BETA: Đoàn Ca Ca ~~~
Thấy Thẩm Quân ướt nhanh như vậy, Tiêu Cao Ý thỏa mãn cực kỳ, có thể thấy cô đối với hắn có khát vọng.
“Bảo bối, em mẫn cảm như vậy.”
Tiêu Cao Ý quả thật muốn cùng với Thẩm Quân ở một chỗ, cùng nhau làm, muốn cho cô gái này thời thời khắc khắc đều nghĩ tới hắn, muốn ở cùng hắn.
Tiêu Cao Ý tràn ngập quyết tâm, nhưng thấy Thẩm Quân hai mắt tràn đầy nhu tình, lại phá phách trêu chọc hạ thân hắn, làm cho tiểu đệ quả thật cương lên, đũng quần cũng sắp bị phá thủng. Hắn thật muốn cùng cô làm một phen điên cuồng, hung hăng giáo huấn cô, thi trắc nghiệm gì đó, bỏ hết đi.
“Cao Ý…anh chậm một chút…” Thẩm Quân vẻ mặt tràn nhục dục, nhưng một bên chân không an phận, quấn lên hông hắn, một tay ra sức vuốt ve cơ thể Tiêu Cao Ý.
“Chậm…chậm thôi…không anh chọc em hư mất.”
Tiêu Cao Ý bị trêu chọc, hai mắt đỏ đậm, hận không thể cắm chết tiểu yêu tinh này.
Tiêu Cao Ý vuốt ve cái mông vểnh cao của cô: “Tiểu yêu tinh, ma mãnh.”
Rồi sau đó hắn ngậm môi cô, quấn lấy lưỡi cô, hút hết nước bọt trong miệng cô.
Mỗi một chỗ trên đất đều là quần áo của hai người, túi mua sắm lúc nãy cũng bị bỏ rơi ở ngoài kệ giày.
Tiêu Cao Ý cởi cái nơ nhỏ trên cổ Thẩm Quân ra, sau đó là áo sơ mi, rồi tới váy đồng phục, chốc lát một cái áo ngực màu đen rơi xuống, ngay sau đó là quần lót màu đen cũng bị xé rách. Thẩm Quân vuốt ve cơ ngực Tiêu Cao Ý, hai tay không thành thật xoa nắn hai hạt đậu đỏ của hắn, bàn tay kia lại hướng xuống hạ thân hắn, cứ vuốt ve cằm nhắm yêu thích không nỡ buông tay. “Anh còn muốn chơi cosplay mà, bây giờ đã không chờ kịp rồi sao.”
Sau khi Thẩm Quân nói vậy, hắn mới nhớ tới vài món đồ mới mua lúc nãy, hắn quay ra kệ giày, lấy lên hai cái túi, sau đó bế Thẩm Quân lên
“Lão công thỏa mãn em.”
“Ai là vợ anh chứ.” Thẩm Quân nũng nịu đánh vào ngực hắn.
Tiêu Cao Ý cũng không hàm hồ: “Ai ở cùng anh chính là vợ anh.”
Mặc dù Thẩm Quân đã nhận được nhiệm vụ là đưa hắn lên giường, nhưng nếu muốn nửa đời sau ở thế giới này cùng hắn vượt qua quãng đời còn lại, đương nhiên nàng cũng sẽ hảo hảo yêu thương hắn.Loại đồ tình thú này, cô cũng chưa từng thử, nhưng mà cô cũng ngại thử qua đâu, như vậy càng làm cho hắn không thể nào rời xa cô nữa.
Nói cô hoa tâm cũng được, nói cô ích kỷ cũng được, nam nhân tốt như vậy, vốn là của cô, tại sao cô còn bỏ đi, nhường cho người khác.
Tiêu Cao Ý hai tay gát sau đầu, dựa vào giường, nửa người nửa nằm, thưởng thức mỹ nhân trước mắt. Thẩm Quân giờ đây chỉ ăn mặc mỏng manh, một thân áo yếm màu đỏ, phía trên cái yếm còn thêu một cặp uyên ương. Đôi mắt ngập nước nhìn hắn chằm chằm, quần áo bó sát cơ thể lộ ra hai tiểu đậu đỏ, đôi gò bồng đào cũng nhô to, vạt áo dài phía dưới không đủ rộng để che đi tiểu huyệt kia, lộ ra đôi chân dài.
Làm Tiêu Cao Ý tâm viên ý mã, thỏa mãn một trăm phần trăm.
“Vị đại gia này, có hài lòng với tiểu thiếp hay không?” Thẩm Quân nhẹ quỳ một chân, sau đó đến gần hắn, ngồi trên người hắn, một tay xoa nhẹ cơ ngực, sau đó cuối người môi đỏ hôn từ cơ ngực, lại lè lưỡi liếm đầu v* hắn.
Cái lưỡi mềm mại kia liếm cả người Tiêu Cao Ý, làm hắn không tự giác rên rỉ một tiếng. Hắn dùng tay cởi bỏ lưng quần, Thẩm Quân nhẹ giọng: “Đại gia vừa lòng lắm đúng không, bây giờ để tiểu thiếp tự thưởng cho bản thân một chút.”
Dứt lời, Thẩm Quân nâng người, đem côn th*t đang cương to, cắm vào tiểu huyệt đang đầy xuân thủy. “A…gia…ngài to quá…cắm vào tận bụng nôi tài…”
Thẩm Quân dùng hai chân quấn lấy eo hắn, lời nói từ miệng cũng không kiêng dè, kích thích hắn không ngừng, làm hắn chỉ muốn đâm sâu hơn nữa.
Tiêu Cao Ý cảm thấy Thẩm Quân chính là tới để khắc hắn. Cái gì Tiêu công tử, cái gì nam thần cao lãnh, ở trước mặt cô, hắn chỉ là một Tiêu Cao Ý, chỉ là chính mình, cùng với cô hòa làm một chỗ, cho nhau những thứ tốt đẹp nhất.
“Tiểu yêu tinh.” Hắn nhịn không được, vươn tay xoa bóp bộ ngực đang nhô to.
Thân thể hai người hòa hợp với nhau, triền miên không dứt, sau đó mãnh liệt ôm hôn, giống như muốn ăn hết đối phương.
“Ân…ân…đại gia…nô tài muốn tới.” Thẩm Quân vừa nói, tiểu huyệt vừa co rút lại, cô nâng mình càng lúc càng nhanh, sau đó rên lên, đắm chìm trong cao trào, côn th*t vẫn ở trong tiểu huyệt của cô, bị xuân thủy làm ướt hết một mảng ga giường.
Tiêu Cao Ý ôm Thẩm Quân dậy, lại nhập vào phía sau cô, ở trên cổ cô cũng lưu lại một vết đỏ ái muội.
Thẩm Quân chịu không nổi trêu chọc, chỉ đành xin tha, ôm Tiêu Cao Ý: “Ông xã…em không chịu nỗi….anh sâu quá…”
Một tiếng “Ông xã” này làm Tiêu Cao Ý thỏa mãn từ tâm tới thân thể, hắn xoay người, hút mạnh vài lần, sau đó bắn ra một tràng dài.
Mỗi một lần Thẩm Quân làm nũng với hắn, hắn đều không chịu nổi, chỉ muốn che chở cô, muốn sủng ái cô. Cho dù cô muốn sao trên trời, hắn cũng phải hái xuống bằng được.
Từ lúc cùng cô hoan ái, đôi mắt liền không thể rời được cô, trong lòng cũng luôn nghĩ tới cô, vì cô lo lắng, vì cô phát sầu.
“Nghịch ngợm.” Tiêu Cao Ý than thở, khẽ hôn lên môi Thẩm Quân, sau đó đứng dậy sửa sang thân thể hỗn độn.
————————-
Tô Vũ Hàm gặp mặt Lộ Chính Thanh sau giờ học, hắn dẫn cô đi mua quần áo, nhìn cái này cũng mua, cái kia cũng muốn có. Lộ Chính Thanh lúc này hết kiên nhẫn, Tô Vũ Hàm cười lạnh, đối với loại công tử này, rút của hắn mà không thỏa mãn hắn, thì sẽ bị quay ngược lại cắn một phát đau đớn. Sau đó cùng nhau đến một nhà hàng cao cấp ăn cơm.
Ra khỏi nhà hàng, cũng là ban đêm, Lộ Chính Thanh mở cửa xe cho Tô Vũ Hàm, xoay người ngồi ở vị trí lái: “Tới nhà anh đi.”
Hắn tuy là không phải lần đầu tiên hỏi câu này, nhưng trước kia Tô Vũ Hàm đều từ chối hắn.
“Dạ, em vẫn chưa tới nhà anh lần nào.” Tô Vũ Hàm cười ngọt ngào, vẻ mặt thuần khiết, lời nói có thâm ý, không nói rõ cũng hiểu được.
Lộ Chính Thanh lúc này kinh ngạc, nội tâm nổi bão, tầm mắt từ mặt Tô Vũ Hàm, nhìn xuống cái váy ngắn che đi bắp đùi, hai chân dài trắng nõn. Mẹ nó, đêm nay không làm cho nữ nhân này xin tha thì hắn không phải đàn ông.
Lại tưởng tượng tới cảnh Tô Vũ Hàm thút thít không ngừng xin tha, Lộ Chính Thanh bốc hỏa, hạ thân căng cứng.