Trấn Lãnh Thủy xuất hiện nhiều người lạ.
Trên trấn có một nhà nghỉ duy nhất thường trống không căn bản không có khách, hôm nay lại ở kín phòng. Ở không ít người, thậm chí đem nhà nghỉ ở thung lũng mặt trời đặt kín phòng. sau khi tan học Cung Tứ nhiều lần đi mua thịt, nhưng ông chủ hàng thịt đều nói với cậu hôm nay thịt đã sớm bán hết.
May là Đầu To biết bắt cá, nếu không trong nhà đều không có thịt ăn.
Vô luận ở nơi nào, mục đích những người đó đều là Trấn Lãnh Thủy, trời biết Trấn Lãnh Thủy căn bản không phải điểm ngắm cảnh gì, chỉ có ít cảnh sắc thôn quê, còn lại chính là người dân mà người ngoài nhìn dị thường lạnh lùng, cứ như vậy, vùng nông thôn này chậm rãi xuất hiện nhiều người bên ngoài, những người đó cái gì cũng không làm, tựa như tản bộ mà đi khắp nơi, khiến cho mọi người trên trấn hoang mang.
Ngay từ đầu mọi người còn tưởng rằng chẳng lẽ tạp chí du lịch nào đề cử Trấn Lãnh Thủy? Thế nhưng lật tạp chí du lịch lần cũng không có tin tức tương quan, những người đó mặc dù đang tản bộ nhưng xem là thế nào cũng không như người đi du lich, gần nhất mấy đứa trẻ tan học cũng không dám chơi khắp nơi, phụ huynh sẽ còn tới trường học đón về.
Cung Tứ đặc biệt tính toán trước làm thành chế độ hội viên phòng sách: Chỉ có khách cũ mới có thể qua đây xem sách.
Cửa ngoài cũng khóa lại, mỗi vị khách cũ cầm một cái chìa khóa, qua đây tự mình mở cửa, sau đó sẽ khóa cửa lại.
Ngay khi Cung Tứ cho là bọn họ sẽ tiếp tục giằng co như vậy, rốt cục có người không kềm chế được gõ cửa.
Đó là một người đàn ông trung niên nhìn khá là âm trầm dẫn theo hai người hình như là người hầu, vừa vào cửa liền nói ra ý đồ đến:
“Ta muốn nhìn em trai ngươi một chút, kẻ cấp S kia, nếu như phù hợp yêu cầu của ta, ta muốn cùng nó định khế.”
Lai giả bất thiện, người kia và người hầu đi theo đều là dáng vẻ hung thần ác sát, trong lòng Cung Tứ trầm xuống, khi đang suy nghĩ phải làm thế nào, bên cạnh bỗng tiến tới một chiếc xe trắng, lại có một người tới, phía sau mang theo nhiều người hơn hướng bọn họ đi tới.
“Không cần để ý tên chủ đất đó, nhà bọn họ ngoại trừ nhiều tiền thì cũng không có gì, có muốn hay không suy xét ta? Ta tuổi còn trẻ một chút, trong nhà có tiền có thế, đảm bảo em trai cậu khỏe mạnh lớn lên ~”
Cả người mặt tây trang trắng, thoạt nhìn quần áo lụa là, lời nói ra lại càng là lụa.
“Không cần để ý hai bọn họ, chính là cấp bậc người điều khiển mà thôi, còn không biết xấu hổ qua đây gặp Khí cấp bậc S?” Lại một giọng nói từ bên cạnh xen vào.
Lần này tới là một thanh niên chừng hai mươi tuổi, thoạt nhìn có chút dáng vẻ học sinh, một người tới, không có đoàn xe cũng không có bảo tiêu, thế nhưng giữa chân mày có một cỗ ngạo khí, khiến Cung Tứ cảm giác cũng không tốt.
“Tôi năm nay hai mươi tuổi, là người chi phối xếp hàng thứ nhất ở Thanh học viện, muốn cùng khí S cấp nhà ngươi định khế.” Người nọ mặc dù giới thiệu, nhưng mà tự giới thiệu cũng phải một cỗ ngạo khí.
Cung Tứ không hé răng, cậu biết mình không cần trả lời người này, bởi vì nhóm người thứ tư đã tới rồi.
Đồng dạng tuổi còn trẻ, đồng dạng ngạo khí, thế nhưng người này dẫn theo một đoàn xe bảo tiêu, không những như vậy, đoàn xe chi này cực kỳ khí phách, trực tiếp đem những xe nào khác đứng ở ven đường xuyên qua!
” Không cần để ý hắn, hắn chỉ là một người chi phối không có bối cảnh mà thôi, tuy rằng tự mình có khả năng thế nhưng không có bối cảnh cũng vô dụng, không che chở được khí của mình không nói, sau này bản thân còn cũng bị chọn lựa.” Người nọ vừa nói chuyện vừa cười đi tới.
” Có thể mời ta đi vào uống chén trà sao?”
” Những người đó đâu?” Cung Tứ chỉ chỉ những người bên cạnh hắn.
Người nọ liền cười: “Không cần lo lắng, ta sẽ giúp ngươi xử lý, chỉ cẩn mời mình ta là tốt rồi.”
Hắn nói là sự thật, Cung Tứ đã thấy tùy tùng hắn đang đẩy những người khác, đại khái thế lực hắn thực sự rất lớn, những người khác không dám nói câu nào liền rời đi.
Chỉ là nếu như hắn nói là sự thật, sợ rằng hắn càng không dễ bị khuyên lui…
Mắt nhìn đối phương lập tức sẽ vào được, Cung Tứ không khỏi toát ra một tầng mồ hôi lạnh trên trán.
Thẳng đến nghe được thanh âm của Thu Hạ——
” E rằng không được, trước đã có vị An tiên sinh đi học viện tìm tôi, vì con trai độc nhất của mình muốn tìm kiếm một vị khí thích hợp, tôi đáp ứng muốn suy xét một chút.”
” An tiên sinh? An Thành sao? Hừ!” Người nọ hừ lạnh một tiếng: “Hắn đưa ra điều kiện gì tôi cũng đưa ra điều kiện đó, dựa vào điều gì mà suy xét hắn mà không phải là tôi.”
” Cũng không nói không suy xét, chỉ là phải so sánh.” Thu Hạ lại nói.
” Ngài ấy đã đem tình huống của mình và đưa ra điều kiện cho tôi, mong ngài cũng có thể đưa một phần, tựa như sơ yếu lý lịch, cũng có thể coi thành thư dự thầu, chúng ta không nhất định sẽ chọn điều kiện tốt nhất, nhưng nhất định sẽ tuyển chọn thích hợp nhất, dù sao, Khí mà các ngài muốn là em của chúng tôi.” Thu Hạ nói với bọn họ.
“Các ngài đều nghe được chứ?” Thu Hạ bỗng nhiên giương cao giọng.
“Thỉnh dùng văn bản đưa ra tình huống của mọi người và điều kiện cho tôi, tôi và anh cả sẽ thẩm hạch tư liệu của các vị, từ đó chọn người thích hợp nhất, trước đó thỉnh không nên tùy tiện viếng thăm, miễn cho tạo thành hiểu lầm sẽ tạo nên tranh chấp không cần thiết.”
Thu Hạ nói, mỉm cười với mọi người, sau đó đi vào đóng cửa lại.
Sau đó ngay khi Thu Hạ đóng cửa, Thu Hạ vẻ mặt trở nên phi thường nghiêm túc: “Anh, em rằng chúng ta thực sự phải nhanh lựa chọn Người sử dụng cho A Cát, bằng không người tới càng lúc càng nhiều, chúng ta kéo dài không được lâu, bọn họ bây giờ không động thủ không phải bởi vì băn khoăn chúng ta, mà là lo ngại những Người sử dụng khác, giữa bọn họ cân bằng tạo thành thế ổn định hiện tại, một khi xuất hiện Người sử dụng lợi hại hơn, không tốt có người sẽ trực tiếp cướp người!”
Cung Tứ bị lời của Thu Hạ làm cho càng hoảng sợ, dù sao cậu cũng chỉ là một người thường, vừa có một chút xíu minh bạch với thế giới Người sử dụng và Khí, đối với lời Thu Hạ nói bản năng cậu muốn phản bác, nhưng mà nghĩ đến một màn vừa phát sinh kia, cậu lại cảm thấy Thu Hạ nói tuyệt đối không phải nói chuyện khó có thể xảy ra, Thu Hạ nói có khi còn tương đối hàm xúc.
***
Thế giới này mặc dù phần lớn người là người thường, nhưng mà chân chính quyền lực và tài phú lại nắm giữ ở phe thiểu số trong tay Người sử dụng và Khí, mà bởi quan hệ giữa Người sử dụng và Khí, nói là nắm giữ ở trong tay Người sử dụng cũng không quá đáng.
Người sử dụng thông qua năng lực của mình kiếm lấy tiền tài càng nhiều hơn, chiếm cứ chức vị trọng yếu hơn, dần dần cũng nắm giữ quyền thế cường đại hơn so với người bình thường.
Như Trấn Lãnh Thủy một trấn nhỏ xa xôi mà người có năng lực coi nhẹ tới địa phương nhỏ, ở đây cũng chưa từng sinh ra người năng lực cường đại, mà ở những địa phương khác, người năng lực vững vàng nắm chắc quyền khống chế thành phố lớn, Người sử dụng đều tự phân chia phạm vi thế lực.
“Giống em Người sử dụng xuất thân tại trấn nhỏ, thông thường sẽ ở thời kì học tập tìm đến khí của mình, có thể đánh dấu khí lợi hại hay không hoàn toàn dựa vào vận khí, cho nên không tồn tại thuyết pháp khi có năng lực sẽ tìm cường đại khí, Người có năng lực có điều kiện lại chờ tới bây giờ,hơn phân nửa là trong nhà sớm đã có người có năng lực, đã thành lập được thế lực của riêng mình, cũng chính là “Có bối cảnh” Người sử dụng.” Thu Hạ giải thích với anh cả của mình.
“Những người đó hơn phân nửa từ nhỏ liền thức tỉnh, sau khi phát giác năng lực không kém, gia tộc liền bắt đầu vì bọn họ lưu tâm khí cường đại ký khế ước, càng là cường đại gia tộc càng nghĩ vì đời sau của mình tìm một khí cường đại, không gặp được lý tưởng nhất liền kéo dài, cấp bậc A Cát như vậy là khí phi thường hiếm có, một khi phát hiện, dù cho thuộc tính không phù hợp bọn họ cũng muốn ký khế ước.”
“Dù sao bọn họ cũng mặc kệ khí có thể hay không phát huy khả năng tối đa, bọn họ thầm nghĩ năng lực của mình có thể phát huy đến lớn nhất, muốn khí cường đại nhất đề cao năng lực của mình.”
“Trong lịch sử thật sự có rất nhiều ví dụ như vậy.”
Thu Hạ hơi nhíu mày, hiển nhiên, khi biết được giá trị năng lực A Cát, nó cũng đã tìm hiểu thêm rất nhiều.
” Như thế… Không biết xấu hổ?” Cung Tứ vặn vẹo cả mặt.
“Ừ, so với bọn họ, chúng ta chỉ là con nít, mà bọn họ đều là người trưởng thành rồi.” Suy nghĩ một chút, Thu Hạ nói như vậy.
“An tiên sinh kia… Có phải thật đến học viện đi tìm em?” Cung Tứ bỗng nhiên nghĩ đến điểm này.
Gật đầu, Thu Hạ không có ý giấu diếm: “Không chỉ ông ta, còn có năm nhóm tới tìm em, trong đó An tiên sinh có địa vị lớn nhất.”
“Một khi Khí có cấp bậc như A Cát thức tỉnh, trong phạm vi nhất định, Người sử dụng cùng cấp bậc với nó đều có thể có cảm ứng, vô luận họ chưa có Khí, hay là chính họ đã có Khí, thế nhưng họ có thể nói cho nhưng Người sử dụng chưa có Khí khác, cho nên mới có rất nhiều Người sử dụng cấp bậc người điều khiển tìm đến cửa, cho dù thích hợp với A Cát nhất là Người sử dụng cấp bậc thống trị.”
“Người thống trị?” Cung Tứ ngẩn người.
Thu Hạ lại khẽ gật đầu một cái: “So với em còn cao hơn một bậc, cũng như Khí cấp S, người sử dụng cấp bậc thống trị cũng là phi thường hiếm có.”
Hai anh em, anh nhìn em một chút, em nhìn anh một chút, cuối cùng đường nhìn rơi vào A Cát bọc tã bò trên đệm, đồng thời phát ra một tiếng thở dài.