Ta là Thực Sắc

Chương 4: Vở kịch hàng năm ở bệnh viện



Lời vừa
ra khỏi miệng, mới biết được chính mình thật lỗ mãng: đại thúc này xác định là
trốn vợ ra ngoài làm bậy mới có thể mắc bệnh. Tôi đây thành thực nói ra, đại
thẩm mà nghe thấy được, còn không nhảy tửng lên dẫn tới gia đình mâu thuẫn a.

Quả
nhiên, đại thẩm kia đầu tiên là hai mắt trợn to, hiện ra trạng thái kinh ngạc,
tiếp theo trên mặt hiện lên mờ mịt, nghi hoặc, bừng tỉnh, nhớ lại, tin chắc,
phẫn hận, thương tâm, thống khổ, tuyệt vọng, v…v… một loạt biểu tình thượng
vàng hạ cám (hỗn
tạp), tiếp theo, nàng mãnh liệt bổ nhào vào trước mặt đại
thúc, bắt lấy áo ông ta, gào khóc: “Ông… ông làm
sao có thể đối với tôi như vậy!”

Tiếp
theo liền coi quần áo của đại thúc là giấy vệ sinh, nước mắt nước mũi nước
miếng linh tinh toàn bộ đều trét lên trên đó, tôi không thể không giơ ngón tay
cái lên tán thưởng một câu, đại thẩm, ngươi quả nhiên là tấm gương tốt về bảo
vệ môi trường.

Cũng
không phải do tôi bình tĩnh, chủ yếu là loại chuyện này rất thường phát sinh,
vợ cùng chồng đến xem bệnh, kết quả phát hiện chồng bởi vì ngoại tình nên mắc
bệnh tình dục. Tất cả giống nhau đều là khóc lớn đại náo, đòi chém giết đòi lóc
thịt, ly hôn tại chỗ cũng có.

Đối với
chuyện này, tôi đã sớm tập mãi thành thói quen, cũng không còn kinh ngạc nữa.

Tục ngữ
nói, thanh quan khó xử việc nhà, tôi kê đơn xong xuôi, đang chuẩn bị đưa cho
bọn họ rồi tiễn bước, lại đột nhiên nghe thấy đại thẩm khóc hô lên một câu:
“Ngươi nói, ngươi làm sao có thể đối với ta như vậy… Anh rể! Ngươi như
thế nào có thể lén ta ra ngoài tìm nữ nhân khác!”

“Loảng
xoảng” một tiếng, tôi ngã trên mặt đất, tay chân run rẩy nửa ngày.

Anh rể?

Nguyên
lai là cô em vợ cùng anh rể yêu đương vụng trộm, nhưng khẩu vị của ông anh rể
này cũng quá lớn, còn tiếp tục quan hệ cùng nữ nhân khác ở bên ngoài.

Tôi ra
sức nắm lấy cạnh ghế, đứng lên, cầm lấy giấy bút, chuẩn bị đem chuyện này bán
cho tạp chí《Tri âm 》.

Một chữ
một tệ a, tôi tùy tiện viết ra sáu ngàn chữ, cũng đủ ăn mì thịt bò ba năm.

Người
ta học tiểu học năm thứ ba còn đọc 《Truyện cổ tích Grimm 》, tôi Hàn Thực Sắc khi đó liền bắt
đầu đọc tạp chí mẹ tôi lấy về từ thư viện của công ty: 《 Tri âm 》(Friends)

Qua
nhiều năm như vậy, cảm tình của bản thân tôi đối với 《 Tri âm 》phải kêu là sâu sắc a. Bên trong có
chuyện ly kỳ khúc chiết, có nhân vật lôi người chết không đền mạng, nhiều lần
đều có thể thành công làm tóc tôi từ quăn biến thẳng, thẳng biến quăn, không
cần phải đi tiệm tóc để làm, tiết kiệm được rất nhiều tiền.

Mà làm
cho tôi bội phục sát đất chính là, lúc miêu tả vụ án giết người thì tác giả
không chỉ có thể phỏng đoán tâm lý tội phạm giết người nhất thanh nhị sở, tựa
như chính mình có mặt ở hiện trường, mà còn vô cùng kỳ tích biết được hoạt động
tâm lý sinh mệnh phút cuối cùng của nạn nhân bị giết, quả thực là thông linh (tâm
linh tương thông).

Hãy bớt
sàm ngôn đi, mau mau nghĩ ra tựa đề!

Tiêu đề
mỗi bài văn trong《 Tri âm 》của người ta luôn luôn vô cùng tao
nhã cộng thêm lãnh diễm, tuyệt đối là tiên thanh đoạt nhân (giáng
đòn phủ đầu), cho nên tôi nhất định không thể qua loa.

《 Anh rể biến tình nhân,
tình nhân tìm tình nhân — hai chị em ruột cùng một người đàn ông yêu hận khúc
mắc 》

Rốt
cuộc nghĩ ra một cái đề mục, đang tiếp tục tự hỏi, đại thẩm bắt đầu đối thoại
với đại thúc.

Đại
thẩm nói: “Ngươi còn gạt ta, người đàn bà kia gần đây cũng chuẩn ra loại
bệnh này, các ngươi khẳng định là đã lên giường!”

Đại
thúc nói: “Ta không có!”

Đại
thẩm nói: “Ta không tin, lần đó các ngươi rõ ràng ở một đêm trong khách
sạn!”

Đại
thúc nói: “Lần đó ta ở trong phòng cùng nàng xem nhảy Audition trên TV,
nói chuyện từ nguy cơ tài chính tới giá cả thị trường!”

Đại
thẩm nói: “Ngươi không có cùng ta xem nhảy Audition trên TV, nói chuyện từ
nguy cơ tài chính tới giá cả thị trường, vì cái gì ngươi muốn cùng nàng xem
nhảy Audition trên TV, nói chuyện từ nguy cơ tài chính tới giá cả thị
trường!”

Đại
thúc nói: “Đều là lỗi của ta, của ta sai, ta không nên cùng nàng xem nhảy
Audition trên TV, nói chuyện từ nguy cơ tài chính tới giá cả thị trường, ta đáp
ứng ngươi sau này chỉ cùng ngươi xem nhảy Audition trên TV, nói chuyện từ nguy
cơ tài chính tới giá cả thị trường!”

Nhịn
xuống nhịn xuống, trăm ngàn không thể ói, mì thịt bò trong bụng có giá trị 6 tệ
5 mao lận đó. Tôi hít sâu, đem đề mục thứ hai mới nghĩ đến viết xuống.

《 Bi thảm luân hồi — tôi
nếm phải trái đắng của tỷ tỷ 》

Bên kia
sương phòng, đại thúc và đại thẩm còn đang tranh chấp.

Đại
thẩm nói: “Vì cái gì?! Vì cái gì?! Đây đều là vì cái gì?! Vì cái gì?! Đây
đều là vì cái gì?! Vì cái gì?! Đây đều là vì cái gì?! Vì cái gì ngươi đến bây
giờ còn muốn gạt ta! Ngươi thật sự rất tàn nhẫn rất tàn nhẫn!”

Đại
thúc (hình tượng Nhĩ Khang, lỗ mũi nở ra, co lại, lại nở ra, lại co lại):
“Ta không nghĩ tới, ngươi trước đây dịu dàng đáng yêu, cư nhiên vô tình
như thế, tàn nhẫn như thế, cố tình gây sự như thế!”

Đại
thẩm (hình tượng Mã thúc thúc rít gào): “Vậy ngươi không vô tình?! Không
tàn nhẫn?! Không cố tình gây sự?!”

Đại
thúc (hình tượng Nhĩ Khang, lỗ mũi nở ra, co lại, lại nở ra, lại co lại):
“Ta làm sao vô tình?! Làm sao tàn nhẫn?! Làm sao cố tình gây sự?!”

Đại
thẩm (hình tượng Mã thúc thúc rít gào): “Ngươi làm sao không phải vô
tình?! Làm sao không tàn nhẫn?! Làm sao không cố tình gây sự?!”

Đại
thúc (hình tượng Nhĩ Khang, lỗ mũi nở ra, co lại, lại nở ra, lại co lại):
“Cho dù ta vô tình như thế nào, tàn nhẫn như thế nào, cố tình gây sự như
thế nào, cũng không thể so với ngươi rất vô tình, càng tàn nhẫn, càng cố tình
gây sự!”

Đại
thẩm (hình tượng Mã thúc thúc rít gào): “Ta so với ngươi vô tình?! So với
ngươi tàn khốc?! So với ngươi cố tình gây sự?! Ngươi mới là người ta thấy vô
tình nhất, tàn nhẫn nhất, cố tình gây sự nhất!”

Đại
thúc (hình tượng Nhĩ Khang, lỗ mũi nở ra, co lại, lại nở ra, lại co lại):
“Hừ! Ta tuyệt đối sẽ đối với ngươi vô tình, đối với ngươi tàn nhẫn, đối
với ngươi cố tình gây sự!”

Đại
thẩm (hình tượng Mã thúc thúc rít gào): “Được, ngươi đã nói ta vô tình, ta
tàn khốc, ta cố tình gây sự, ta liền vô tình cho ngươi xem, tàn nhẫn cho ngươi
xem, cố tình gây sự cho ngươi xem!”

Tiếp
theo “Bang” một tiếng, trên mặt đại thúc xuất hiện dấu năm ngón tay
đỏ tươi.

Đại
thúc (hình tượng Nhĩ Khang, lỗ mũi nở ra, co lại, lại nở ra, lại co lại):
“Xem đi, còn nói ngươi không phải vô tình, không tàn nhẫn, không cố tình
gây sự. Hiện tại ngươi bày ra toàn bộ bộ mặt vô tình, tàn nhẫn, cố tình gây
sự.”

Ngón
tay tôi run run, đem đề mục thứ ba nghĩ được viết xuống.

《Anh rể vứt bỏ vợ con của tôi, vì sao
ngươi muốn yêu đương vụng trộm sau lưng cô em vợ là tôi a》

Đang
lúc tôi vắt óc nghĩ cách thiết lập thế cục sao cho gay cấn nhất thì ông trời
lại không muốn sống mà bỏ thêm một nắm lửa.

Một
người phụ nữ trung niên đột nhiên nổi giận đùng đùng đi đến, hai lời chưa nói,
túm áo đại thúc nhấc lên, giơ tay lên cao, tát phải tát trái, “Bùm
bùm” một hơi đánh hơn mười cái, làm khuôn mặt xấu xa bỉ ổi lúc ban đầu của
đại thúc giờ đây sưng lên y chang đầu heo.

Đại
thẩm đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo vội vàng “Bịch” một tiếng quỳ
xuống, giữ chặt quần áo của người phụ nữ trung niên, cầu xin tha thứ nói:
“Chị, không cần đánh anh rể! Hết thảy đều là lỗi của ta, là ta khống chế
không được chính ta. Tỷ tỷ, thực xin lỗi, ta biết ngươi yêu hắn rất đau khổ rất
đau khổ, nhưng ta cũng yêu hắn rất đau khổ rất đau khổ a!”

Oh…………my………….god!

Trong
đầu tôi nhất thời hiện ra lời thoại kinh điển của Janice trong Friends[1].

Người
chị của chúng ta dưới thiên hô vạn hoán (ngàn
kêu vạn gọi) rốt cuộc xuất hiện.

Chị của
đại thẩm một cước đá văng muội muội, cả giận nói: ” Mười năm trước lão
nương đã biết các ngươi lén lút qua lại, chuyện ngày hôm nay cùng ngươi không
quan hệ, cút ra ngoài một bên đi!”

Tiểu
tam đại thẩm nhu nhược nhất thời hóa thành một trái bóng, ồng ộc ồng ộc bị đạp
đến trong góc đi nằm.

Tiếp
theo, chị của đại thẩm như nữ đồ tể vô cùng lợi hại tiếp tục đi tới, kéo cao
tay áo, liều mạng không ngừng tát hai má của chồng mình.

Quyền
pháp của nàng, kết hợp giữa chiêu “Hoàn ngã phiêu phiêu quyền” Châu
Tinh Trì sử dụng trong《 Đường
Bá Hổ điểm Thu Hương [2] với
chiêu “Thiên ma lưu tinh quyền”
của các Seiya (đấu
sĩ) tiểu cường vĩnh viễn đánh
mãi không chết trong《Thánh
đấu sĩ [3], bởi
vậy uy lực mười phần, đại thúc bị đánh hoàn toàn thành đầu heo, ngay cả mẹ của
đại thúc đều nhận không ra hắn.

Lúc
này, một bóng người đột nhiên “Vèo” một tiếng bay qua trước mắt tôi,
“Bịch” một tiếng quỳ gối dưới chân chị của đại thẩm, lại
“Phác” một tiếng ôm lấy đùi.

Tập
trung nhìn kỹ, thì ra là một người con trai khoảng hai mươi tuổi.

Tôi lau
đi một đầu mồ hôi lạnh, đứa nhỏ này, thật là, ban ngày ban mặt giả quỷ, làm tỷ
tỷ tôi sợ tới mức nước tiểu bành trướng.

Bàng
quang vừa mới co rút lại, lời nói kế tiếp của đứa nhỏ này, làm cho tôi thật sự
rơi ra hai ba giọt.

Hắn
nói: “Mẹ, giữa con và ba, là ngươi tình ta nguyện!”

Tôi đầu
bắt đầu choáng váng, hơn nữa cũng xuất hiện trạng huống của Nhĩ Khang, lỗ mũi
bắt đầu không ngừng co giãn.

Tôi hôn
mê, tôi vui vẻ hôn mê, say mê hôn mê, hưởng thụ hôn mê, cho nên, tôi liền hoa
lệ hôn mê. Thấy cô em vợ cùng anh rể kia yêu đương vụng trộm, tôi choáng. Thấy
hai cha con “Tình đầu ý hợp” này, tôi choáng. Thấy đại thúc mặt đầu
heo lại có thể hấp dẫn nhiều người như vậy tre già măng mọc, tôi càng choáng.

Phụ tử
a! BL a! Khẩu vị nặng a!

Máu mũi
của tôi bắt đầu phun tùm lum, lỗ tai cũng bắt đầu ong ong kêu to, không được,
không được, xem ra chờ vở diễn này kết thúc thì nhất định phải đi chụp CT não
bộ mới được.

Chị của
đại thẩm tức sùi bọt mép, bóp cổ đại thúc, khàn khàn nói: “Ông không phải
người, nó là con ruột của ông, ông như thế nào hạ thủ được! Hơn nữa ông đã bị
bệnh, còn muốn cùng con trai làm, ông có biết hay không, nó hiện tại bị ông lây
bệnh, hoa cúc tàn!”

Một
trận sấm vang đánh xuống, tôi giống như thấy Dương Tử[4] ca ca
cầm kiếm chỉ lên trời, hô lớn: “Thiện ác chung hữu báo, thiên đạo vãng
luân hồi; bất tín sĩ đầu khán, thương thiên nhiêu quá thùy?!!!” (Thiện
ác đều có báo ứng, lẽ trời ai cũng phải trải qua luân hồi, không tin ngẩng đầu
nhìn lên, trời xanh không bỏ qua cho ai)

Hoa cúc
tàn? Hoa cúc tàn? Hoa cúc tàn?!!

Thật sự
là rất có hình ảnh cảm!

Nga ô
nga ô ngao ngao gào khóc!! Ở trong lòng tôi vang lên một tiếng sói tru.

《 Hoa cúc tàn — một đoạn
tình ki luyến (lệch
lạc) có một không hai giữa phụ
tử thân sinh 》

《 Yêu em vợ hay là yêu con
trai? Đại thúc Địa Trung Hải (hói) lựa
chọn gian nan 》

《Phụ thân đáng khinh hoa tâm của tôi
a, hoa cúc của nhi tử vì ngài mở ra 》

《 Tri âm 》 a, nếu ngươi không cần
bản thảo của ta, hủ nữ trên cả nước sẽ không tha thứ cho ngươi!

Tình
tiết càng thêm phong phú, thêm trên thêm dưới, tuyệt đối tôi có thể đạt đến hai
vạn chữ, tiền nhuận bút đủ ăn mười năm mì thịt bò a~~~!!!

Nói
liền làm, tôi bắt đầu cúi đầu viết bản thảo, không tiếp tục để ý cái nhà kia.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.