Không Làm Thế Thân

Chương 22



“Nói thật, cả hai đều có.” Lâm Hạo Dương cẩn thận dùng từ, nói, “Nếu Tưởng Lâm Dữ không phải huynh đệ tốt nhất của anh, cạy góc tường của hắn rất dễ bị đánh. Anh nhất định sẽ đào thư kí Giản đến tập đoàn Lâm thị, em là một người rất ưu tú. Một căn hộ mà thôi, em tới tập đoàn Lâm thị anh đưa cho một căn biệt thự.”

“Cảm ơn anh tán dương.” Giản Hề cùng Lâm Hạo Dương xác thật không có cảm giác gì xa lạ.

Giản Hề từ trong túi lấy ra viên kẹo đường kia, mở ra răng cắn vào giữa viên kẹo, vị trái cây chua ngọt lan tỏa khắp miệng. Cô rất ít ăn ngọt, thời đại mới phụ nữ khỏe mạnh nên ăn ít ngọt.

Viên kẹo đường này rất ngọt.

“Tay đã ổn.” Giản Hề đứng lên, “Có thể buông tay được rồi.”

Lâm Hạo Dương muốn giơ tay sờ một chút lên tóc Giản Hề, nhưng trước sau không có xuống tay, hắn bỏ tay vào trong túi quần chờ ở một bên, đợi nửa ngày Giản Hề còn đứng tại chỗ, Lâm Hạo Dương ngước mắt nhìn cô, “Em có phải có điểm sợ ba mẹ hay không?”

Giản Hề đem viên kẹo đường cắn thành từng mảnh, “Không có.”

“Nếu sợ thì nói với anh, anh để cho bọn họ rời đi trước.” Lâm Hạo Dương vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy biểu tình khó xử của Giản Hề, do dự không tiến lên, một mực đứng tại chỗ, “Em có thể nói cho anh, anh vô điều kiện tín nhiệm em, thế nào?”

“Anh có thể hiểu được cảm giác tự dung nhận được nhiều tình cảm sao?” Giản Hề nghĩ nghĩ, nhìn thẳng vào mắt Lâm Hạo Dương, “Hơn nữa, nếu như không phải, mọi người đều không cần phải thay đổi tình cảm cũng tốt, mọi việc kết thúc.”

Có được nhiều tình yêu thương, cô chưa từng có trải qua, cho nên bó tay không biện pháp?

Cô không vội mà xông lên nhận thân Lâm Hạo Dương có thể lý giải, tập đoàn Lâm thị ở trước mặt tập đoàn Thượng Dữ thì cũng như vậy. Mấy năm nay Giản Hề muốn ngôi sao Tưởng Lâm Dữ cho ngôi sao muốn ánh trăng ngày mưa cũng lấy thang bắc lên trời cao để cho Giản Hề, là nữ nhi của chủ tịch tập đoàn Lâm thị đối với Giản Hề xác thật là dụ hoặc không lớn.

Nhưng cô đã là lần thứ ba cường điệu, không cần giao phó tình cảm. Không phải bởi vì cô chán ghét mới nói như vậy, mà là cô trong tư thế tự bảo vệ mình. Cô rất sợ tình cảm, cũng rất sợ hãi cái giá phải trả nếu giao phó tình cảm thất bại, cô thật sự không có cảm giác an toàn.

Nhiều năm như vậy, cô rốt cuộc đã trải qua những gì?

“Nếu không phải, ba mẹ nhận em làm con gái nuôi, anh vẫn như cũ làm anh trai em.” Lâm Hạo Dương vòng đến trước mặt Giản Hề, nhìn chăm chú vào cô, “Tình cảm của em dành cho mọi người sẽ không mất đi.”

“ Kiểm tra đo lường DNA nhanh nhất bao lâu?”

“Máu nhanh nhất tám giờ, nhưng cái này chỉ là bước đầu, so sánh cụ thể thời gian sẽ lâu hơn một chút.” Lâm Hạo Dương nói, “Còn muốn đi Cục Công An một chuyến, buổi trưa sẽ làm xong toàn bộ, cùng nhau ăn bữa cơm trưa?”

“Nếu không phải chúng ta vĩnh viễn không cần liên hệ lại, Lâm Dương Hi chân chính không hy vọng chính mình bị quên đi, tôi cũng không thích làm thế thân.” Giản Hề nắm chặt túi xách trong tay, nhìn Lâm Hạo Dương, “Tôi cảm thấy, vẫn là chờ kết quả ra tới rồi nói sau.”

“Không muốn thấy bọn họ?” Lâm Hạo Dương nói, “Anh đi nói cho bọn họ.”

Lâm Hạo Dương xoay người muốn đi, Giản Hề lại gọi hắn lại, “Lâm tổng.”

Lâm Hạo Dương quay đầu lại.

Giản Hề nghĩ nghĩ nói, “Không phải tôi không muốn thấy, tôi không phải sợ hãi bọn họ, đây là vấn đề của chính tôi. Tôi như cũ chờ mong thân tình, chờ mong cha mẹ thân sinh tôi. Nhưng tôi không hy vọng tình cảm dành cho bất luận người nào bị mất đi, đặc biệt là tình cảm chân thành tha thiết, tôi càng không đủ sức.”

Trầm mặc hồi lâu, Lâm Hạo Dương gật đầu, “Anh hiểu được.”

Thời điểm Giản Hề lại đi ra ngoài, Lâm Thế cùng bà xã hắn đã ngồi trong xe, không có xuống dưới. Giản Hề mắt nhìn xa xa, xoay người cùng cảnh sát lên xe.

Vợ chồng Giản Siêu là từ một người bên ngoài mua Giản Hề vào tay, trước khi bị bán cho Giản Siêu, Giản Hề xảy ra những chuyện gì, không ai biết.

Giản Hề ôm mô hình ô tô từ Cục Công An đi ra nhận được điện thoại Tưởng Lâm Dữ, cô lên xe nghe điện thoại, “Tưởng tổng.”

“Cần tôi đi đón em không?”

Chẳng lẽ kỹ thuật biểu diễn buổi sáng của Giản Hề có hiệu lực? Tưởng Lâm Dữ tự nhiên sẽ đến đón cô?

“Tôi ở trên xe.”

Tưởng Lâm Dữ trầm mặc một lát nói, “Thế nào?”

Giản Hề không muốn trả lời vấn đề này nói, “Mệt mỏi, muốn về nhà nghỉ ngơi.” Giản Hề tạm dừng một chút, thanh âm mềm xuống, “Anh chừng nào thì về nhà?”

“Đối phương bên kia có chút vấn đề, hôm nay khả năng khá bận bịu, buổi tối tôi cố gắng trở về sớm một chút.”

Ai hiếm lạ hắn về sớm một chút trở về.

Giản Hề đối với hắn một điểm hứng thú cũng không có, nhưng vì muốn biểu hiện ra chính mình thất vọng, vẫn là cố ý đè thấp giọng nói, “Vậy được rồi.”

Điện thoại không có lập tức bị cắt, giằng co vài giây, cuộc gọi thông thường đột nhiên thành cuộc gọi video.

Giản Hề: “……”

Lời mời qua video vang đến tiếng thứ ba, Giản Hề ấn kết nối “Tưởng tổng?”

Tưởng Lâm Dữ xuất hiện ở trên màn hình, hắn ngồi trên ghế bàn làm việc, di động chắc là đặt bên cạnh máy tính. Hắn giơ tay vuốt sống mũi, khuôn mặt lạnh lùng không có cảm xúc gì, “Muốn nhìn tôi?”

Giản Hề: “……”

“Ân.”

“Nhìn đi.” Tưởng Lâm Dữ gọi video trực tiếp với Giản Hề tiếp tục làm việc, hắn sắp xếp lại văn kiện, tiếng nói đạm bạc có vài phần châm chọc, “ Phòng thư kí không còn ai để tuyển vào, Lăng Ngôn làm như thế nào có thể tiến vào phòng thư kí? Tôi rất tò mò, ai đã đem cô ta tiến vào?”

Giản Hề: “……”

Điện thoại trên bàn làm việc vang lên, Tưởng Lâm Dữ không có tắt di động, chỉ là đem điện thoại đẩy sang bên cạnh một chút rồi nghe.

“Không gặp.” Tưởng Lâm Dữ tiếng nói đạm bạc, “Về sau không cần định ngày hẹn của tôi với Chu tổng.”

Giản Hề cọ một chút, sau cổ đã tê rần.

Thời điểm Giản Hề tắt video mới phản ứng lại, Chu tổng là ai? Chu Minh Nghiên, Chu Minh Nghiên cùng phú hào Hong Kong bên kia liên hôn, sau khi kết hôn nhờ thế lực nhà chồng bên Hong Kong, nắm được quyền quản lý ở Chu thị.

Trước kia Giản Hề không biết Chu Minh Nghiên là bạn gái cũ Tưởng Lâm Dữ, cũng tiếp xúc qua rất nhiều lần. Còn tò mò, Chu Minh Nghiên cùng Tưởng Lâm Dữ là bạn học đại học, hai nhà lại là thế giao, sao mỗi lần hẹn đều phải gọi tới phòng thư kí trước?

Hoá ra hai người này có việc gì đó mờ ám.

Trước giờ Tưởng Lâm Dữ cũng không nói đến việc tư, nhưng có thể suy đoán ra. Tưởng gia xảy ra chuyện, Tưởng Lâm Dữ mỗi một ngày chôn ở phòng làm việc, bắt buộc về nước tiếp quản công ty.

Hắn cạnh tranh với thân thích sài lang hổ báo ở Thượng Dữ như thế nào? Khả năng hắn thắng có bao nhiêu lớn? Lúc ấy Chu Minh Nghiên hẳn là cũng suy xét đến vấn đề này. Cô ta không thể chọn sai, quyết đoán quăng Tưởng Lâm Dữ, leo lên phú hào Hong Kong.

Không nghĩ tới Tưởng Lâm Dữ sẽ xoay người, ông chồng kia của Chu Minh Nghiên là kẻ gian lận thương mại, tùy thời có khả năng vào tù. Chu Minh Nghiên ở Chu thị đứng vững chân, trở về lại bắt đầu tìm Tưởng Lâm Dữ.

Tưởng Lâm Dữ quay đầu lại, cùng là tra nữ tiện nam.

Giản Hề không muốn nói cái gì nữa, trước đi công ty chi nhánh Lâm thị đem tiền đặt cọc giao xong, chỉ có mấy thứ này là thuộc về cô.

Giản Hề chỉ mong những gì cô có thể có, chẳng hạn như căn hộ này. Giản Hề làm xong xuôi toàn bộ văn kiện, ở chỗ văn phòng bất động sản làm quyền đăng ký, có được chìa khóa và thẻ ra vào căn hộ của chính mình.

Thời tiết nóng bức, mở cửa hơi nóng cuồn cuộn. Giản Hề không sợ nóng, nâng chân lên bước vào căn hộ, sàn nhà bằng gỗ phát ra tiếng vang thực nhẹ, trái tim Giản Hề run rẩy một chút.

Căn hộ được xây cất hoàn thiện không cần phải sửa sang gì, Giản Hề đối với trang trí yêu cầu không cao. Cô dự định mua giường liền dọn vào ở, thời gian cô ở cùng với Tưởng Lâm Dữ chỉ có một tuần.

Một tuần sau, cô sẽ đem ba trăm triệu kia ba đổi thành tiền xu đưa đến văn phòng Tưởng Lâm Dữ.

Sảng khoái.

Giản Hề để tài xế rời đi trước, xuống lầu tìm nhà ăn để ăn cơm. Nhà ăn ở tiểu khu phụ cận, trang trí đặc biệt có phong cách, trong không khí thong thả dạo chơi hơi thở cà phê thơm nồng, Giản Hề gọi một phần salad một ly nước chanh không đường.

Lấy di động ra kiểm tra cửa hàng nội thất phụ cận.

“Thư kí Giản?”

Giản Hề quay đầu liền nhìn thấy Chu Minh Nghiên đi giày cao gót bước tới, cô ta mặc một bộ váy màu đen, khí chất ưu nhã hương thơm quyến rũ, một đường bay tới trước mặt Giản Hề, “Sao cô ở chỗ này? Thật trùng hợp.”

“Tôi ở chỗ này.” Giản Hề ngón tay chỉ qua bên cạnh Hi Thịnh.

“Trùng hợp như vậy? Tôi cũng ở nơi này.” Chu Minh Nghiên ngồi xuống đối diện Giản Hề, buông túi Hermes trong tay cô ta, “ Biệt thự vùng ngoại thành quá phiền toái, Yến Thành kẹt xe thật sự lợi hại. Nơi này cách công ty gần, cần một gian phòng để đi làm, tôi khiến cho Hạo Dương để lại cho tôi một bộ phòng ở. Cô ở tầng lầu mấy? Một lát nữa hẹn cùng nhau ăn cơm.”

Chu Minh Nghiên lớn lên thật xinh đẹp, cũng rất hào phóng.

Thật sự là diễm lệ, cô ta cùng Giản Hề diễm lệ không giống nhau, Giản Hề chỉ là lớn lên xinh đẹp, tính cách ôn hòa muốn chết, tính tình cũng tốt, với ai cũng là mỉm cười. Chu Minh Nghiên là từ trong ra ngoài đều tản ra một loại vẻ đẹp nóng bỏng, ngươi không ái mộ lão nương chính là ngươi chịu thua kém, diễm lệ đến chói mắt.

“Số 3.” Giản Hề nhìn về phía Chu Minh Nghiên, “Cô cũng nhận thức Lâm tổng?”

“Quá quen biết, A Dữ không phải đã nói qua với cô sao? Tôi, Hạo Dương còn có A Dữ, chúng tôi ba người cùng lớp từ cao trung mãi cho đến đại học cùng khoa.” Chu Minh Nghiên nói, “Cô gọi cơm sao?”

Vừa lúc phục vụ đưa salad tới, Giản Hề nói, “Đến rồi.”

Chu Minh Nghiên gọi cơm xong, mắt nhìn salad trước mặt Giản Hề, lại thêm một phần tôm hùm Úc viên, “Nhà hàng này tôm viên là chiêu bài, tôi gọi cho cô một phần, cô có thể thử xem.”

“Không cần, cảm ơn.”

“Có phải sợ đắt hay không?” Chu Minh Nghiên ngón tay sơn màu đỏ thắm chỉ một chút nói, “Cùng tôi ăn cơm, còn lo lắng cái này? Tôi mời khách.”

Giản Hề trầm mặc vài giây, khóe môi giơ lên nở rộ ra nụ cười xán lạn, “Cảm ơn Chu tổng.”

“Còn muốn ăn thêm gì?”

Giản Hề vẫy tay gọi người phục vụ đã rời đi tới, đôi mắt thực xinh đẹp nhẹ nhàng chớp hạ, nói, “Gọi một quyển.”

Người phục vụ sửng sốt, Giản Hề ôn nhu giải thích, “Chính là gọi toàn bộ thực đơn, tất cả mang lên, bao gồm đồ uống.”

Chu Minh Nghiên: “……”

Giản Hề uống một ngụm nước chanh, vẻ mặt vẫn như cũ, tiếp tục tới trước mặt cô khoe giàu, tới đi.

“Thư kí Giản.” Chu Minh Nghiên lựa từ ngữ để dùng nói, “Cô ăn uống thật tốt.”

“Thật sự cũng không tệ lắm.” Giản Hề cười nói, “Chủ yếu là nhìn thấy Chu tổng, tâm tình tốt ăn uống sẽ tốt.”

Chu Minh Nghiên nhìn vẻ mặt thuần khiết Giản Hề ở đối diện, có loại cảm giác ra cửa một chân dẫm vào vũng nước.

“Các cô là tiểu cô nương thật tốt, vô ưu vô lo, ăn uống cũng tốt. Muốn cái gì làm nũng là có, cũng không cần quá vất vả.” Chu Minh Nghiên sâu kín thở dài, phía bên Tưởng Lâm Dữ một chút biện pháp cũng không có, căn bản không tiếp cận được, Giản Hề còn hố cô ta tiền, Giản Hề nhìn qua rất ngốc bạch ngọt, trên thực tế một chút cũng không ngốc. Một cô gái nhỏ tới thành thị này dốc sức làm, không có bất luận bối cảnh gì, có thể ôm lấy Tưởng Lâm Dữ 5 năm, mua được chỗ ở tiểu khu này đơn giá gần hai mươi vạn, tâm cơ cũng đủ sâu, “Chúng tôi lại không được như vậy, cái gì đều phải tự mình làm lấy. Phải trông coi người phía dưới nhiều người như vậy, mở mắt ra chính là ước lượng con số ngàn vạn, không dám lơi lỏng một chút. Tưởng tổng các cô gần đây nhất tôi cũng không thấy, cái tính tình kia của hắn, mười năm ngày càng kém. Năm đó chính là như vậy, một chút cũng không thay đổi.”

Giản Hề uống xong nước chanh, buông dao nĩa nghiêm túc nhìn về phía Chu Minh Nghiên, mỉm cười thiện ý đề nghị, “ Có thể là do anh ấy lo lắng trên lưng mang tiếng nam tiểu tam, bây giờ đã là xã hội văn minh, nhân loại phát triển đến nay, chỉ số thông minh tiến hóa với điểm mấu chốt đạo đức, xã hội văn minh tiến bộ thúc đẩy rất nhiều tình cảm nảy sinh đến đáng sợ, làm người phải có giới hạn cuối cùng của nền văn minh. Dù sao không phải hôn nhân không phải ai cũng có thể tiếp thu, vi phạm luân lý đạo đức nhân loại là điểm mấu chốt. Chu tổng, tốt hơn hết cô nên hoàn toàn ly hôn, rồi đi tìm anh ấy, anh ấy sẽ khôg kháng cự gặp mặt cô như vậy.”

Tác giả có lời muốn nói: Chương sau 11 giờ

(T-T) Nguồn webtruyen.com


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.