: “Tôi, thật xin lỗi, chuyện này là do tôi xử lý không đúng.”

Diệp Vi cười nói: “Như thế nào Chung tổng sẽ có không đúng? Chẳng qua ngài làm việc tùy tâm mà thôi, lòng ngài nghĩ như thế nào, liền chỉ thị ngài làm như thế đó, làm sao có thể sai rồi đúng không? Cái gọi là đời người tồn tại chẳng qua chỉ như bóng câu qua khe cửa (*), búng tay cả đời, không thể tùy theo lòng mình làm những gì bản thân muốn, vậy coi như là cuộc đời của người nào?”

(*) Đại khái là thời gian qua nhanh, đừng nên làm bản thân tiếc nuối điều gì.

“Cho nên làm sao có thể trách Chung tổng, muốn trách cũng nên trách tôi, là tôi không biết điều, làm đá cản đường trên con đường tình yêu của các người, vậy mà sẽ không chủ động nhường đường, không muốn thành toàn tình yêu cho các người, ngược lại ngăn trở các người, người phụ nữ ác độc như tôi, làm sao có thể gánh nổi một tiếng thật xin lỗi của Chung tổng?”

Chung Thận biết trong lòng Diệp Vi tức giận, hắn không biết nên nói như thế nào mới có thể làm cô nguôi giận, “Là tôi……”

Diệp Vi đánh gãy lời hắn: “Chung tổng không có sai, tục ngữ nói vô cùng đúng, tình yêu là vô tội, nó có thể vượt qua tất cả

Chung Thận: “……” Hắn nhìn bộ dáng lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn của Diệp Vi, đặc biệt là mỗi một chữ nói ra từ miệng cô, đều làm cho lòng hắn cảm thấy khó chịu.

“Tôi sẽ để cho Thẩm Oánh Oánh rời khỏi công ty.”

Diệp Vi: “A, xem ra tôi nhất định phải làm người phụ nữ ác độc phá hoại chia rẽ tình yêu của người khác.”

Chung Thận: “…… Tôi với Thẩm Oánh Oánh, thật sự chưa bao giờ có hành động vượt qua khuôn phép.”

Vẻ mặt Diệp Vi mờ mịt nhìn Chung Thận, nhìn đến khi vẻ mặt Chung Thận cũng kỳ quái, “Làm sao vậy? Em không tin lời tôi nói? Tôi chưa bao giờ lừa gạt em, điểm này hẳn là em biết.”

Diệp Vi cười một tiếng: “Chung Thận, tôi nhớ rõ bên cạnh anh có bạn bè là nam giới đã đính hôn đi?”

Vì sao lại hỏi như vậy? Chung Thận nghi ngờ chớp mắt một cái, nhưng mà chẳng qua chỉ là một cái chớp mắt!

Đôi mắt hắn đột nhiên trừng lớn, giống như là bị chấn động, hắn nhìn chằm chằm Diệp Vi, rốt cuộc lạnh nhạt với khó hiểu ở dưới đáy mắt cũng bị đánh vỡ, lộ ra mờ mịt luống cuống hiếm thấy.

Diệp Vi cười rộ lên, giờ phút này cô nằm ở trên giường, rõ ràng suy yếu đến mức âm thanh nói chuyện cũng rất nho nhỏ, nhưng giọng nói lại như có ma lực nào đó, giống như ma quỷ: “Có đúng hay không? Anh có ở một chỗ với vị hôn thê của mình không, cùng nhau uống cà phê, cùng nhau ngắm phong cảnh, cùng nhau tâm sự nói chuyện phiếm?”

“Không phải một lần hai lần, không phải trong lúc vô tình gặp được một lần hai lần, mà là vô số lần, vô số lần cố ý vô số lần.”

“Anh sẽ sao? Chung Thận.”

……

Chung Thận gần như là chật vật rời đi, Trương Khả Hân từ trong WC đi ra, thấy vẻ mặt tái nhợt của Diệp Vi, Diệp Vi cười cười với cô ta, “Tới đây ăn nho đi, rất ngọt nha.”

Không biết vì cái gì, Trương Khả Hân rùng mình một cái.

“Tôi chưa từng gặp qua một Chung Thận như vậy.” Trương Khả Hân nói.

“Loại nào? Một Chung Thận rốt cuộc hiểu được lời nói của bản thân không hề có một chút đáng tin cậy nào sao?”

Trương Khả Hân gật gật đầu, “Tôi biết EQ của Chung Thận hắn thấp, đối với việc tình cảm cũng rất chậm chạp, không đúng, đối với phụ nữ hắn vốn không có hứng thú, lúc trước tôi nghe người ta nói qua, nói là có người phụ nữ muốn câu dẫn hắn, cũng ngồi ở trong ngực hắn, mày hắn cũng chưa nhăn một chút đã đem người ta đẩy ra, cái này cũng thật bình thường, nhưng hắn vậy mà ngay cả phản ứng cũng không có, lúc ấy đã có người nói Chung Thận không được……”

“Người ta không được cô còn đuổi theo không bỏ, có phải cô có khuynh hướng tự ngược hay không a?”

“…… Trọng điểm tôi nói là cái này sao?”

Diệp Vi nhún nhún vai, đem quả nho cho cô ta: “Ăn không?”

Trương Khả Hân giận: “Tôi ăn cái quỷ a!”

Trương Khả Hân ngồi vào mép giường, mất mát nói: “Thật ra Chung Thận nói hắn với Thẩm Oánh Oánh không có gì, tôi tin, nhưng cũng là không tin, bởi vì hắn thật sự là không có gì, cũng thật sự là theo bản năng, từ trong lòng để ý Thẩm Oánh Oánh.”

Diệp Vi a một tiếng.

Trương Khả Hân: “……”

Trương Khả Hân cắn chặt răng, quả nhiên cô ta không có nhìn lầm, Diệp Vi càng ngày càng âm hiểm, so với lúc trước còn muốn âm hiểm hơn gấp trăm lần!

Ví dụ như những lời nói vừa nãy cô nói với Chung Thận, dường như là làm Thẩm Oánh Oánh trở thành tiểu tam biết rõ mà còn cố phạm, khiến cho Chung Thận biết Thẩm Oánh Oánh không đơn thuần, khiến cho Chung Thận đi nghi ngờ Thẩm Oánh Oánh, nhưng mà cô ta cũng rất vui vẻ, Thẩm Oánh Oánh càng không dễ chịu, cô ta càng tốt hơn.

Đương nhiên, cũng không thể khinh thường kỹ nữ tâm cơ trước mặt này!

Diệp Vi nói: “Được rồi, chúng ta có thể chuẩn bị hành động.”

Trương Khả Hân: “?” Hành động cái gì? Vì sao cô ta cái gì cũng không biết?

Diệp Vi vuốt cằm nghĩ nghĩ: “Chúng ta phải thừa dịp thời điểm Chung Thận áy náy với tôi nhất, tiên hạ thủ vi cường (*).”

(*) Tiên hạ thủ vi cường – 先下手为强: Ra tay trước sẽ dành được lợi thế, trở thành kẻ mạnh; ra tay sau sẽ chịu phần thua thiệt, bất lợi.

Trương Khả Hân vừa nghe, nháy mắt càng cảnh giác hơn, cho nên hôm nay Diệp Vi không chỉ tính kế Thẩm Oánh Oánh, còn tính kế cả Chung Thận! Lại là bởi vì thời cơ này!

Chẳng lẽ đây là vì yêu sinh hận trong truyền thuyết sao??


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.