Thông tin truyện

Tôi Có Mắt Âm Dương

Tôi Có Mắt Âm Dương

 Thể loại:

Ngôn Tình, Sủng, Xuyên Không

 Tình trạng:

Hoàn thành 145 Chương
Đánh giá: 10 /10 từ 0 lượt

Nguyên tác: ẩn hình phú hào vượng phu vợ trước
Hán Việt: ẩn hình phú hào đích vượng phu tiền thê
Số chương 170
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Xuyên sách, 1v1, chuẩn 3S

Văn án 1

Nữ phụ ác độc trong truyện bởi vì gương mặt có vài phần tương tự như nữ chính nên bị nam chính xem như thế thân. Nhưng bạch nguyệt quang quá chiếu sáng nên nữ phụ thật ra cũng không vớt được chỗ tốt nào, nam chính lúc nào cũng mang thái độ ỡm ờ, lúc gần lúc xa. Vì quá bức thiết tiếp cận nam chính, nữ phụ quyết định kết hôn với chú ba của hắn – Thẩm Thuật, người có mệnh khắc thê.

Lúc Diệp Tuệ xuyên vào nhân vật nữ phụ này, cô ta đang chuẩn bị ly hôn với Thẩm Thuật. Diệp Tuệ nhìn những hồn ma đang bay, bay, bay ~ nhưng chỉ cần vừa tới gần Thẩm Thuật, chúng sẽ biến mất.

Thẩm Thuật đang chuẩn bị ly hôn, lúc này vừa về đến nhà, vừa mở cửa ra, bà xã đột nhiên ôm lấy đùi anh: “không ly hôn, đánh chết em cũng không ly hôn.”

Thẩm Thuật: “……”

Người bên ngoài đều đồn rằng Diệp Tuệ vượng phu, từ khi cô gả cho Thẩm Thuật, ma bệnh Thẩm Thuật tránh thoát kiếp nạn sẽ chết vào năm ba mươi tuổi, phế vật Thẩm Thuật trở thành người đàn ông trị giá chục tỷ.

Diệp Tuệ thiếu chút nữa tin cô là người có mệnh vượng phu, thẳng đến khi cô chậm rãi nhận thấy được, ông xã của cô không gì không làm được. Trong nhà càng ngày càng có tiền, lá trà trong hộp để nhâm nhi trong phòng khách là trà cổ có giá trên trời, bình hoa mô phỏng bình hoa thời đường thật ra là hàng chính phẩm…

Cuối cùng, cô phát hiện ông xã Thẩm Thuật nhà cô lại là một tỷ phú ẩn danh cực kì có tiền!

Văn án 2:

Người khô khan không biết gallant như Thẩm Thuật đột nhiên phát hiện bà xã nhỏ hơn anh bảy tuổi đãthay đổi, công nhiên ôm cánh tay anh, lúc ăn cơm luôn tìm cách ngồi sát gần anh, buổi tối trộm chạy đến phòng anh để hôn anh…

(anh đã bổ não quá nhiều =_

Thẩm Thuật cảm thấy bọn họ cần thiết trở thành vơ chồng thật sự: “Có phải chúng ta nên……” Tiến thêm một bước xa hơn nữa.

Diệp Tuệ đã không còn cần sợ ma, không cần tiếp tục hút dương khí, không ngừng gật đầu: “Đúng là nên đến lúc ly hôn rôi.”

Thẩm Thuật: “???”

Tất cả những bóng ma, oán quỷ trong truyện xuất hiện chỉ là cameo có tác dụng bổ trợ cho thúc đẩy tình cảm của nam và nữ chính. Đều là những ‘bạn ma’ cực đáng yêu, nội dung không kinh dị, khôngkhủng bố. Chủ yếu hài hước.

Nhân vật chính: Diệp Tuệ, vai phụ: Những nhân vật khác.

Trích đoạn:
“Này cô bé phòng 1404, đừng chiến tranh lạnh với chồng cô như thế. Rủi ầm ĩ đến ly hôn thì không tốt đâu!”
Diệp Tuệ lạnh cả người, rõ là lúc vào thang máy cô không nhìn thấy ai trong máy, vậy ai đang nói? Chẳng lẽ cô gặp quỷ?
Diệp Tuệ run rẩy lấy điện thoại di động ra, muốn dùng màn hình điện thoại xem thử động tĩnh sau lưng. cô vừa mở khoá thì bên tai cô có luồng gió lạnh thổi qua, bên cạnh Diệp Tuệ có một cái đầu vươn đến:
“cô bé hiểu ý tôi ghê, tôi thích selfi nhất, giơ cao điện thoại lên một chút như vậy sẽ làm mặt tôi trông gọn gàng hơn.”
“Tay run như vậy làm gì, tối ngày cứ lo giảm béo, đến cái điện thoại cũng cầm không xong.”
Diệp Tuệ run rẩy nhìn theo thanh âm đang lầm bầm lầu bầu, thấy một cái tay, đang đỡ một cái đầu của bác gái đã tạo xong tư thế chờ chụp ảnh.
Đừng hỏi cô vì sao bác gái kia lại phải dùng tay đỡ đầu, bởi vì đầu của bà ấy đã bị rơi ra khỏi cổ! 
Bác gái tuy nhìn đã già nhưng nhiệt tình không giảm: Chúng ta cùng nói, cheer!


Bình luận