Edit by:Kimin
Bây giờ là tháng 11, tính theo lịch thì đã là mùa đông và thời tiết rõ ràng là bắt đầu lạnh hơn. Trước cơn gió lạnh buốt, Harry, Ron và Hermione vội vã đến sảnh đường.
Trần của sảnh đường đã được phù phép. Thời tiết xấu giống hệt như bên ngoài, bầu trời đầy mây đen, mây đen ảm đạm dường như bay trôi nổi ngay trên đầu, những ngôi sao và những bông tuyết trắng xóa rơi xuống, rồi chúng biến mất ngay trước khi chạm tới mặt bàn.
Tuy nhiên, thời tiết xấu không ảnh hưởng đến thời gian ăn sáng ồn ào và náo nhiệt. Tất cả học sinh của Hogwarts đang tập trung xử lí đồ ăn trên bàn.
Vào lúc này, có một âm thanh *sột soạt* trên đầu họ, và một đàn cú lớn bay vào từ cửa sổ đang mở và mang theo thư buổi sáng cho mọi người. Harry nhìn lên theo bản năng. Trong số đống màu nâu và xám, con đại bàng vàng của nhà Malfoy đặc biệt bắt mắt, lần này nó mang theo hai kiện hàng, và nó bay có chút không ổn định. Harry đang chơi trống trong lòng, phải không ta?
Sau đó, trong tầm nhìn toàn cảnh, con đại bàng vàng cuối cùng cũng bay tới bàn Gryffindor, tức giận đánh rơi một gói lớn, gói hàng suýt nữa đập vào đầu cậu, Harry vội vàng đưa tay bắt lấy. Sau đó con đại bàng vàng bay sang phía bên kia của khán phòng, đậu trên vai Draco, và thả một gói hàng khác xuống.
Harry cúi đầu và nâng trán lên. Mẹ Cissy rất thẳng thắn nha. Mặt Harry gần như biến thành một mảng đỏ ngay lập tức, và việc công bố mối quan hệ trước công chúng là quá cao, và cậu có chút mất cảnh giác.
Harry nhìn quanh. Chắc chắn rồi, ngoại trừ Hermione và Ron ở chiếc bàn dài nhà Gryffindor, hầu như mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào cậu, ngay cả Ravenclaw và Hufflepuff cũng tò mò về điều đó. Tại chiếc bàn dài trong lớp, lông mày của thầy Snape trực tiếp vặn vẹo thành một cỗ kì quái, Giáo sư McGonagall ngạc nhiên mở miệng, và cụ Dumbledore vốn đã đoán được mối quan hệ của hai người, nên trực tiếp nâng ly rượu lên…… Harry đột ngột cảm thấy gói hàng trên tay trở nên nóng, gần như bỏng cả tay.
Cặp song sinh nhà Weasley bay tới chỗ Harry nhanh như chớp và hỏi câu hỏi đã mong đợi từ lâu:
“Harry, em không nghĩ mình cần giải thích sao?”
“Gói của Slytherin “
“Và slytherin được gửi bí mật!
” Harry sắc bén nhìn lên, và đúng như dự đoán, theo ánh mắt trêu chọc của hai anh em, Draco đang mỉm cười thách thức với cậu. Cặp song sinh càng hét lên như sợ rằng cả sảnh đường sẽ không ai nghe thấy:
“Khi nào?”
“Ở đâu?”
“Đến mức độ nào rồi?”
“Khụ khụ khụ…” Quy mô quá lớn, Harry ho dữ dội. Cậu vỗ ngực để giảm bớt cảm giác khó chịu trong lồng ngực, và Harry ngẩng đầu lên. Chết tiệt, đây không phải là lần đầu tiên. Harry đã làm lễ rửa tội cho tất cả các con mắt trong bảy năm. Nó có thể vẫn còn lo lắng nếu bị thay thế bởi một học sinh năm 4. Bây giờ, hehe ~~~
Cậu trực tiếp bỏ qua những cảnh tượng kỳ lạ xung quanh, và mở gói một cách bình tĩnh và duyên dáng. Bên trong là tất cả các loại đồ ăn nhẹ nhỏ, với hương vị thay đổi tinh tế, và lần này chúng đều là hương vị yêu thích của cậu. Sự cẩn thận tỉ mỉ khiến Harry cảm thấy trong lòng nổi lên một cỗ ấm áp. Anh bóp một chiếc bánh quy và cho vào miệng, với vẻ thích thú: “Chà, tay nghề của mẹ Cissy thân yêu ngày càng tốt hơn…”
Lượng thông tin có trong câu này Lớn hơn một chút, thân yêu!
Anh em nhà Weasley rơi vào trầm tư. “Ngoài ra… Cissy… Mẹ…Thân yêu?!”
Sư tử con của Gryffindor cũng bị đánh gục. Ngay cả Ron và Hermione cũng khó có thể cầm thìa trên tay. Nhìn trên bàn Ravenclaw và Hufflepuff, không ít người há hốc mồm, cái nĩa trong tay bất giác rơi trên mặt đất.
Cụ Dumbledore vui vẻ nhìn cảnh này, đôi mắt xanh lam chớp chớp không ngừng, “Severus, Harry rất vui.” Cụ vui vẻ nói. Giáo sư Độc dược nhìn ông một cách khinh bỉ.
Ginny, người cách Harry không xa, nhìn anh hài lòng, rồi từ từ cúi đầu xuống. Chiếc thìa trên tay cô ấy xúc một miếng panna cotta, nhưng tôi không biết tại sao panna cotta mềm và mịn. Nhưng nó đã tạo cho cô một ảo tưởng về sự đau khổ.
Và Cho Chang trên chiếc bàn dài của Ravenclaw tựa vào vòng tay của Cedric và bí mật liếc nhìn cậu bé ở Gryffindor, vừa ngọt ngào vừa chua xót trong lòng.
Bàn dài nhà Slytherin bình thường hơn một chút, nhìn thấy hoàng tử của họ bình tĩnh nhận gói hàng, hắn chỉ lén lút trao đổi vài cái nhìn khó hiểu. Nhưng-khi những lời kinh ngạc của Harry trôi qua, Draco trực tiếp bật cười. Blaise trực tiếp giơ ngón tay cái lên, “Quả nhiên là vị cứu tinh, cầm lấy!”
Draco nhướng mày với Blaise. Còn những người khác, cậu ấy cũng lựa chọn giống như Harry. —— Không thành vấn đề, chỉ cần bỏ qua nó.
…………
Bữa sáng kết thúc trong bầu không khí hỗn loạn này. Lần này Harry và Draco thậm chí còn trở nên nổi tiếng hơn ở Hogwarts, và hầu như ở bất cứ nơi đâu họ đến đều có kẻ trộm ngắm.
“Draco, anh chưa sẵn sàng cho anh vẫn chưa chuẩn bị cho cuộc thi đầu tiên đâu đó. Ngày 24/11, vòng thi đầu tiên sẽ được thực hiện. “
” Harry, anh 19 tuổi, không phải 14 tuổi. ” Hơn nữa, làm sao mà anh không chuẩn bị được. “Tặng cho cậu một ánh nhìn ngọt ngào” Dù là con rồng nào, anh cũng có một kế hoạch hoàn hảo để thu phục mỹ nhân. “
Đó là những gì anh ấy nói. Cậu ấy biết trình độ của Draco, nhưng Harry vẫn lo lắng… Hắn đã nhìn ánh mắt lo lắng như vậy mỗi ngày, điều này khiến Draco rất… không nói nên lời. Rõ ràng là Harry có thể xử lý nó ở 14 tuổi, bây giờ là 19 tuổi, cậu vẫn còn lo lắng, thực sự…
Hắn phải nói, “may mắn” của Draco cũng giống như Harry. Harry — con ong bắp cày Hungary hung dữ nhất.
Nhưng, phải thừa nhận rằng màn trình diễn của Draco thực sự tuyệt vời. Đúng, đó không phải là một trò chơi, mà là một màn trình diễn, toàn bộ đấu trường. Đó là sân khấu của hắn. Phép thuật biến hình mạnh mẽ, kế hoạch tuyệt hảo khó hiểu, khả năng thần chú hoàn toàn chói sáng, kĩ năng bay Quidditch xuất sắc, kế hoạch chiến lược hoàn hảo, từ khi mở đầu đến khi hoàn thành, thậm chí không mất mười phút để thực hiện.! Cuộc thi này với anh ấy giống như một màn trình diễn tuyệt vời tuyệt vời.
Ludo Bagman gần như nhảy cẫng lên vì phấn khích: “Ôi, Quidditch, cậu ấy chắc chắn là một chuyên gia! Tuyệt vời, hoàn hảo, hoàn hảo ngoài sức tưởng tượng! “Tiếng reo hò của đám đông gần như át đi giọng hát của cậu ấy. Đây là vinh quang chung của Hogwarts!
Draco vẫn đang ôm quả trứng vàng và chào mọi người một cách duyên dáng. Mặt trời rực rỡ chiếu vào quả trứng vàng bạch kim của cậu ấy. Mái tóc ngắn của cậu ấy đã được mạ với vàng. Harry không kìm được mà chạy đến ôm hắn. Cậu thực sự yêu vẻ ngoài đắc thắng của Draco Mà lúc này.
Không chờ đợi, cậu quay vào phòng trong ngay lập tức!
Phần thi của người khác?Mặc kệ!
Harry vui vẻ chạy vào.
Đúng lúc nhìn thấy, Lucius đang nghiêm mặt vỗ về Draco. Trên vai trò một người cha, ông ấy khen con trai mình bằng một giọng điệu đơn giản. Harry thầm khinh thường và giả vờ.Cậu lao đến và ôm chặt Draco vào lòng, “Draco,anh thật tuyệt, BLA BLA hoàn hảo…”
Sau đó quay đầu lại, như thể cậu vừa phát hiện ra, và thể hiện một phép lịch sự quý phái với sự kiềm chế, “Cha à,con. “
Nụ cười hoàn hảo trên khuôn mặt Lucius bỗng chốc nứt ra, Chúa ơi! Ông vẫn hơi khó chịu khi quỷ nhỏ nhà Potter gọi mình là cha.
Mặc dù Karkaroff và bà Maxim rất nghiêm túc trong việc cải thiện điểm số của học sinh, đồng thời hạ điểm của đối thủ – đã có một tiếng la ó giận dữ trong đấu trường, Sư tử Gryffindor và rắn Slytherin, lần đầu tiên gầm lên. thống nhất — nhưng ba thẩm phán còn lại rất công bằng. Và phải thừa nhận rằng dù cuối cùng hai cầu thủ kia hoàn thành mục tiêu thì họ cũng không nhẹ nhàng, an toàn và lộng lẫy như Draco.
Vì vậy, cuối cùng, Draco đạt điểm cao nhất và Fleur thấp nhất, mặc dù Krum đứng thứ hai, nhưng anh ta cũng cao hơn Fleur hai điểm, bởi vì câu thần chú của anh ta đã khiến con rồng đập vỡ quả trứng của anh ta trong cơn giận dữ.
“Được rồi,” Ludo Bagman cuối cùng cũng thông báo. “Tôi chỉ có vài lời muốn nói. Vòng thi thứ hai sẽ bắt đầu vào lúc 9:30 sáng ngày 24 tháng 2 năm sau. Trước đó, các tuyển thụ có thể nghỉ ngơi trong một thời gian dài – nhưng chúng tôi sẽ để lại một số câu hỏi để họ xem xét! Hãy nhìn xuống những quả trứng vàng trong tay bạn, bạn sẽ thấy rằng chúng có thể được mở ra… Bạn có thể nhìn thấy các đường nối ở đó không? Bạn phải tháo gỡ những manh mối được cung cấp trong những quả trứng-điều đó sẽ cho bạn biết chướng ngại vật thứ hai là gì, Sẵn sàng chưa! Mọi người đã rõ chưa? Được rồi, đi thôi! “
Vậy là vòng thi đầu tiên đã kết thúc, và kết quả đã hoàn thành!
Khi Draco và Harry quay trở lại sảnh đường Hogwarts, mọi người đã đợi sẵn ở đó.
“Có thể mở trứng vàng ra xem không?” Blaise bị bạn học Slytherin phía sau đẩy ra, yếu ớt hỏi.
“Tất cả chúng tôi đều muốn xem manh mối của trò chơi thứ hai.” Harry mỉm cười đồng ý. Các học sinh trường Gryffindor chen chúc phía sau Harry và chờ đợi kết quả.
“Được rồi!” Draco và Harry liếc nhau, cả hai ánh mắt đều lóe lên vẻ tinh nghịch. Ngay trước khi xoắn được quả trứng vàng, Draco đã ngấm ngầm dùng Bùa chú để bịt tai, và Harry là người đã làm điều này.
Sau đó, một tiếng hét kinh hoàng, xuyên thấu vang lên toàn bộ sảnh đường Hogwarts—
Tất cả những học sinh đều mất hồn ngay lập tức, và Blaise phải vật lộn để giữ chặt quả trứng, “Chúa ơi! Cái gì thế?”
Sau đó anh ấy nhìn thấy Draco và Harry đứng cạnh anh ấy mỉm cười đắc thắng. “Draco, cậu không bị ảnh hưởng, còn Potter nữa. Thật quá nham hiểm! Mọi người,xông lên, dạy cho hai người bọn họ một bài học.” Hai người lập tức bị dòng người nhào vô bắt nạt.
Cụ Dumbledore vui vẻ nhìn cảnh tượng náo nhiệt.
__———————————————————————-