Editor: Bếu
Mấy người nhìn chằm chằm Hạ Hi đều không phải kẻ ngây thơ chưa nếm sự đời, thậm chí còn là những lão giả trong trường tình từng thử qua không biết bao nhiêu oanh oanh yến yến, biết rõ cử động của thiếu niên là tự nhiên vô tri vô giác, lại nhịn không được cảm thấy cả người khô nóng.
Khiến người khác vừa muốn thô bạo cưỡng ép giam cầm lại vừa muốn kiên nhẫn đợi đóa hoa thanh khiết này nở rộ rồi mới hái xuống.
ánh mắt Cung liên nhìn Hạ Hi vô cùng nóng bỏng, âm thầm suy nghĩ nếu không có khí thế ‘người khác chớ lại gần’ của Cung Nghi Nam thì càng tuyệt hơn, thiếu niên không chỉ xinh đẹp, hình ảnh cậu dùng đầu lưỡi liếm liếm trái cây giống như một chú mèo nhỏ đã triệt để khơi dậy dục vọng trong lòng Cung Liên, khiến phía dưới của y không kìm chế được phồng lên.
Nếu như cái miệng nhỏ nhắn kia ngậm không phải vải mà là phần thân đang rục rịch của mình thì…
“Cái kia…” Hạ Hi có chút bất an, định mở miệng lại phát hiện Cung Nghi Nam cũng đang sững sờ, cậu phải hô vài tiếng tiếng hắn mới hồi phục tinh thần.
May mà lúc này giữa điện đang tưng bừng ca múa, ngọn đèn lại tương đối u ám, tầm mắt mọi người chủ yếu tập trung trên khán đài nên không ai để ý.
Chờ đến khi tiết mục ca vũ mở màn chấm dứt, đến phiên các hoàng tử dâng tặng lễ vật.
Tĩnh quốc có một truyền thống, đó là vào buổi tối trừ tịch con cháu sẽ dâng lễ vật tặng cho trưởng bối ngược lại trưởng bối sẽ mừng tuổi lại cho vãn bối. Theo thứ tự từ bé đến lớn, đương nhiên người đầu tiên chính là thái tử Cung Liên, không ngoài dự đoán trước khi đưa hạ lễ sẽ nói một đống lời chúc bình an trường thọ bla bla.
Cung Đức Minh đã bước sang tuổi lão niên, niên kỉ càng lớn con người ta càng muốn trường thọ, nhưng mà mấy năm nay thân thể y ngày càng sa sút, bởi vậy ước nguyện sống lâu dài càng mạnh mẽ, đem không biết bao nhiêu nhân lực vật lực tiêu phí vào tham vọng trường sinh. Nhóm hậu bối tự nhiên cũng hiểu được vấn đề này, vậy nên Cung Liên ngoại trừ lễ vật còn tự tay chép bản ‘trường sinh kinh’ lấy lý do hiếu đạo, Cung Thần tỉ mỉ vẽ ‘phúc vạn thọ đồ’, Cung Nghi Nam thì kính một bình rượu ‘cửu đan kim dịch’.
Hai cái trước quả thực khiến Cung đức Minh vui không ít, thế nhưng thời điểm nhìn tới ‘cửu đan kim dịch’ thần sắc y rung lên. Mọi người đều biết ‘cửu đan kim dịch’ là do Y Tiên tự tay nhưỡng ra, có hiệu quả kéo dài tuổi thọ rất tốt, đáng tiếc ở thế gian không có bao nhiêu bình tồn tại, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Vừa mở nắp bình, hương rượu liền tỏa ra bốn phía, thấm vào ruột gan, Cung Đức Minh lập tức mệnh lệnh cho đại thái giám hầu hạ bên cạnh đổ một chén rượu, uống một ngụm, biểu tình thỏa mãn vô cùng, vài vị hoàng tử thấy vậy đều lên tiếng ca ngợi, các đại thần cũng hùa theo quỳ chúc quốc chủ hồng phúc tề thiên.
Nhưng mà ngay sau đó kinh biến lập tức xảy ra.
Một ngụm máu tươi đột nhiên từ trong miệng Cung Đức Minh phun ra, tổng thái giám đứng bên cạnh phản ứng nhanh nhất, đỡ lấy y, lớn giọng kêu: “Bệ hạ trúng độc, mau gọi Ngự y !”
Cả cung điện nhất thời nhốn nháo loạn thành một đoàn, bọn thị vệ sử dụng tốc độ nhanh nhất chạy đến Thái Y viện gọi người, thái tử Cung Liên không biết ở đâu nhảy ra làm khó dễ, đầu mâu trực tiếp chỉ về phía Cung Nghi Nam: “Lệ vương, ngươi hạ độc vào cửu đan kim dịch hãm hại phụ hoàng, rốt cục đang rắp tâm chuyện gì?”
Cung Nghi Nam thần sắc không biến: “Ta không hạ độc phụ hoàng, cũng không có lý do hạ độc.”
Ở đây ai chẳng biết t người hạ độc tuyệt đối không phải Lệ vương, Lệ vương chiến công hiển hách lại được Hoàng thượng vô cùng yêu thích, nếu không phải do lệ cũ lập trưởng tử không lập thứ tử, sợ rằng vị trí thái tử sớm đã không phải của Cung Liên. Hơn nữa cứ cho là Cung Nghi Nam muốn hạ độc Hoàng thượng, cũng không ngốc đến nỗi tự mình, trước mắt bao nhiêu người, dương dương hạ độc. Nhưng dù sao sự thực chính là Cung Đức Minh uống xong cửu đan kim dịch thì trúng độc, Cung Liên lấy thân phận thái tử hạ lệnh: “Người tới, đem Lệ vương quan nhập thiên lao, chờ đến khi phụ hoàng tỉnh lại xử lý !”
bọn thị vệ y lệnh đi đến trước mặt Cung Nghi Nam, Cung Nghi Nam còn không có động, Văn thần , võ tướng đi theo hắn đã ngồi không yên. Sự việc hôm nay phát sinh quá mức đột ngột cùng kỳ quái, thiên lao vốn là nơi chỉ có đi chứ không có về,nếu như Hoàng thượng có thể tỉnh lại thì không nói làm gì, bọn họ tất có cơ hội làm rõ chân tướng, nhưng vạn nhất Hoàng thượng không tỉnh lại, kia chân tướng cũng không còn quan trọng nữa.
Lưu Kình Ngôn là võ tướng tính tình thẳng thắn, không nhịn nổi, là người đầu tiên bước lên ngăn cản thị vệ: “Thần tin tưởng việc này tuyệt đối không phải do Lệ vương điện hạ làm ! Còn thỉnh thái tử điều tra rõ hãy phán đoán !”
“Ngươi thực là to gan, ” Cung Liên nguy hiểm híp mắt, “Ngươi đây là đang là nghi ngờ bản cung sao?”
Không khí nhất thời giương cung bạt kiếm, vì dịu đi không khí Tư Đồ cung kính quỳ xuống đất nói: “Thái tử điện hạ bớt giận, hiện tại trọng yếu nhất là an nguy của bệ hạ, còn thỉnh thái tử…”
Nói còn chưa dứt lời, Ngự y đã run cầm cập mở miệng: “Này, độc này thật sự rất cổ quái, trước đây thần chưa từng gặp…” Vài danh Ngự y khác cũng thay nhau bắt mạch, biểu tình đều khó coi vô cùng”… Lão thần sợ rằng, sợ rằng không đủ lực…”
Mỗi người trong đại điện thần kinh lập tức căng ra, Hạ Hi cũng nhíu chặt mày. Đây vốn là chi nhánh nhiệm vụ giải cứu đối tượng mà hệ thống đã từng nhắc tới, không có khả năng mặc kệ. Nghĩ đến quà tặng tân thủ còn dư một viên thuốc giải độc và một viên thuốc cải tử hoàn sinh, cậu liền nhân cơ hội tiến lên, nói: ” Biết đâu ta có thể giải độc, để ta xem thử được không?.”
vừa định nhấc chân đi lên đã bị Cung Nghi Nam khấu trụ cổ tay, Cung Nghi Nam trực tiếp dùng hành động ngăn trở Hạ Hi xuất đầu. Nam nhân đem Hạ Hi kéo lại phía sau, trong động tác không dấu nổi một tia khẩn trương, thân mình cao lớn đem cậu chắn lại, sau đó lạnh lùng nói với thị vệ: “Bổn vương biết đường đi thiên lao không cần các ngươi áp giải.”
“Đinh , giá trị sủng ái tăng 5 điểm, sủng ái trị hiện tai là 90, đầu mối nhiệm vụ chính xoát điểm cao nhất của ‘ sủng ái trị’ hoàn thành 90%.” 027 dừng tại trên đầu vai Hạ Hi hội báo, “Tình nguyện chính mình đi thiên lao cũng không nguyện ý để kí chủ bại lộ trước mặt người, kí chủ đại nhân chúc mừng ngài sắp hoàn thành một đầu mối nhiệm vụ chính !”
Hạ Hi lại có chút sốt ruột, “Khoan đã! Ta thật sự có thể chữa khỏi cho bệ hạ, để ta thử xem!”
Lưu Kình Ngôn đứng bên cạnh không suy nghĩ nhiều cũng khẩn trương nói: “Đúng,đúng, Hạ công tử là người của Ẩn môn, nhất định có thể giải độc !”
Lời này vừa nói ra, không khí ngưng bặt, mọi người trong điện trừng lớn mắt, toàn bộ nhìn về phía Hạ Hi.
Ẩn môn từng tạo qua quá nhiều kỳ tích, dần dà đã bị thế nhân thần hóa, các quốc gia đều phái ra rất nhiều nhân thủ truy tìm Ẩn Môn, nhưng đến nay đều chưa có kết quả.
hai chữ này quả thực có ma lực quá lớn, hiện tại dù là ai, kể cả những kẻ trung lập không tham dự vào cuộc chiến đoạt vị đều mở miệng cầu Hạ Hi đến xem thử một lần, đã không phải chuyện Cung Nghi Nam hay Cung liên có thể trở ngại được. Hạ Hi như nguyện đi đến trước mặt Cung Đức Minh, tự mình xem qua thấy y trúng độc là thật, liền đem thuốc giải độc đút cho y.
Cung Đức Minh lần nữa phun ra một ngụm máu đỏ sậm, sau đó run run mở ra mắt.
“Đinh , nhiệm vụ chi nhánh ‘Xả thân cứu giúp’ thành công, kí chủ đạt được 300 tích phân, một viên Tẩy Tủy đan.”
Trừ tịch yến cứ như vậy có đầu không đuôi chấm dứt, tuy rằng giải độc, nhưng thân thể già nua của Cung Đức Minh lần này thực sự nhận hao tổn lớn, phải hảo hảo điều dưỡng mới có thể khôi phục trở lại, trong cơn giận dữ mệnh lệnh điều tra rõ ràng, những cung nữ thái giám liên can đều bị liên lụy, may mắn không đem Cung Nghi Nam nhốt vào thiên lao, chỉ là đóng băng chức quyền hiện tại của hắn, tạm thời quan nhập Tông Nhân phủ.
Hạ Hi theo ý chỉ của Cung Đức Minh đi đến tẩm cung hoàng đế, nhìn thấy cậu, y lập tức cho lui toàn bộ thái giám và cung nữ hầu hạ trong cung, nhìn Hạ Hi nửa buổi, có chút run run mở miệng: “Thật giống… Lớn lên thật giống…”
” mẫu thân ngươi, nàng có khỏe không?”
Hạ Hi hoàn toàn không biết Cung Đức Minh đang nói cái gì.
” lúc ấy ta thật sự không biết nàng là con gái của môn chủ Ẩn môn, cũng chưa từng có ý nghĩ lợi dụng nàng…” Cung Đức Minh tựa hồ đắm chìm trong hồi ức không thể thoát ra được, “Nàng có phải còn hận ta rất nhiều không?”
Hạ Hi nhăn lại mày, đột nhiên nhớ tới hệ thống từng nói thế giới đầu tiên cậu sẽ được tặng kèm bàn tay vàng, chẳng lẽ chính là cái gì của ẩn môn môn chủ, phải rồi, cháu ngoại?
“Đinh , nhiệm vụ ngẫu nhiên “Câu đố về thân thế” tự mình thăm dò thân thế hoàn thành 50%, thỉnh kí chủ tiếp tục cố gắng.”
Nghe được thanh âm nhắc nhở của hệ thống, Hạ Hi liền biết mình đoán đúng, tìm ra mẹ đẻ mức độ hoàn thành một nửa, vậy phải tiếp tục tìm cha đẻ của thân thể này ?
từ từ…. Hạ Hi nhịn không được nhìn nhìn Cung Đức Minh, tiếp tục phát huy sức tưởng tượng nghịch thiên,đoán: chẳng lẽ chính là người trước mắt này?
“Đinh , nhiệm vụ ngẫu nhiên “Câu đố thân thế” hoàn thành, phần thưởng 500 tích phân.”
Hạ Hi quả thực bị chấn kinh, từ đầu đến cuối không nói lời nào, Cung Đức Minh cũng không hề trách tội, thần sắc có chút ảm đạm, “Đã khuya rồi, chắc ngươi mệt mỏi rồi? Trẫm cũng mệt mỏi, ngươi đi xuống nghỉ đi.”
Hạ Hi cứ như vậy bị lưu lại hoàng cung, Cung Đức Minh không có ý định gì để cậu rời khỏi, cũng không nói muốn cậu phải làm gì, về vấn đề liên quan đến mẫu thân cậu, y cũng chỉ nhắc qua một lần duy nhất vào tối hôm đó, thấy Hạ Hi không nguyện ý trả lời cũng không hề nhắc lại, chỉ thường thường triệu cậu đến ngắm hoa uống uống cái gì trà, đặc biệt ngày ngày đều đều ban thưởng.
Thế nhưng mấy hành động hoang đường này ngược lại không bị ai lên án chỉ trích, khó gặp được người của Ẩn Môn, quốc chủ có tâm đối đãi mời chào cũng là chuyện thường tình.