Lại là căn phòng tối om ấy, nhưng lần này thay vì hai đôi mắt đỏ sáng quắc thì lại xuất hiện thêm một đôi mắt nữa. Đó là Jo.
-Ken, giờ không phải lúc đùa. Cậu nói muốn trở thành con người sao? Cậu điên hả? Bố cậu đã ấn định cậu sẽ là là hậu duệ, cậu đã được rèn luyện từ bé để chuẩn bị cho việc này.
Ánh mắt Jo rực lên, tiếng nói như ngàn con dơi mắt đỏ đang hoảng loạn va vào nhau.
Kal cũng không giấu nổi cảm xúc:
-Bố mà biết chắc giam anh ở dưới thế giới vampire luôn quá. Trà quả thật lợi hại.
Jo không khỏi bất ngờ, khẽ nhắc lại cái tên người con gái xuất hiện trong câu chuyện:
-Trà? Không lẽ là cô gái khiến hoàng tử của tôi tương tư 5 năm sao? Haha, chuyện hay rồi đây.
Hắn vẫn giữ nguyên thái độ lạnh lùng, nhẹ nhàng nói:
-Nói chuyện khác đi. Em mau giải thích lí do cô bé Mỹ Nhân tại sao lại ở trong phòng em?
Lâm “à” lên một tiếng:
-Hôm nay, em nghe thấy sóng âm của một hồn ma trên đường. Định đi theo để xem chúng còn tụ tập chõ nào ngoài khu nghĩa địa kia không. Nào ngờ đó là tên Xialyn. Tên đó vào nhà Nhân, hình như để tiếp tục đe dọa cô ấy. Sau đó hắn biết em đi theo thì chạy mất. Thấy Nhân gặp nguy hiểm thì em đưa về đây thôi.
Jo khẽ chồm người dậy:
-Không biết căn biệt thự ấy có gì mà Xialyn lại nhắm vào cô ấy. Có vẻ muốn độc chiếm căn biệt thự đó. Hay là có lỗ không gian dành cho những sinh vật như chúng ta nhỉ?
-Giả thuyết hợp lý. Công ty nhà cô bé ấy bị chiếm lấy có thể là do phong thủy hoặc một điều gì đó mới khiến hắn phải ám ảnh cô bé ấy suốt những ngày qua. Bởi vì nhà chúng ta có lối không gian nên đi lại giữa hai thế giới không quá mất thể lực, nhưng tên Xialyn muốn thường xuyên xuất hiện dưới Địa Ngục để tránh nghi ngờ, vừa phải quản lý mọi chuyện trên này thì thể lực của hắn đang rất yếu. Không thể giết cô bé này vì nếu cô bé này mất, đồng nghĩa lỗ khong gian cũng mất. Nhưng để cô bé ấy sống thì quá nguy hiểm, nên cách duy nhất là ám ảnh. Hơn nữa. Linh hồn của hai người đã sống trong ngôi nhà ấy chắc chắn sẽ bị trói buộc để hỗ trợ lỗ không gian.
Cánh cửa bật mở, ánh sáng bên ngoài chiếu rọi vào làm ba con quỷ ngồi bên trong một phen giật mình mà hiện nguyên hình. Một dáng người nhỏ bé bước vào, run rẩy:
-Các ngươi…không phải con người. Những điều vừa rồi các ngươi nói là sao? Chẳng lẽ cuộc đời tôi sẽ mãi bị ám ảnh sao?
Mỹ Nhân đứng sững ở đó, bơ phờ. Cô cười khẩy:
-Và dù tôi có muốn chết cũng không thể chết, phải không?
Lâm đứng đó lặng người nhìn người con gái nhỏ bé ấy mà không thể cất bước. Cậu đang hiện nguyên hình là một con mà cà rồng với hai chiếc răng nanh dài nhọn, làn da trắng bệch với những gân xanh nổi lên và ánh mắt đỏ rực. Bây giờ mà bước tới thì cô gái ấy sẽ xa lánh cậu mất.
-Nếu tôi có thể giúp cô thì sao? Chúng ta trao đổi thì sao đây? Cô có muốn…thử một lần được trở thành ma cà rồng không?
Hắn bước tới, trở lại nguyên dạng là một con người.
-Cô là một nhân vật quan trọng trong chuyện này. Cô nên biết sự thật thì hơn. Khi cô đứng ngoài đó, tôi đã biết nhưng tôi muốn cô nghe những chuyện đang xảy ra. Chỉ cần giúp tôi hoàn thành chuyện này, đánh bại Xialyn, cô có thể trở thành ma cà rồng có 30% dòng máu của con người, còn tôi đánh đổi lại với cô, trở thành một con người với 30% dòng máu ma cà rồng.
Nó nhìn hắn, ánh mắt không che lấp được sự bàng hoàng, sợ hãi. Không chỉ mình nó, Jo cũng đang không hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra:
-Ken, cậu điên rồi. Cậu định hoán đổi sao? Điều đó sẽ gây chấn dộng cả thể giới dưới lòng đất đấy, không chỉ riêng thế giới của chúng ta đâu mà cả Địa Ngục hay vương quốc quỷ cũng bị ảnh hưởng.
-Tôi cần thời gian suy nghĩ.
Nó nói khẽ rồi quay bước trở về phòng.
-Chờ đã.
Như chợt nhớ ra điều gì đó, hắn gọi với lại:
-Chuyện này… có thể đừng nói cho Trà biết không?