Tối đó, Ðoạn Vân tranh thủ đọc ba danh sách binh lính. Trong đó có một danh sách làm Ðoạn Vân rất hài lòng, vì còn có một trang giới thiệu lý lịch của từng sĩ quan, nói khá chi tiết về thực lực cũng như đặc điểm thân phận. Điểm đặc biệt là chỉ trong thời gian một giờ đã có thể viết ra một danh sách như vậy, nên có thể nói vị Lữ trưởng này là một nhân tài. Ðoạn Vân liếc qua trang đầu, thấy đó chính là tân nhậm Lữ trưởng lữ hai Hi La. Từ những giới thiệu của Hi La về bản thân, Ðoạn Vân biết Hi La nguyên trước kia là một nô lệ. Gật gật đầu, Ðoạn Vân lấy bút mực bắt đầu viết một chương trình và phương thức huấn luyện để hiện đại hóa quân đội. Ðoạn Vân muốn biến một vạn thủ hạ mà Tra Lí giao cho mình huấn luyện thành một “Hổ lang chi sư” cho chính mình!
Ngày thứ hai, Ðoạn Vân lại đi tới quân doanh. Trước khi đi, Ðoạn Vân đã dặn dò mọi việc trong Gia tộc cho mọi người, còn chính mình dự tính ở lại trong quân doanh vài ngày. Trong khi đó Khắc Lí cũng đã cùng với tiểu cữu tử Áo Lí Tư Kim tiếp xúc làm ăn, bắt đầu khuếch trương việc kinh doanh của Gia tộc. Cũng như trước, hôm nay Ðoạn Vân chỉ dẫn theo Diệp Cô Thành và Ngưu Ma Vương đi tới quân doanh. Khi tới nơi, Ðoạn Vân ra lệnh tất cả các cấp sĩ quan tới quân trướng để mở một hội nghị quân sự!
Nhìn hai mươi bốn bộ hạ trước mắt, việc Ðoạn Vân làm đầu tiên là phân phát hai mươi bốn bản văn kiện da thú. Sau khi mọi người đã yên lặng, Ðoạn Vân lên tiếng: “Hôm nay ta triệu tập mọi người tới đây với mục đích muốn xác lập một chế độ mới trong sư của chúng ta. Bây giờ các người xem kỹ các ghi chép trong những văn kiện ta đưa cho các ngươi, nếu có ý kiến gì cứ tự nhiên đề dạt!”
“Phiên hào: Nanh Sói?” Một gã sĩ quan nhịn không được đọc lớn lên!
“Đúng vậy, phiên hào của sư chúng ta được gọi là Nanh Sói! Ta hy vọng chúng ta có khả năng áp chế địch nhân như sói với cừu: giống như Nanh Sói làm cho người ta không rét mà run, mới nghe tên đã mất cả hồn vía vì sợ hãi! Các ngươi chủ yếu là xem kỹ hạng mục huấn luyện này, còn thiếu gì ta sẽ nhanh chóng kêu người chuẩn bị!” Ðoạn Vân giải thích.
“Tướng quân, hạng mục huấn luyện xem ra có vẻ rất lạ, sao giống như giỡn chơi vậy? Chạy việt dã là cái gì? Lạị còn nhảy cò? Còn có loại huấn luyện đứng nghiêm nữa! Mấy thứ quái dị này, chúng ta chưa hề nghe qua!” Lại có một người khác nói ra những nghi hoặc trong lòng.
Ðoạn Vân bần thần, xem ra thật sự là phiền toái. Mình viết ra phương án huấn luyện chủ yếu tham chiếu vào hạng mục huấn luyện cho bộ đội đặc chủng hiện đại, cũng căn cứ vào sự biến thái của người dị giới mà chế ra! Bọn họ không hiểu cũng rất bình thường. Nếu phải giải thích kỹ lưỡng cho bọn họ thì phải tốn rất nhiều công! Nghĩ vậy, Ðoạn Vân nói: “Đã như vậy, ta sẽ dùng giáo dục trực quan cho các sĩ quan. Tập huấn trong vòng mười lăm ngày. Sau mười lăm ngày đảm bảo các ngươi sẽ nắm rõ phương pháp huấn luyện này. Nói cho các ngươi biết, quyển phương án huấn luyện này chính là tài liệu huấn luyện quân sự tiên tiến nhất. Có tác dụng cực kì lớn đối với quân nhân.”
“Được rồi, ai là Lữ trưởng lữ hai Hi La?” Ðoạn Vân lúc này nhớ tới danh sách rất đáng nể mà mình xem tối qua.
“Hi La có mặt!” Hi La bước lên trước mặt Ðoạn Vân chào theo kiểu nhà binh của dị giới.
Ðoạn Vân đánh giá kỹ vị sĩ quan này, người mà mình rất hâm mộ. Chỉ thấy hắn cả người cao lớn, làn da như cổ đồng mới trông thì biết ngay là người rất khỏe mạnh. Nói về hình thể cũng là một mĩ nam tử, chỉ tiếc mấy vết sẹo đao kiếm đã tàn phá làm hỏng khuôn mặt vốn rất anh tuấn. Từ trong ánh mắt hắn, Ðoạn Vân có thể cảm nhận được người quân nhân ba mươi tuổi này đã từng kinh qua đủ loại thử thách. Ðoạn Vân cười cười: “Trên mặt có nhiều vết thương thế? Không tưởng tượng được tất cả quân công đều được viết lên trên mặt! Tốt!”
“Ha ha!” đám sĩ quan chung quanh đầu tiên là sửng sốt, rồi hiểu ra Ðoạn Vân trêu chọc bèn cười rộ lên.
Hi La cũng giật mình, hắn hoàn toàn không nghĩ đến Ðoạn Vân hôm qua vốn hung ác tựa quỉ sứ mà hôm nay lại đùa giỡn với hắn như thế.
Ðoạn Vân chỉnh sắc nói: “Tốt lắm, không cười nữa! Hi La, ai viết danh sách lữ hai ngày hôm qua?” Nói xong, Ðoạn Vân sắc mặt bất thiện nhìn Hi La.
Hi La thấy ánh mắt bất thiện, không hề sợ hãi: “Tướng quân, đó là tôi làm!”
Ðoạn Vân cười cười: “Tốt! Hi La nghe lệnh! Từ hôm nay, ngươi làm phó cho ta, chức vụ Phó Sư trưởng!”
“Tướng quân, tại sao?” Hai vị Lữ trưởng khác cảm thấy khó hiểu, nên hỏi dồn.
Ðoạn Vân đưa danh sách binh lính mà Hi La viết cho hai vị Lữ trưởng không phục. Hai vị Lữ trưởng này vừa thấy danh sách, lập tức chịu phục ngay, không hề nói thêm gì nữa!
Ðoạn Vân bắt đầu huấn luyện trong mười lăm ngày cho hơn bảy mươi sĩ quan cao cấp! Còn các binh lính được các Tổ trưởng của mình chỉ huy tiếp tục áp dụng phương pháp cũ mà huấn luyện hàng ngày.
Trong mười năm ngày kế tiếp, mỗi ngày Ðoạn Vân đều cùng thủ hạ của mình cùng nhau ăn cơm, cùng nhau huấn luyện, rất nhanh đã hòa đồng cùng với hơn mười sĩ quan cao cấp thành một gia đình. Với phương án huấn luyện của Ðoạn Vân cũng làm cho đám sĩ quan thủ hạ vốn rất có kinh nghiệm vừa bội phục vừa sợ hãi. Bất quá, trong mười mấy ngày này, Ðoạn Vân có thể nói là có khổ mà không biết nói với ai. Hắn vốn cho rằng chính mình có chân khí, có thể rất dễ dàng thực hiện các hạng huấn luyện đặc chủng hiện đại. Chỉ khi chính thức thực hành, hắn mới thật sự cảm nhận được cái cảm giác đau đớn khắc cốt ghi tâm này! Đây đúng là tự làm tự chịu!
Ðoạn Vân căn cứ vào chương trình huấn luyện hiện đại của quân đội đặc chủng, rồi căn cứ vào cường độ thân thể của người trong thế giới này, bố trí chương trình huấn luyện cho bộ đội như sau:
1. Sáng sớm 5:30 thức dậy, mỗi người đeo phụ trọng 40 kg chạy bộ 10.000 mét. Bạn đang đọc chuyện tại
2. 8:00 huấn luyện kéo xà lên xuống 300 lần. Nhảy xuyên qua 30 mét lưới sắt qua lại 300 lần.
3. 10:00 huấn luyện tăng cường thể lực: 30 kg vòng tạ tự chế nâng lên hạ xuống 150 lần, đứng nâng tạ 100 lần, ngồi nâng tạ 100 lần.
4. 13:30 huấn luyện phơi nắng tăng cường sức chịu đựng của cơ thể: nâng ngang Kỵ sĩ thương, không nhúc nhích trong 2 giờ.
5. 16:00 huấn luyện kiếm thuật 1 giờ, sau khi huấn luyện thực chiến, chia làm hai đội chiến đấu với nhau!
6. Sau khi ăn xong nửa giờ, tiếp tục đeo phụ trọng 40 kg chạy bộ 10.000 mét.
7. Ba ngày một lần huấn luyện bơi lội: mặc quân trang với đầy đủ giáp sắt và dụng cụ, bơi một mạch 5.000 mét (tương đương với bơi qua lại hồ chính qui hiện đại năm mươi lần).
8. Năm ngày một lần huấn luyện ba dạng tổng hợp theo kiểu Thiết nhân Trung Quốc: đeo phụ trọng chạy bộ 2.000 mét, bơi lội 2.000 mét, nhảy cóc 2.000 mét.
9. Bảy ngày một lần huấn luyện đeo phụ trọng 30 kg hành quân việt dã 25 km.
(workman: dịch khúc này xong ớn lạnh cả người…)
Thiếu thiết bị nào, Ðoạn Vân ngay lập tức gọi người đem đến ngay.
Mặc dù đã căn cứ tình huống thực tế mà giảm bớt một vài hạng mục, cường độ huấn luyện như thế này cơ hồ gấp hai so với cường độ huấn luyện của bộ đội đặc chủng hiện đại. Cho nên nếu như không phải Ðoạn Vân đã có một chút võ công phòng thân, người dị giới lại rất biến thái, rất ít người có khả năng chịu được cách huấn luyện quân sự khắc nghiệt như thế này. Bất quá với sự dẫn dắt của đích thân hắn, bảy mươi hai sĩ quan cao cấp đều có thể thực hiện trọn vẹn chương trình huấn luyện. Lúc đầu bọn họ rất hoài nghi phương pháp huấn luyện của Ðoạn Vân, nên không chấp hành những mệnh lệnh của Ðoạn Vân một cách tích cực lắm. Nhưng với những thủ đoạn cưỡng chế của Ðoạn Vân, rồi lại dùng những phương pháp lên dây cót tinh thần và đem kim tệ hấp dẫn làm mồi nhử, bọn họ ai cũng cố gắng hết sức. Chỉ sau một thời gian thực hiện huấn luyện, họ phát hiện thực lực của mình đột nhiên tăng lên mạnh mẽ! Nên họ càng thêm tin tưởng và tôn kính Ðoạn Vân.
Để tiến hành kiến thiết quân đội thật tốt, mỗi tối Ðoạn Vân đều giảng bài cho bảy mươi mấy tướng lãnh cao cấp. Truyền thụ cho họ một chút phương pháp huấn luyện quân sự hiện đại và giảng giải chiến thuật hiện đại. Ba mươi sáu kế “Tôn Tử binh pháp” và mưu kế quân sự, chiến thuật vây hãm, đánh du kích cùng các loại chiến thuật hiện đại đều được Ðoạn Vân đem ra giảng giải cho bọn họ. Trong mắt những tướng lãnh này, Ðoạn Vân đã không còn chỉ là một người Tế tự, mà là một bậc thầy quân sự thiên tài, là một tướng lãnh vô cùng đúng nghĩa. Mặc dù lý luận của Ðoạn Vân dạy có hơi khác hơn so với tinh thần kỵ sĩ, nhưng những gì Ðoạn Vân giảng tất cả đều là chiến thuật tuyệt hảo thần kỳ. Mặt khác, bọn này cơ bản phần lớn thuộc loại “cấp ba”, trước kia không phải là nô lệ cũng là thổ phỉ, nên bọn họ có bao nhiêu tinh thần kỵ sĩ đâu? Cho nên, rất nhiều lý luận của Ðoạn Vân đều được bọn họ hấp thu triệt để. Do đó trong các cuộc chiến đấu sau đó, những người này đều phát triển thành những tướng lĩnh độc lập tác chiến rất giỏi. Có thể nói, phân nửa giang sơn của Ðoạn Vân cũng do một nhóm người này chiếm được. Bọn họ là nhóm đệ tử quân sự đầu tiên của Ðoạn Vân!
Hôm nay đã là ngày huấn luyện quân sự cuối cùng. Buổi chiều, Ðoạn Vân triệu tập nhóm đệ tử của mình. Ðoạn Vân quay về nhóm thủ hạ của mình phủ dụ: “Trong mười năm ngày qua, các ngươi đã có biểu hiện rất tốt. Ngoài ra, tiến bộ cũng rất lớn! Nhưng việc huấn luyện của các ngươi không thể dừng lại được. Hơn nữa còn có chuyện quan trọng cần các ngươi làm. Nhiệm vụ kế tiếp của các ngươi là đưa phương pháp huấn luyện của ta truyền thụ thành chương trình huấn luyện cho toàn sư đoàn Nanh Sói. Nhiệm vụ của các ngươi là trong thời gian ngắn nhất làm cho các thủ hạ của mình thích ứng phương án huấn luyện mới này! Trong mười lăm ngày qua, chắc là ta đã ép các ngươi tập luyện thê thảm lắm. Trong thời gian kế tiếp, ta hy vọng các ngươi có thể ép thủ hạ của các ngươi cũng thê thảm như vậy!”
“Ha ha ha!” Tiếng cười vỡ òa toàn trường!
Ðoạn Vân vẩy tay xuống, tiếp tục nói: “Còn nữa, các ngươi phải chú ý giữ gìn quân phong của quân đội và kỷ luật quân đội, ta không muốn thấy thủ hạ của mình trở thành một đám dã thú vô kỷ luật! Hiểu chưa?”
“Rõ!” Thanh âm không quá lớn!
“Lớn tiếng một chút!”
“Rõ!” Âm thanh lớn hẳn lên!
“Tốt! Tốt lắm. Ta ra lệnh, buổi chiều hôm nay không huấn luyện. Toàn quân nghỉ nửa ngày, ngày mai chính thức bắt đầu toàn quân huấn luyện. Còn nữa, do những biểu hiện rất tốt của các ngươi, ta bao các ngươi một bữa tiệc rượu tối nay! Hi La!” Ðoạn Vân ra lệnh.
“Có!” Phó Sư trưởng Hi La bây giờ vẫn đen nhẻm nhèm nhem như trước!
Ðoạn Vân cười cười, xuất ra một khối kim tệ, đưa cho hắn nói: “Đây là một vạn kim tệ, đêm nay các ngươi có nhiệm vụ phải xài hết số tiền này! Còn nữa, nhớ kỹ, nhậu xong có thể gọi gái, bất quá ngàn vạn lần không được chậm trễ buổi huấn luyện ngày mai!”
“Rõ! Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!” Lần này thanh âm vang lớn như sấm nổ!
“Ai chà, mệt quá ta! Diệp Cô Thành, hôm nay chúng ta về nhà một chuyến! Mới đây mà đã nửa tháng không về nhà rồi, cũng không biết ở nhà thế nào nữa a?” Ðoạn Vân vặn vẹo thân thể! Huấn luyện mười mấy ngày nay chính là một khảo nghiệm không nhỏ đối với Ðoạn Vân. Đầu tiên phải dựa vào những ký ức mơ hồ về những động tác huấn luyện, rồi kết hợp với những kiến thức uyên bác, rồi còn phải tự mình thực hiện một lần các động tác huấn luyện. Thật sự là khổ! Tuy nhiên, trải qua thời gian đặc huấn này, Ðoạn Vân tiến bộ rất rõ ràng. Đầu tiên, thực lực của hắn tăng lên không ít, chân khí mặc dù không có đột phá, nhưng bây giờ đã có lực lượng của kiếm sĩ cấp sáu, tốc độ cũng nhanh như thực lực Kiếm thánh. Trình độ vận hành chân khí cũng tăng lên không ít. Tiếp theo là khí chất. Trước kia Ðoạn Vân làm cho người nhìn thấy đây là một người uể oải chậm chạp, mới nhìn qua có cảm giác như một gã ăn chơi đàng điếm. Nhưng bây giờ Ðoạn Vân có một chút đặc hữu quân nhân, phong sương và ổn trọng. Điều này đúng với một câu của người xưa nói: rèn luyện khiến con người ta phát triển toàn diện!