Anh Ấy Nói Tôi Là Hắc Liên Hoa

Chương 32: Xem ra cậu còn nhớ rất rõ



Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!
**********

Ngày hôm sau, Ôn Niệm Nam lái xe đi đến Nhạc Tình Đường, lần này cậu đậu xe cách chỗ ở của Đường Sóc không xa, xuống xe đi vào.

Copy nội dung từ truyện 88

Từ hôm qua, sau khi Cố Ngôn Sanh nghe được tin Ôn Niệm Nam thường xuyên lui tới Nhạc Tình Đường, trong lòng hắn không ngừng nghi hoặc cậu rốt cuộc tới đó làm gì? Hắn do dự mãi mới quyết định, hôm nay sau khi họp xong hắn liền đi đến Nhạc Tình Đường một chuyến.

Cố Ngôn Sanh ngừng xe bên đường, ngồi trong xe hút một điếu thuốc, đôi mắt hắn không tự chủ được mà nhìn ra bên ngoài.

Copy nội dung từ truyện 88

Đột nhiên đối diện đường xuất hiện xe của Ôn Niệm Nam đang ngừng lại, người trêи xe thong dong xuống xe đi vào cửa hàng bên cạnh.

Cố Ngôn Sanh thấy vậy liền lạnh mặt hút thuốc, ước chừng một tiếng rưỡi sau Ôn Niệm Nam mới bước ra, phía sau còn có thêm một người khác. Hắn híp đôi mắt lại nhìn chằm chằm người nọ, khi đã thấy rõ người nọ sắc mặt hắn thoáng chốc thay đổi, Cố Ngôn Sanh nghiến răng nghiến mở miệng: “Được lắm, lại là Đường Sóc!”

Copy nội dung từ truyện 88

Điếu thuốc trong tay bị hắn ném ra ngoài, Cố Ngôn Sanh lái xe rời đi.

Ôn Niệm Nam còn chưa kịp lên xe thì đã bị Đường Sóc đè cửa xe lại không chịu buông tay, ánh mắt ủy khuất nhìn cậu nói: “Hôm nay sao lại về sớm vậy? Ở lại với tôi có được không, một chút thôi cũng được.”

Copy nội dung từ truyện 88

“Thật sự không được a, sau khi tôi về còn phải sửa sang lại ca khúc.”

“Được rồi, sau khi viết xong ca khúc đó, cậu nhớ phải đàn cho tôi nghe đấy.”

Copy nội dung từ truyện 88

Ôn Niệm Nam về đến nhà, cậu lập tức mở máy tính lên ghi vào những nội dung đã viết được hôm nay, lại phát hiện có hai chỗ không đúng lắm, cậu sửa lại mấy lần vẫn cảm thấy không đúng.

Đột nhiên cậu quay đầu nhìn giá dương cầm vẫn luôn đặt trong phòng, ánh mắt hiện lên một mạt bi thương. Từ lúc mẫu thân còn sống cậu đã thích đánh đàn, nhưng sau khi Cố Ngôn Sanh không cho cậu đánh, cậu liền không chạm vào nó nữa.

Copy nội dung từ truyện 88

Ôn Niệm Nam đi qua nhẹ nhàng lướt lên phím đàn, nhớ đến vẻ mặt đáng sợ của Cố Ngôn Sanh, cậu lại do dự.

Một lần thôi… sẽ không có việc gì đâu…

Copy nội dung từ truyện 88

Sau khi Cố Ngôn Sanh trở về công ty hắn vẫn luôn thất thần, tùy ý phân phó cho thư ký vài việc rồi rời khỏi công ty.

Vừa bước vào cửa hắn đã nghe thấy tiếng đàn nhẹ nhàng truyền đến, hắn không vội vã đi lên mà là xoay người ngồi trêи ghế sô pha ở phòng khách nhắm mắt dưỡng thần.

Copy nội dung từ truyện 88

Từ thúc đứng bên cạnh lo lắng nhìn hắn, ông biết Cố Ngôn Sanh đã từng cấm phu nhân không được chạm vào đàn nữa. Ông rất sợ thiếu gia lại nổi giận rồi một lần nữa tổn thương phu nhân.

Tiếng đàn trêи lầu dừng lại, Cố Ngôn Sanh đang nằm trêи sô pha cũng mở mắt, hắn giương mắt nhìn Từ thúc, sau đó chậm rãi đi lên.

Copy nội dung từ truyện 88

Khúc nhạc Ôn Niệm Nam đàn chính là ca khúc đầu tiên mà mẫu thân dạy cho cậu, cậu cúi đầu nằm sấp vuốt ve thân đàn, trong lòng tràn đến những hoài niệm hạnh phúc nhỏ nhoi. Ôn Niệm Nam không chú ý tới cửa phòng đã bị mở ra.

“Đàn không tồi a.” Phía sau đột nhiên truyền đến âm thanh âm ngoan tàn nhẫn.

Copy nội dung từ truyện 88

Ôn Niệm Nam nghe thấy thanh âm đó thì sắc mặt nháy mắt trắng bệch, cứng nhắc xoay người.

Nhìn khuôn mặt lạnh lùng đáng sợ của Cố Ngôn Sanh, cậu không nhịn được mà lạnh cả người, thân thể bất giác run lên, nhưng bên ngoài lại cố gắng mạnh mẽ, cứng ngắc cười: “Anh… anh đã trở về.”

Copy nội dung từ truyện 88

“Lại là cái biểu cảm ghê tởm đó! Cậu trước một bộ mặt sau một bộ mặt thật đúng là lợi hại a, ở trước mặt tôi thì giả bộ ôn nhu săn sóc chung tình, trước mặt tình nhân lại cười đến vui vẻ.”

Cố Ngôn Sanh vừa nhìn thấy nụ cười gượng gạo của cậu liền châm chọc cậu giả dối ngụy tạo. Thì ra không phải không thể cười, mà là chỉ có thể cười trước mặt tình nhân cũ mà thôi.

Copy nội dung từ truyện 88

“Tình nhân?” Ôn Niệm Nam lộ ra biểu tình nghi hoặc, ngay sau đó cậu như nghĩ tới cái gì, sắc mặt càng thêm trắng bệch.

“A, hôm nay cậu đi tới nơi nào chính cậu là người rõ nhất, Ôn Niệm Nam cậu thật đúng là lợi hại, dùng loại lý do ấu trĩ này để câu dẫn Đường tiểu thiếu gia, mà cũng chỉ có người có chỉ số thông minh ‘thiên tài’ như hắn mới bị cậu lừa!”

Copy nội dung từ truyện 88

“Em không có câu dẫn anh ấy, em chỉ là đến để đánh đàn, cho nên em mới…”

Cố Ngôn Sanh đột nhiên tiến lên một bước, Ôn Niệm Nam sợ hãi lùi về phía sau một bước, đứng cách Ôn Niệm Nam không xa, Cố Ngôn Sanh lạnh giọng hỏi: “Năm đó tôi đã nói gì với cậu?”

Copy nội dung từ truyện 88

Nghe hắn nói thế, sắc mặt Ôn Niệm Nam trắng thêm vài phần, trong mắt hiện lên sợ hãi, nói: “Anh nói… Sau này em không được phép đánh đàn.”

“Rất tốt, xem ra cậu còn nhớ rất rõ.”

Copy nội dung từ truyện 88


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.