– Công chúa Tùy quốc Yến Minh Cơ, từ bao giờ được đánh tráo? – Hắn nghiêm giọng đe dọa, phong lưu yêu thần đã biến thành đại ác nhân.
Ta hơi bất ngờ, sau đó cũng tỉnh táo hơn một chút, cũng may là ta đọc khá nhiều truyện, đầu óc cũng không ngu ngốc lắm nên sớm có suy diễn là: Yến Minh Cơ chính là cái vai ta đã sắm, và lẽ ra “ta” phải biết tên yêu thần này từ trước. Chính là vì không biết trước, nên vừa chạm mặt hắn đã bại lộ.
Yến Minh Cơ biết hắn, vậy mà lúc nãy ta lại ngây thơ ngốc nghếch nhìn hắn, còn ngắm hắn… dù ta đang ở cái thân phận của nàng hay thể xác của nàng thì linh hồn ta nhất định là không phải.
– Này đúng, ta không phải Yến Minh Cơ! – Ta dõng dạc thừa nhận.
Suy nghĩ một hồi, ta ngộ ra điều gì, ta bèn thốt lên:
– Này, không phải ngươi là “phu quân” của ta, à không, của thân phận “Yến Minh Cơ” này đi? – Đừng nói là hắn yêu Yến Minh Cơ, sau đó vì nàng ta biến mất sẽ trút hận lên ta, sau đó là một màn ngược tâm ngược tâm, không không, ta sẽ gạch hắn ra khỏi tuyến nhân vật.
Đấy, ta đã bảo mà, nam tử gặp đầu tiên sau khi xuyên không chưa hẳn là tốt, nếu là khi thấy mình mặc hỉ phục đỏ…
Chỉ thấy hắn nhìn ta, con ngươi đen tuyền đánh giá, có chút nghi ngoặc trong âm điệu, vẻ như là hắn không tự giải thích được.
– Nếu như là đến đây thay thế cho công chúa, chẳng nhẽ hoàng đế Tùy quốc cũng không nói cho ngươi biết vai của ngươi sẽ sắm?
– Vai của ta là ai? – Ta nghĩ thầm trong lòng, ta không còn mong rơi vào truyện ngược.
– Nhi thần Diệp Thần Hi tham kiến quý phi nương nương! – Hắn có chút trào phúng mà nói, lại không dùng cách trực tiếp nhất.