Bá Y Thiên Hạ

Chương 55: A Nhĩ Ti Tư Cuồng Chiến Hành



Thật lâu ơi là lâu…, sau đó, Đoạn Vân ôm Khải Sắt Lâm nằm trên giường nói “Lâm Lâm, đợi ta đi A Nhĩ Ti Tư về, ta sẽ tới gặp Phụ hoàng nàng để xin đề thân!”

“Ngươi phải đi sao?” Khải Sắt Lâm ôm chầm lấy Đoạn Vân, sau vài giờ giằng co, Tam Công chúa đã không còn có bao nhiêu tinh lực nữa.

“Ta có chút việc phải đi A Nhĩ Ti Tư, yên tâm đi, ta sẽ dùng Phi Long đưa ta đi, rất nhanh sẽ về thôi! Nàng cứ an tâm chờ ta trở lại! À, lần trước ta cho nàng viên Tẩy Tủy đan tại sao nàng vẫn còn chưa sử dụng vậy?” Đoạn Vân rất khó hiểu, chẳng lẽ nàng giống như Tạp Sắt Phu đem cho ai dùng rồi?

“Ta vẫn giữ nguyên ở đây, ta không nỡ phục dụng nó! Nó quá trân quý! Hơn nữa đây là vật ngươi tặng ta. Ta nghĩ sẽ mãi mãi giữ làm kỉ niệm!” Khải Sắt Lâm nói xong, lấy ra một cái hộp nhỏ rất xinh xắn từ trong Không Gian Giới Tử của nàng, nhẹ nhàng mở ra, bên trong là viên Tẩy Tủy đan.

“Uống vào đi!” Đoạn Vân nói, dừng một chút, Đoạn Vân lại đế thêm: ” Bây giờ nàng đã là người của ta, có một số việc ta cũng không muốn dấu nàng, kỳ thật Tẩy Tủy đan là do ta luyện chế ra! Sau này nàng nếu muốn có thêm cứ đến tìm ta là được rồi.”

“Cái gì?” Khải Sắt Lâm giật bắn cả người, trước đây Đoạn Vân một hơi đưa ra hai viên Tẩy Tủy đan cho nàng và Khải Lợi, nàng đã nghĩ rằng Đoạn Vân và dược hoàn thần kỳ đó có liên quan rất mật thiết, nhưng lại không ngờ đây là thuốc do chínn Đoạn Vân làm ra. Nàng hoàn toàn không ngờ nam nhân của mình lại có bổn sự như thế. Một niềm tự hào và hạnh phúc lan tỏa khắp người nàng. Nàng nhu tình mềm mại dựa cả người vào ngực Đoạn Vân, cảm thụ trái tim của Đoạn Vân đang đập nhịp mãnh liệt.

“Được rồi, Vân ca, Khải Lợi tỷ tỷ đem vien đan của nàng hiến cho Mẫu hậu rồi, ngươi có thể ….”

“Cái gì?” Đoạn Vân nghe thế nhảy dựng lên, giật bắn mình. Ai ngờ bí mật về Tẩy Tủy đan lại bị bại lộ một cách vô duyên như vậy chứ.

Khải Sắt Lâm thấy Đoạn Vân giật mình, cảm thấy hơi khó hiểu: ” Làm sao vậy? Ngươi yên tâm đi! Khải Lợi tỷ tỷ không hề nói thuốc đó là do ai tặng đâu. Vân ca, ngươi ngàn vạn lần không được hiểu lầm Khải Lợi tỷ tỷ đó! Nàng cũng chỉ là hiếu thảo mà thôi!”

Đoạn Vân vừa đảo mắt vừa nghĩ chắc là không sao đâu, người khác nếu mà có biết thì sao chứ, bọn họ còn có thể ăn thịt mình sao? Với thực lực của mình, ai dám đến chỗ mình giở trò cướp đoạt cam đoan mình sẽ làm cho hắn một đi không trở lại.

“Thôi không sao, ta biết rồi! Thôi, ngươi ngàn vạn lần không cần cất giữ Tẩy Tủy đan mà ta tặng nàng đâu! Bây giờ cứ uống vào, ta đứng đây nhìn nàng uống!”

“Được!” Khải Sắt Lâm ngửa đầu cầm Tẩy Tủy đan uống luôn.

“Tốt lắm, lập tức ra lệnh cho người chuẩn bị bàn cầu và thùng tắm!” Đoạn Vân nói.

“Tại sao?” Khải Sắt Lâm dường như còn không biết công hiệu kỳ lạ của việc tẩy tủy thay da đổi thịt.

“Bởi vì lập tức ngươi sẽ phải ngồi vào bàn cầu và tắm rửa chứ sao! Đây là công hiệu kỳ lạ của Tẩy Tủy đan mà! Thôi, không ở chỗ này mà nhìn cái bộ dáng chật vật của ngươi nữa, ta đi trước đây! Lâm Lâm, chờ ta trở lại cưới nàng nhé!” Đoạn Vân sau đó cứ thế mặc quần áo rồi dông tuốt!

Tiếp theo, Đoạn Vân lại mò tới phòng của Khải Lợi, rồi lưu lại một viên Tẩy Tủy đan ở đây.

Đoạn Vân sau đó lại mò tới và cả đêm lưu lại trong phòng ngủ của Tạp Sắt Phu. Dựa vào khinh công cao minh, may mà không ai phát hiện hành động ma quỉ của Đoạn Vân. Bằng không, cái tội dám phá hoại thuần phong mỹ tục của xã hội này đủ để làm Đoạn Vân chết trăm lần cũng không đủ bù tội. Trong một đêm mà hắn dám xâm nhập hai cấm địa: một là phòng ngủ của Công chúa và một là khuê phòng của một nàng Thiên kim phú gia tiểu thư quyền quý. Việc này nếu truyền ra ngoài, Đoạn Vân có thể trở thành một nam nhân trong huyền thoại truyền kỳ rồi.

Khải Sắt Lâm đáng yêu cuồng nhiệt động nhân, Khải Lợi vẫn nhu tình dịu dàng như trước, còn Tạp Sắt Phu thì xinh đẹp sắc sảo mê đảo lòng người. Ba hồng nhan tri kỷ của Đoạn Vân đều là Đại mỹ nhân nổi danh của Thiên Long Đế Quốc, Đoạn Vân có thể nói là diễm phúc kinh người! Sau khi dặn dò Khải Lợi và Tạp Sắt Phu đủ thứ, thoáng cái đã là sáng sớm ngày thứ hai rồi, Đoạn Vân cảm thấy mệt mỏi, lập tức vận hành chân khí mấy lần, bao nhiêu mỏi mệt toàn thân đều nhất thời biến mất. Sau đó Đoạn Vân bước ra đường hưởng thụ những giọt sương sớm cuối thu, rồi đi thẳng về phía quân doanh.

Triệu tập mấy vị tướng lĩnh thủ hạ, Đoạn Vân chỉnh sắc nói: ” Hôm nay là ngày huấn luyện theo chế độ đặc biệt của chúng ta, cứ theo giáo án mà ta dạy cho các ngươi thời gian gần đây lập tức tiến hành. Từ giờ trở đi, các ngươi phải toàn tâm toàn ý dẫn dắt thủ hạ của các ngươi không ngừng tăng cường thao luyện, mười năm ngày sau, ta sẽ tiến hành một lần khảo hạch. Từng đơn vị nhỏ nhất đều sẽ tiến hành tất cả các mục khảo hạch, sẽ có phần thưởng cho đơn vị nào có biểu hiện tiến bộ đột xuất!”

“Rõ! Tướng quân!” Đám thủ hạ trả lời rất cung kính.

Đoạn Vân cười cười, ” Ngày hôm qua chơi có vui không?” Nghe Đoạn Vân vừa hỏi như vậy, hơn mười “đại lão gia” xem ra hơi lúng túng, lúc này Hi La đứng dậy: “Tướng quân, ngày hôm qua Ngài bảo chúng ta phải xài hết một vạn kim tệ, nhưng một đám chúng ta tiêu xài thoải mái mà chỉ hết hơn một ngàn kim tệ, rồi chúng ta đem toàn bộ số tiền còn lại mua thịt rồi, bây giờ chỗ thịt này cũng đủ toàn bộ các huynh đệ trong sư đoàn ăn ngon vài ngày.” Bạn đang xem tại – truyenfull.vn

Đoạn Vân nghe thế hơi giật mình, thật không ngờ đám binh sĩ quan ăn to nói lớn này lại keo kiệt như vậy, một vạn kim tệ mà bảy mươi mấy người lại không xài hết. Lắc lắc đầu, Đoạn Vân cười nói: ” Nhìn biểu hiện về mặt này của các ngươi, có tiền mà không biết xài như thế nào, thật sự là quá …… tốt lắm, vài ngày nữa ta sẽ không tới quân doanh, bất quá không có gì phải lo, nhiều nhất là mười ngày ta sẽ trở lại thôi. Do đó, Phó Sư trưởng Hi La toàn quyền phụ trách huấn luyện quân đội! Thôi, bây giờ lo mà đi tập hợp tất cả thủ hạ của các ngươi bắt đầu vào việc đi!”

“Rõ, thưa Tướng quân!”

Dặn dò mọi việc xong, Đoạn Vân dẫn đầu cả nhóm hướng về phía A Nhĩ Ti Tư tiến phát!

Nói thật, Đoạn Vân không khoái cái loại cảm giác làm Long kỵ sĩ cho lắm. Thật sự là rất khó nuốt! Những ảo tưởng cái gì uy phong, cái gì tiêu sái, tất cả đều tan tành cả. Liệng vòng vòng trên cao mấy ngàn thước, không nói đến cảm giác đầu óc quay mòng mòng vì độ cao, mà cái rét lạnh thấm vào tận xương tủy càng làm cho người ta không thể chịu được. Nhất là bây giờ đã là cuối mùa thu rồi, vừa buốt vừa lạnh, gió lạnh thổi ào ào làm nứt nẻ cả môi má, khuôn mặt cũng phải chịu khổ hình không ít! Bất quá cảm giác được bao quát cả đại lục thật ra cũng làm cho Đoạn Vân chẳng biết vì sao sinh ra một ý chí muốn chinh phục cả thiên hạ, đem thế giới dẫm đạp dưới chân mình.

Hai ngày sau, Đoạn Vân đã tiến vào A Nhĩ Ti Tư. Ngồi trên người Tiểu Phi Hiệp, hai Cuồng Chiến Sĩ nói cho Đoạn Vân vài nét đại khái về tình hình của A Nhĩ Ti Tư.

A Nhĩ Ti Tư nằm về phía Đông bắc Thiên Long Đế Quốc, phía Tây của nó là một dải đất tên là cao nguyên Bố Lạp Tây, nghe nói nơi đó tụ tập mấy ngàn vạn Địa tinh. Theo như Lạp Lực nói thì: nơi đó có rất nhiều Địa Tinh ti tiện hèn hạ, hơn nữa cao nguyên Bố Lạp Tây rất hoang vu, do đó không có quốc gia nào thèm để ý chiếm lĩnh nơi đó cả. Đó là một dải đất bị người ta khinh rẻ nhất!

Cái làm cho A Nhĩ Ti Tư nổi tiếng chính là dãy núi A Nhĩ Ti Tư hùng vĩ. Dãy núi A Nhĩ Ti Tư có thể nói là một nơi đầy hung hiểm giống như lãnh địa của ma thú rừng rậm vậy. Ở đây, chung quanh diện tích của dãy núi A Nhĩ Ti Tư, các bộ lạc nhỏ rải rác khắp bốn phía như sao trên trời. Nam diện của A Nhĩ Ti Tư là bộ lạc Cuồng Chiến Sĩ, ở nơi này mười mấy vạn Cuồng Chiến Sĩ quần tụ lại với nhau. Đông bộ của A Nhĩ Ti Tư là rừng rậm, nơi đó có hơn mười vạn Tinh Linh sinh sống, là một thế lực không nhỏ. Xa hơn về phía đông là eo biển Đắc Lí Lạp, eo biển ngăn cách A Nhĩ Ti Tư với Tác Không Đồ đảo. Nghe nói không có ai đến được đảo đó cả. Phía tây của A Nhĩ Ti Tư là Bố Lạp Tây cao nguyên. Phía bắc của A Nhĩ Ti Tư cơ hồ có đại đa số tất cả Ải Nhân trên đại lục. Nơi đó là quê quán của hơn mười vạn Ải Nhân. Tây bắc là thảo nguyên mênh mông, nơi đó thường xuyên xuất hiện những bầy sói và các loại mãnh thú. Ở A Nhĩ Ti Tư, các bộ lạc Thú Nhân tán cư rất nhiều. Rất nhiều các tộc người đều có thể tìm được ở A Nhĩ Ti Tư. Sườn núi A Nhĩ Ti Tư có mấy vạn người khổng lồ rừng rậm và người khổng lồ cao nguyên, hơn nữa, ở A Nhĩ Ti Tư còn có mấy vạn Thực nhân ma (Workman: sẽ giải thích ở các chương sau).

Do đó, A Nhĩ Ti Tư là một nơi tụ tập không biết bao nhiêu dị tộc mà kể. Còn trong mắt Đoạn Vân, nơi này là một địa phương vô cùng thích hợp để mình phát triển.

“Thiếu gia, chúng ta đã tới! Phía dưới là bộ lạc Cuồng Chiến Sĩ của chúng ta đây, Tộc trưởng của chúng ta ở phía dưới!” Đến chiều hôm ấy, Lạp Lực, chỉ xuống phía dưới nói với Đoạn Vân.

“Hay lắm, Tiểu Phi Hiệp, chúng ta giảm độ cao chuẩn bị hạ cánh!” Đoạn Vân ra lệnh.

“Rõ, thưa chủ nhân!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.